Tiên Ngục

Chương 1062: Chương 1062: Đại La Cửu Chuyển Kim Đan




Lão Hắc lập tức cười nói:

- Chủ nhân, nếu như ngươi nuốt một quả Kim Đan này, cũng có thể sẽ phi thăng đến Nguyệt Cung Thiên Giới, làm bạn cùng tiên nữ vĩnh cửu kia.

- Thiên Giới?

Tô Triệt cũng là trong nội tâm cười nói:

- Thiên Giới trong thần thoại kia, chính là Tiên Giới của chúng ta. Về sau, lúc trưởng thành nhậm chức bộ khoái, cũng không nghĩ tới, ta sẽ bước lên con đường tu tiên trong truyền thuyết.

Trong tay Tô Triệt vuốt vuốt bình sứ màu tím kia, cảm khái nói:

- Chỉ bằng một hạt đan dược như vậy, có thể đắc đạo thành tiên, nếu như ta ăn nó, chẳng phải là đại biểu cho, lịch trình tu tiên trước kia, tất cả đều uổng phí rồi sao?

Tu sĩ Độ Kiếp kỳ phục dụng, có thể lập tức thành tiên; một người thường chưa bao giờ tu luyện qua ăn nó, đồng dạng cũng sẽ lập tức thành tiên. Nói như vậy, chẳng phải là Độ Kiếp kỳ rất thiệt thòi sao?

- Có chút thiệt thòi a.

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục gãi đầu, có chút cẩn thận hỏi:

- Như vậy, ý của chủ nhân ngươi là, không có ý định ăn nó?

- Ăn!

Tô Triệt cười ha ha:

- Vì cái gì không ăn, đồ tốt như vậy, vì sao phải tiện nghi người khác. Trông nom nó có phải là Cửu Chuyển Kim Đan hay không, chỉ cần nuốt xuống, có thể tiết kiệm cho ta rất nhiều năm tu luyện, lại không có bất kỳ tác dụng phụ, nên ăn mới đúng!

- Đúng!

Lão Hắc cười ha ha.

Bá!

Đưa bình sứ vào Tiên Ngục, lão Hắc cầm trên tay, hơi chút phán đoán, lập tức nói:

- Trong bình chỉ có một viên.

- Chỉ có một viên?

Tô Triệt trước là hơi sững sờ, lập tức gật đầu trả lời:

- Loại tiên đan này, xác thực không có khả năng rất nhiều.

Chỉ có một viên, ý nghĩa tính trân quý của nó. Tô Triệt đánh giá, loại tiên đan này, ít nhất cũng phải là Tiên Đế mới có năng lực luyện chế, Đại La Kim Tiên cũng không được.

Nói lên xưng hô Đại La Kim Tiên này, Tô Triệt ngược lại từng nghe qua một loại thuyết pháp: Đại La tam chuyển chỉ chính là Đại La Kim Tiên bình thường; Đại La lục chuyển chỉ là Chân Tiên cấp Tiên Đế; Đại La cửu chuyển đại biểu một loại cực hạn, cũng chính là cường giả đỉnh cấp Tiên Tôn.

- Đại La Cửu Chuyển Kim Đan. Ý nghĩa, tiên đan này rất có thể là một vị Tiên Tôn tự mình luyện chế. . .

Tô Triệt yên lặng đoán.

- Ăn ngon là được. Trông nom đầu bếp là ai.

Lão Hắc hắc hắc cười mờ ám.

- Tiện nghi của những người này, không dễ chiếm như vậy.

Tô Triệt lại là nói:

- Ăn viên thuốc này, sớm muộn gì cũng phải liên hệ cùng đầu bếp kia. Ngươi đợi mà xem đi!

Đương nhiên, đây chỉ là thuận miệng liên tưởng vài câu mà thôi, không trông nom tương lai như thế nào, viên tiên đan này, Tô Triệt nhất định là phải ăn.

- Hiện tại ăn sao?

Lão Hắc hỏi:

- Hay là đợi thu lấy tất cả tiên đan rồi nói sau?

- Hiện tại ăn!

Tô Triệt ngóng nhìn những tinh thạch lơ lửng xa xa kia, trong nội tâm trả lời:

- Trước không trông nom những tiên đan đằng sau kia là loại hiệu quả nào. Ta cảm giác, Đại La Cửu Chuyển Kim Đan đặt ở vị trí này, nhất định là có nguyên nhân.

Nếu như nói, vị trí Tô Triệt mới vừa tiến vào tiên đan bảo khố kia, giống như là nhập khẩu mà nói, như vậy, vị trí đặt Đại La Cửu Chuyển Kim Đan, cách nhập khẩu hẳn là rất gần.

Xuất phát từ trực giác, trong lòng Tô Triệt bay lên một loại suy đoán: chẳng lẽ, không phải là Tiên nhân, căn bản không có tư cách toàn diện khống chế tiên đan bảo khố? Thậm chí sẽ gặp phải nguy hiểm nào đó?

Hoặc là, không phải là thân Tiên nhân, cũng không có tư cách thu hoạch đến những cơ duyên kế tiếp kia?

