Tiên Ngục

Chương 688: Chương 688: Cùng nhau nói thẳng (hạ)




Tô Triệt chậm rãi gật đầu, trầm ngâm nói:

- Ngươi thật đang cần, chỉ là đại trận hộ sơn của mười siêu cấp môn phái, như vậy, vị trí mười môn phái này, cũng là có chú ý chứ?

- Đương nhiên, nếu muốn tạo thành một cái siêu cấp đại trận, vị trí mỗi một môn phái, sai lệch cũng không thể quá to lớn. Trong lòng ta đã sớm chọn tốt mục tiêu rồi, phân biệt như…

Ngọc Thanh nói ra Đông Minh Hải, Huyền Sát Tông, Huyết Thần giáo, Thanh Minh Thiên cung,… hiện nay, trong bóng tối hắn chỉ chưởng khống một nửa, năm cái khác, đã trở thành tài sản tư hữu của Tô Triệt.

Như thế này liền mang ý nghĩa, Ngọc Thanh muốn hoàn thành mục tiêu của mình, nhất định phải từ trong tay Tô Triệt, đoạt lấy năm siêu cấp môn phái kia.

Nghĩ tới đây, Tô Triệt cười ha ha nói:

- Đại trận hộ sơn của năm siêu cấp môn phái khác, ta đều có thể đưa cho ngươi, nhưng chỉ có thể là đại trận hộ sơn, người cùng vật, trong vòng nửa năm ta sẽ mang đi toàn bộ.

- Ngươi muốn mang tất cả bọn hắn đi?

Lần này, đến phiên Ngọc Thanh cực kỳ ngạc nhiên. Huynh đệ hai người tính toán sự tình, một cái so với một cái khoa trương, một cái so với một cái quá đáng, đều có chút cảm giác không thực tế.

- Không sai, ta muốn mang toàn bộ Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh đi.

Tô Triệt nghiêm nghị nói rằng:

- Lúc trước, ta chiếm được một tin tức, trong vòng một trăm năm sắp sửa phát sinh thiên địa đại kiếp nạn, Khải Nguyên tinh sẽ đứng mũi chịu sào, rất có thể sẽ bị phá hủy triệt để. Cho nên, ta muốn tận lực mang những sinh linh trên viên tinh cầu này, sau đó liền mênh mông tinh không, mặc ta ngao du.

- Ngươi vẫn đúng là như…

Ngọc Thanh quả thực không biết nên nói hắn thế nào mới tốt, chỉ bất quá là Nguyên Anh sơ kỳ, lại muốn đóng gói một cái tinh cầu mang đi, loại năng lực này, phàm nhân sao có thể nắm giữ, Đại La Kim Tiên của Tiên Giới còn tạm được.

Nguyên bản coi mình đã đủ quỷ quái, Ngọc Thanh thật là không nghĩ tới, Tô Triệt dự định dĩ nhiên so với kế hoạch kia của mình, còn điên cuồng hơn mấy chục lần, thậm chí hơn trăm lần.

Thoáng suy nghĩ chốc lát, Ngọc Thanh nhắc nhở nói:

- Tuy rằng ta cũng không biết kế hoạch tỉ mỉ của ngươi là gì, nhưng ta có thể để xác định, chỉ cần chuyện này tiến hành đến trình độ một phần ba, những người trên Linh giới kia sẽ coi đây là cớ, mở ra đường hầm hạ giới, phái rất nhiều cao thủ chế tài ngươi. Nếu như ngươi không có thủ đoạn nghịch thiên, chắc chắn là một nhiệm vụ không thể nào hoàn thành.

Tô Triệt gật đầu một cái, cau mày nói:

- Đối với ta mà nói, những chuyện khác còn nói được, chút khó khăn nhất định phải có, ta muốn đem mấy chục tỉ sinh linh cất vào không gian pháp bảo của ta, quá trình này tất nhiên là cực kỳ rườm rà, cực kỳ dài dằng dặc. Trong lúc này, rất có thể sẽ bị những người trên Linh giới kia phát hiện. Có khi, không đợi ta thu lấy vô số sinh linh xong xuôi, bọn họ đã mở ra đường hầm hạ giới...

- Ngươi thấy chuyện này là khó nhất sao?

Lại không nghĩ rằng, Ngọc Thanh ngược lại là nhìn ở mặt khác:

- Nhưng ta cho rằng, phân đoạn này cũng không phải là vấn đề, mà là nói, ngươi có năng lực nuôi sống nhiều sinh linh như vậy hay không?

Vấn đề của Ngọc Thanh, Tô triệt có thể lý giải hàm nghĩa trong đó.

Ngẫm lại mà xem, đây cũng là mấy chục tỉ sinh linh, mấy chục tỉ miệng ăn, liền tính có thể thần không biết quỷ không hay mà chuyển dời tất cả bọn hắn đến bên trong không gian pháp bảo, vậy nuôi sống bọn họ như thế nào?

