Nguy rồi!
Trong lòng hắn hô to một tiếng.
Phốc!
Lâm Phong biến mất không thấy, giống như Tô Triệt cùng Phỉ Vân giờ khắc này, dường như tiến vào trạng thái ẩn hình triệt triệt để để.
Bên trong Chưởng giáo đại điện, một người cũng không có, chỉ còn lại đạo truyền tống quang môn lập loè ánh sáng màu nhũ bạch kia, vẫn đứng sừng sững ở đó như cũ...
- Đây là nơi nào?
Lâm Phong thiếu quân xuyên qua tầng màng mỏng, chỉ là một khắc ngăn ngắn kia, hắn vẫn cảm giác được không gian lực rõ ràng, trong lòng hô to một tiếng không tốt, ý thức được mình hẳn là lâm vào một không gian đặc thù nào đó.
Thấy hoa mắt, sau đó liền nhìn thấy, đây là một thế giới hoàn toàn xa lạ, trong không khí tràn ngập áp lực vô hình, làm cho người ta có một loại kiềm chế cực không thoải mái.
Giờ khắc này, mình thân ở trong không gian, có thể rõ ràng nhìn thấy núi cao trùng điệp phía dưới, vô tận bình nguyên...
- Lẽ nào, đây chính là không gian bên trong kiện pháp bảo kia, toà bảo tháp thần bí kia?
Vèo!
Thân ảnh của Tô Triệt không biết từ nơi nào xông ra, thoáng hiện ở bên ngoài ngàn trượng trước mặt Lâm Phong.
- Thiên Vũ!
Lâm Phong theo bản năng vận chuyển chân nguyên, liền muốn làm công kích mạnh nhất nắm bắt. Chỉ có một lần cơ hội xuất thủ, tuyệt đối không thể do dự.
Ầm!
Nhưng mà, hắn vừa lấy ra một thanh trường đao màu huyết hồng, còn chưa kịp bạo phát uy năng của cực phẩm Đạo khí này, liền có một cổ áp lực vô hình phủ xuống.
Áp bách cường đại không thể chống lại, làm cho sắc mặt Lâm Phong đại biến, giống như thân sa vào đầm lầy, khó có thể hành động, hết thảy chân nguyên bên trong cơ thể đều bắt đầu điều động đối kháng cùng cỗ áp lực này, nơi nào lo lắng đi công kích Tô triệt.
- Là trái tim to lớn kia sao?
Trong đầu của hắn, theo bản năng hiện ra dáng vẻ trái tim khủng bố kia của Viễn cổ ma thần.
Thế nhưng, hắn đã đoán sai.
- Người phương nào tự tiện xông vào Di Tiên Cảnh!
Đột nhiên, một tiếng gào cực kỳ vang dội, đinh tai nhức óc vang vọng đất trời, sau đó liền nhìn thấy thân ảnh một người cao mấy chục trượng xuất hiện ở bên ngoài trăm trượng.
- Vu tộc?
Sắc mặt Lâm Phong thoáng biến thành trắng bệch, cứ việc trước mắt cái này người khổng lồ xem ra chỉ là một cái nửa trong suốt huyễn ảnh, nhưng là, hắn vẫn có thể nhận ra rất nhiều vu tộc mới có thể có đặc thù.
Vu tộc!
Một chủng tộc kinh khủng nhất, đáng sợ nhất trong truyền thuyết, nghe nói là chung cực ác mộng của hết thảy Tu Tiên giả đẳng cấp cao. Bởi vì Vu tộc chuyên môn cướp đoạt nguyên thần của tu sĩ cao cấp, Tu Tiên giả Luyện Kư kỳ trở lên một khi rơi xuống trong tay của bọn hắn, chắc chắn là hồn phi phách tán, triệt để diệt vong ...
- Nơi này sao sẽ xuất hiện Vu tộc?
Lâm Phong khó mà tin nổi, hướng về phía Tô Triệt hô lớn:
- Thiên Vũ, ngươi lại đang trêu đùa loại thủ đoạn nào?
- Hoan nghênh đi tới Di Tiên Cảnh làm khách.
Tô Triệt triển lộ ra nụ cười nhiệt tình, mở hai tay ra hướng về bốn phía giới thiệu một thoáng:
- Danh xưng Di Tiên Cảnh này, lẽ nào ngươi chưa từng nghe nói qua sao?
- Di Tiên Cảnh?
Lâm Phong thoáng hồi tưởng, nhất thời nghĩ tới một truyền thuyết xa xưa kia, chính là bởi vì Di Tiên Cảnh, chính là bởi vì Vu tộc hành sự nghịch thiên, mới có thể ép chúng Tiên Tiên Giới liên thủ sáng tạo Linh giới. . .
- Nơi này chính là Di Tiên Cảnh?