Tô Triệt một mực nhớ những lời nói của thủ trận thiên tướng kia: ngươi chỉ là một phàm nhân… ngươi tới quá sớm. . . cơ duyên nguyên thuộc về ngươi, rất có thể bị người cướp đi. . .

- Đã như vậy, vậy hãy để cho ta lập tức thoát khỏi thân phận phàm nhân a!

Đại La Cửu Chuyển Kim Đan là cực kỳ trân quý, nhưng Tô Triệt cho rằng, so với cơ duyên chính thức của mình, một viên đan dược thì không coi vào đâu , mặc dù phán đoán sai lầm, tạo thành trình độ lãng phí nhất định, đó cũng không cần hối hận.

- Hiện tại dùng mà nói, ta phải cẩn thận nghiệm chứng một chút!

Lão Hắc thầm nói:

- Nếu như quá thời hạn mất đi hiệu lực, vậy thì. . .

Ngay sau đó lại mắng nói:

- Hắn con bà nó, một bình sứ mà thôi, sao lại làm cho khó mở như vậy!

Tô Triệt thì là trong nội tâm cười nghĩ: xem ra, phẩm cấp cái bình sứ này không thấp, lão Hắc vẫn chỉ là Độ Kiếp kỳ, chỉ bằng lực lượng của hắn, không đủ để mở ra khí cụ chứa đựng cấp tiên khí.

Bất quá, cái này cũng khiến cho Tô Triệt yên tâm không ít, càng là như thế, càng có thể đại biểu, công hiệu bảo đảm chất lượng của loại bình sứ này rất tốt, tuế nguyệt dằng dặc dài đến bảy ngàn vạn năm, tiên đan trong đó rất có thể sẽ không biến chất.

- Tiên Ngục, mở nó cho ta!

Tuy Lão Hắc không có cách nào mở, nhưng mà loại sự tình này, có thể giao cho Tiên Ngục bảo tháp giải quyết.

Đối với Tiên Ngục bảo tháp, Tô Triệt và lão Hắc đều có được tin tưởng sung túc, chỉ là đối phó một bình sứ cấp tiên khí, nhất định có thể thu phục!

Sưu!

Lão Hắc ném bình sứ màu tím tới giữa không trung, lập tức đã bị Tiên Ngục bảo tháp thu đi không biết phương nào.

Chỉ có điều mấy hơi sau, bình sứ lại trở lại bàn tay của lão Hắc, bất quá, đã biến thành hai bộ phận, thân bình cùng nắp bình.

Quả nhiên mở ra!

Lão Hắc ước lượng bình sứ trước nói:

- Chủ nhân, cải tạo cái bình sứ này xuống, luyện chế thành một pháp bảo chuyên môn thu người, dùng để bắt sống người khác, như thế nào?

- Hảo!

Trong lòng Tô Triệt trả lời:

- Ngươi xem rồi làm đi.

- Vâng!

Lão Hắc lên tiếng, lúc này mới cẩn cẩn dực dực từ bên trong đổ ra một hạt đan dược kỳ lạ ước chừng lớn bằng hạch đào, tách ra quang hoa Tử Kim sắc đẹp mắt.

Không hổ danh xưng là Đại La Cửu Chuyển, viên đan dược này, chỉ nhìn bề ngoài đã biết cực kỳ bất phàm, giống như hàng mỹ nghệ tinh tế điêu khắc vậy, tầng ngoài đan dược điêu khắc một ít tự phù cùng đồ vân huyền ảo.

- Ai u, thấy ta choáng váng!

Lão Hắc cực kỳ khoa trương hô:

- Chỉ nhìn một cái, ẩn hàm đại đạo chí lý, làm ta xóa tan đi rất nhiều sương mù, được ích lợi không nhỏ. . .

- Ít nói nhảm đi!

Tô Triệt biết rõ, hắn lại đang làm bừa, căn bản không có mơ hồ như vậy.

Bất quá, Tô Triệt đang muốn thúc giục hắn lập tức nghiệm dược, liền nhín thấy, viên Kim Đan kia ông ông một cái, bỗng nhiên thoát khỏi bàn tay của lão Hắc. Phá toái hư không, trong nháy mắt vô tung.

- A, nó thành tinh rồi sao!

Lão Hắc quát to một tiếng 'trốn chỗ nào', lợi dụng lực lượng của Tiên Ngục, ngạnh sanh trấn áp nó xuống. Từ bên trong hư vô trở về trong lòng bàn tay.

Không quan tâm nó là loại linh tính nào, một khi tiến nhập Tiên Ngục, vậy thì không khả năng chạy thoát. Dù trốn thế nào, vậy cũng không thoát khỏi thế giới Tiên Ngục.

- Bảo vật có linh, tự động chọn chủ.

Trong lòng Tô Triệt nói:

- Rất hiển nhiên, nó có thể đoán được, nếu bị gia hỏa ngươi nuốt xuống, nhất định sẽ phung phí của trời, chỉ làm lãng phí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.