Ăn cái gì?

Uống gì?

Ở nơi nào?

Sinh bệnh làm sao bây giờ?

Làm ruộng chỗ nào, kinh thương ở nơi đâu, sinh sản ở nơi nào?

Dân chúng nhọc nhằn khổ sở, tài sản cá nhân dự trữ một đời có thể đồng thời mang đi sao?

Thôn trấn, thành trì, bộ lạc, quốc gia, nguyên bản xã hội văn minh làm sao thành lập lại một lần nữa?

Vân vân...

Ăn, mặc, ở, đi lại, đủ loại sự tình, nếu không thể sắp xếp thỏa đáng, đối với những sinh linh này mà nói , tương tự là một hồi tai nạn có tính chất hủy diệt.

Nói như vậy, coi như là không gian bên trong tuyệt phẩm Đạo khí, cũng chỉ có thể lâm thời gánh chịu lượng lớn sinh linh, nhưng vẫn không có để bọn hắn ở trong đó an cư lạc nghiệp, đời đời sinh sôi được.

Bởi vì bên trong không gian pháp bảo của thế gian, không thể hoàn toàn phù hợp hoàn cảnh sinh thái yêu cầu, trồng cây nông nghiệp lượng lớn, đều sẽ khó có thể tồn tại, cũng không đủ tài nguyên thiên nhiên có thể khai thác, cung cấp sinh sản...

Nói chung, có quá nhiều không thể nào, quá nhiều không hiện thực, trong lịch sử Tu Chân Giới, chưa bao giờ có siêu cấp môn phái nào có thể thu xếp dân chúng của một quốc gia vào trong không gian pháp bảo nào đó trường kỳ sinh tồn, trường kỳ phát triển.

Không được!

Tuyệt đối không làm được.

Tu Chân Giới xưa nay đều không có tiền lệ này.

Thế nhưng giờ khắc này, Tô Triệt lại trịnh trọng trả lời:

- Ta có năng lực như thế!

- Ngươi xác định?

Ngọc Thanh có vẻ khá là kinh ngạc.

- Phải, ta có năng lực này.

Tô Triệt lại một lần nữa nghiêm nghị gật đầu.

Sở dĩ Tô Triệt có can đảm cam đoan, không riêng gì bởi vì thế giới Tiên Ngục đã có hoàn cảnh tự nhiên hoàn thiện, cùng với phạm vi thổ địa bao la mờ mịt; càng là bởi vì, mình đã chưởng khống to to nhỏ nhỏ hơn ba ngàn môn phái tu chân, tính ra, ước chừng hai mươi triệu Tu Tiên giả.

Đối với Tu Tiên giả mà nói, vấn đề ăn uống sinh hoạt căn bản không là vấn đề, đồng thời, còn có thể lợi dụng đủ loại kiểu dáng thần thông pháp thuật, thay thế vô số sinh linh nhanh chóng giải quyết các vấn đề sinh hoạt trên.

Không cần phải nói tu vi quá cao, chỉ nói năm Tu Tiên giả luyện khí kỳ, năm người này phân biệt chủ tu kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hệ công pháp, lợi dụng bọn họ am hiểu những pháp thuật cơ bản này, sẽ có thể giúp giúp hơn ngàn dân chúng trong khoảng thời gian ngắn, khai khẩn ra vạn mẫu ruộng tốt, kiến tạo lên trăm gian phòng ốc, trị liệu tốt các loại tật bệnh...

Như vậy, năm tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, liền có năng lực trong khoảng thời gian ngắn, giúp đỡ vạn bách tính giải quyết rất nhiều vấn đề.

Năm tu sĩ Kim Đan kỳ, có năng lực chiếu cố tốt mấy trăm ngàn bách tính.

Năm Nguyên Anh Kỳ, liền có năng lực chiếu cố tốt mấy triệu bình dân...

Hai mươi triệu Tu Tiên giả phối hợp lẫn nhau, hoàn toàn có năng lực chiếu cố tốt mấy chục tỉ sinh linh phổ thông.

Huống chi, mình và lão Hắc thân là chúa tể thống trị không gian Tiên Ngục, rất nhiều chuyện chỉ cần một ý niệm, là có thể trong nháy mắt hoàn thành.

Nơi này cần núi, hơi suy nghĩ một cái, sơn mạch cao ngàn trượng liền có thể đột ngột từ mặt đất mọc lên.

Nơi này cần một dòng sông, cũng chỉ một ý niệm, sông dài ngàn dặm trong chớp mắt là có thể xuất hiện ở trước mắt...

Tô Triệt có đủ tự tin, chỉ cần ở bên trong không gian Tiên Ngục của mình, sẽ không bao giờ có ba chữ không thể nào kia. Mặc dù mấy chục tỉ sinh linh đồng thời tiến vào Tiên Ngục, mình cũng sẽ không để bọn họ đói bụng chết, lạnh chết, hoặc bệnh chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.