Tiên Ngục

Chương 514: Chương 514: Đánh tiểu nhân, dẫn người




Đối với một kiện cực phẩm linh bảo mà nói, thân ở trong thế giới của Tiên Ngục, sao có thể chống lại lượng lượng của bảo tháp.

Ba!

Lão Hắc tát một cái đánh bay Thái Võ Thần Nhận xuống mặt đất, Thái Võ Thần Nhận giống như là một con cá lớn trên bờ, liều mạng lăn qua lăn lại vài cái, lại bị một cước của lão Hắc dẫm chặt.

- Ở chỗ này ta mới chính là lão đại.

Lão Hắc nhe răng, bộc lộ ra bộ mặt hung ác:

- Đám tạp ngư các ngươi nếu còn dám làm loạn, tự cho là mặt không biết xấu hổ, tự mình muốn làm xấu mình thì cứ việc!

Trong lúc gầm rú, đồng thời nó cũng không ngừng dẫm đạp lên Thái Võ Thần Nhận.

Ong ong ông...

Thái Võ thần nhận phát ra tiếng cộng minh giống như là đang khóc.

Một kiện cực phẩm linh bảo ở trên tay người nào đều vô cùng quan tâm, nâng niu, cẩn thận che chở. Thường ngày, khí linh của Thái Võ Thần nhận vô cùng kiêu ngạo, hôm nay lại gặp phải cảnh khuất nhục như vậy, sao nó có thể thừa thụ được đây?

Tô Triệt và Lão Hắc căn bản không thèm để ý tới cảm thụ của khí linh kia, bởi vì bọn hắn không dự định thu phục nó, mà là...

- Lục trừ khí linh, thôn phệ linh bảo!

Lão Hắc hét lớn một tiếng.

Sưu!

Thái Võ Thần Nhận bị một lực lượng nào đó hút lên trên không trung, ầm một cái liền nát bấy, hóa thành tinh quang khắp bầu trời, bị Tiên Ngục bảo tháp thôn phệ và dung hợp. Thái Võ nằm trên mặt đất phát ra một tiếng kêu bi thương, khóe mắt hiện tại muốn nứt ra rồi. Pháp bảo hắn quý trọng nhất đã triệt để bị phá hủy, điều này làm cho ruột gan nó nứt ra từng khúc.

- Khóc cái gì mà khóc!

Bá!

Lão Hắc không chút để ý tới thương thế của hắn, một cước đem hắn đã bay:

- Ta ban cho ngươi một ân tình nho nhỏ, không phải chết, vậy mà lại còn tru lên như lợn bị chọc tiết vậy.

Ân tình nho nhỏ kia, chính là khí linh của Thái Võ Thần Nhận, việc Tiên Ngục không thôn phệ khí linh không hề hiếm.

Chỉ thấy, một quang đoàn bằng nắm tay phiêu nhiên trên không trung, đó chính là Khí Linh mất đi vật dẫn.

Lẽ ra, một kiện pháp bảo nếu như bị tổn hại, khí linh bên trong tùy thời cũng tiêu tán, giống như thực nguyên ly thể của người tu tiên, không có khả năng sở hữu hình thái như vậy mà có thể còn sống.

Chỉ là bên trong Tiên Ngục, những việc không có khả năng đều biến thành việc có khả năng. Chân nguyên có thể ngưng tụ thành thủy tinh cầu, linh trí của khí linh cũng có thể hóa thân thành một quang đoàn nho nhỏ.

Lão Hắc nắm tay, hút quang đoàn kia vào trong lòng bàn tay tùy tiện sờ vài cái, chợt lại nghe tiếng quát chói tai, dường như là của Khí linh kia, giống như là tiếng thét của nữ sinh nhỏ gặp phải cảnh tượng lăng nhục bản thân nó.

Sau khi nghe nó thét vài câu, một đôi lợi trảo to lớn của lão Hắc đem quang đoàn kia tạo thành hai chữ tiểu nhân, thậm chí còn có thể thấy rõ ràng nó vô cùng thê thảm không gì sánh được, biểu tình vô cùng ủy khuất.

Ba!

Lão Hắc tiện tay vỗ một cái! Một tiếng thét chói tai vang lên, chữ tiểu nhân phát quang kia bị đánh bay không biết tới nơi nào.

- Tìm địa phương chơi đi, tiểu hỗn đản!

Lão Hắc vỗ vỗ móng vuốt, bày ra sắc mặt ác bá vô cùng hoàn chỉnh, không chút thiếu sót.

Thẩm vấn Thái Võ hoàn tất, khí linh "Tiểu nhân" kia cũng đã xử trí hoàn tất, như vậy, sau khi thôn phệ cực phẩm linh bảo Thái Võ Thần nhận thì dáng vẻ của nó không biết như thế nào?