Lâm Phong thân ở dưới áp bách vô hình, vẻn vẹn chỉ có thể xoay đầu nhìn hoàn cảnh chung quanh một cái, động tác đơn giản như thế cũng có vẻ tương đối gian nan, mấy tức sau, hắn la lớn:
- Không, không thể nào, ngươi là một nhân loại, sao nắm giữ Thánh địa Vu tộc Di Tiên Cảnh?
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng thì tràn đầy sợ hãi, bởi vì, bất kỳ chuyện gì có liên quan đến Vu tộc, đối với tu sĩ Luyện Hư kỳ trở lên mà nói, đều có quan hệ cùng hai chữ tai nạn.
Tô Triệt chậm rãi nói:
- Thế gian này không có chuyện gì không thể nào, tiếp đó, nên là lúc ngươi tiếp thu chế tài.
Nhìn hắn nói xong câu đó, Tô Triệt thông qua tâm niệm, không tiếng động truyền đạt chỉ lệnh đối với thủ hộ Di Tiên Cảnh:
- Không cần giết nàng, ta muốn bắt sống người này.
- Vâng, tuân lệnh tôn chủ.
Thủ hộ Di Tiên Cảnh gật đầu đáp ứng.
Cho tới bây giờ, Tô Triệt cũng không biết Huyền Sách trước mắt này chính là người quen cũ Lâm Phong thiếu quân giả trang, vẫn cho là, lần này Linh giới sứ giả hạ giới thực sự là một nữ nhân.
Thủ hộ Di Tiên Cảnh hành sự gàn bướng, cũng mặc kệ Lâm Phong là nam hay nữ, chế tài Tu Tiên giả cao cấp xông vào Di Tiên Cảnh, vốn là chức trách của hắn, huống chi, đây là mệnh lệnh của Tôn chủ đại nhân.
Vù vù...
Cũng không biết thủ hộ giả thi triển thủ đoạn gì, Lâm Phong bị trấn áp nhất thời cảm giác được, bốn phương tám hướng đồng thời truyền đến áp lực khủng bố vô biên, giống như, sắp sửa ở trong khoảnh khắc đè ép mình thành một bãi thịt rữa.
- Không!
Lâm Phong không cam lòng diệt vong như vậy, gào thét một tiếng, đem hết toàn lực thả ra chân nguyên màu đỏ dày đặc, muốn chống lại loại áp lực vô hình này. Giờ khắc này dưới cảnh ngộ này, có một thân thần thông cường hãn, cũng không cách nào thi triển ra.
Bởi vì, bản thân bị áp lực vô hình phong tỏa, giống như bị giam ở bên trong một cái bình hoàn toàn đóng kín, nếu thả ra bất luận một loại thần thông công kích nào, đầu tiên sẽ đem mình nổ thành phấn vụn.
Bất quá, hắn gầm rú một tiếng này, không còn là tiếng nói nữ nhân, mà là tiếng nói của bản thân.
Tô Triệt nhất thời sửng sốt, thầm nhủ trong lòng:
- Tiếng nói này, nghe có chút quen tai a...
- Không phải là quen tai.
Lão Hắc thân là khí linh Tiên Ngục, trí nhớ cùng sức phán đoán ở phương diện khác vượt xa nhân loại, lập tức nói:
- Vừa nghe liền biết chính là quỷ không may lần trước, Lâm Phong thiếu quân. Ha ha, chủ nhân, sứ giả hạ giới lần này, vẫn là hắn a!
Đối với lão Hắc phán đoán, Tô Triệt đương nhiên không hoài nghi, giờ khắc này cũng không nhịn được cười thầm trong lòng:
- Nói như vậy, hắn chẳng khác gì là rơi vào trong bẫy mà chúng ta thiết kế lần thứ hai?
- Đúng vậy, chủ nhân.
Lão Hắc cười ha ha nói:
- Cho nên ta mới nói hắn là một quỷ không may a.
- Dĩ nhiên là hắn!
Trong lòng Tô Triệt âm thầm sinh kỳ:
- Lúc này mới ba tháng, hắn liền có thể tái tạo thân thể mới, lần thứ hai hạ giới. Những thủ đoạn trên Linh giới kia, đúng là không thể khinh thường.
Một khi xác định, vị sứ giả Linh giới trước mắt này chính là Lâm Phong thiếu quân, Tô Triệt không khỏi âm thầm yên tâm, bởi vì, điều này nói rõ hắn cũng không hề công bố những bí mật kia của mình, mới có thể lại một lần nữa tự mình hạ giới, mục đích vẫn là muốn từ trong tay mình cướp Tiên Ngục bảo tháp đi.
- Người vì tài mà chết, điểu tham thực mà vong, gia hoả này quá tham lam rồi!
Tô Triệt âm thầm lắc đầu.
Giờ khắc này, Lâm Phong bị trấn áp, liên tục gầm rú, cơ hồ dốc hết chân nguyên trong cơ thể ra đối kháng, nhưng vẫn không thể chống đỡ cùng loại áp lực vô hình này được.