Tô Trệt lúc này đã nhìn thấy, trên cửa Tiên Ngục có điêu khắc nửa đầu sư tử, bên phải một đầu, chân dưới dựa theo một trường đao mà mô phỏng, đó cũng chính là bộ dáng nguyên bản của THái Võ Thần Nhận.

Đồng thời, Tô Triệt dường như đã có chút minh ngộ, không ngờ bản thân hắn lại sinh ra một loại thần thông, chính là thứ mà Thái Võ đã từng thi triển ra rất nhiều lần, chính là loại thần thông mà Thái Võ thông qua Thái Võ Thần Nhận từng thi triển: Khai Thiên Trảm.

Sau này, khi hắn thi triển Khai Thiên Trảm, Thái Võ THần Nhận tùy thời có thể hiện ra, bộc phát ra uy lực cường hãn của loại thần thông này. Đồng thời, theo sự đề thăng của tu vi, uy năng của thần thông cũng sẽ từng bước tăng cường.

"Sáu loại thần thông" Tô Triệt âm thầm nghĩ: "Sáu loại thần thông, có nghĩa là tương lai lúc ngưng Anh, xác xuất thành công có thể tăng thêm sáu thành, huống hồ, khi tấn chức Kim Đan hậu kỳ còn có thể tự mình lĩnh ngộ một loại thần thông, đó chính là bảy thành a...

Lão Hắc cười nói:

- Chủ nhân, ta đánh cá, trước khi người ngưng Anh, khẳng định còn có thể thu được ít nhất ba loại thần thông nữa, xác xuất thành công khi ngưng Anh khẳng định là một trăm phần trăm.

- Điểm này, ta cũng không chút nghi ngờ.

Tô Triệt lạnh nhạt nói, đối với chuyện này vô cùng tin tưởng.

Chỉ cần có Tiên Ngục, chỉ là ngưng Anh không làm khó được hắn.

Những sự việc bên trong tạm thời xử lý hoàn tất, kế tiếp chính là sự việc bên ngoài.

Tô Triệt gửi đi một đạo ý niệm tới khỏa trái tim thật lớn kia, hỏi:

- Lần trước ngươi đưa cho ta một giọt máu, đến bây giờ cũng chỉ có hấp thu được một phần mười, có cái gì... không hề dễ làm một chút nào, ngươi có cách nào có thể cho ta hấp thu nhanh chóng nó được không?

Khỏa trái tim lớn kia tức thì trả lời.

Khối thịt khẽ nhúch nhích một cái, cuối cùng có một con mắt hiện ra. Bá! Một đạo hồng quang chiếu ra, bao vây Tô Triệt vào bên trong.

Đắm chìm trong vòng hồng quang, Tô Triệt nhất thời cảm giác được, cơ năng toàn thân bắt đầu vận chuyển cực nhanh, tốc độ lưu chuyển của khí huyết toàn thân hiện giờ giống như là vỡ đê vậy, bộc phát ra âm thanh rít gào.

Nếu để ý thì có thể thấy, máu của hắn liên tục cọ rửa giọt máu thần bí kia, sau đó nhìn thấy, nó bắt đầu tan rã, phân giải, pha loãng, dung hợp vào trong máu.

Ầm Ầm.

Xương cốt toàn thân bộc phát ra tiếng lách cách.

Két két.

Lục phủ ngũ tạng phát ra tiếng âm hưởng ngày càng kinh khủng, giống như là bị ăn mòn bởi chất độc, không ngừng kêu lên xuy xuy.

Những động tĩnh này nghe thì rất đáng sợ, thế nhưng Tô Triệt lại hiểu rõ, đây chính là chuyện tốt, thân thể của hắn từ trong ra tới ngoài, đang tiếp nhận một bước cường hóa nữa, hơn nữa chính là một lần cường hóa triệt để.

- Không ngờ trong một giọt máu lại có năng lượng cường đại như vậy, nếu như dùng toàn bộ thì không biết sẽ mang đến sự thay đổi nào đây a.

Tô Triệt trong lúc tiếp thu cường hóa, nội tâm hắn cũng đang vô cùng mong chờ.

Thật không ngờ, thỉnh cầu của hắn, trái tim này lại không có chút do dự thỏa mãn, căn bản không có một chút ý kiến gì.

Chỉ có thể nói, tâm của nó, đối đãi với mình hoàn toàn không sai a.

Trong quá trình cường hóa, Tô Triệt căn bản không cảm thấy thời gian trôi qua, cũng không hiểu được, trong nháy mắt đã qua ba ngày...

Bên trong đại điện Thiên Huyền Tông, bảy vị Nguyên Anh lão tổ đang ngồi đó. Bởi vị, bọn họ đã nhận được tin tức từ phía Vô Cực Môn, đối với chuyện liên quan tới việc Tô Triệt đoạt được Cự Phú kia, trên cơ bản đã lý giải rõ ràng.

- Phúc duyên của hài tử này, thực sự không có cách nào nói hết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.