Trở thành đầy tớ của người sáng lập thế giới, tuyệt đối không mất thể diện, đây chính là cơ hội vạn năm khó gặp, người nhìn xa trông rộng hẳn là đều tranh nhau chạy tới nhận chủ.
Hiện tại không quỳ, đợi tới sau này thế giới đại thành, thậm chí vũ trụ đại thành, thần sáng thế đã sớm không thiếu thủ hạ. Khi đó, ai đó muốn trở thành đầy tớ của thần sáng thế, đừng nói là quỳ xuống, cho dù dập đầu vỡ óc cũng không ai thèm để ý tới.
Cho nên giờ khắc này, cho dù Bạch lão ma đang quỳ xuống dập đầu, nhưng vẫn cảm thấy vui vẻ:
- Dĩ nhiên ta gặp được cơ hội khó gặp. Tái ông mất ngựa gặp được phúc, vốn mấy nghìn năm bị vây khốn tại Thiên Huyền Tông cũng chờ được đại cơ duyên này. Ta thực sự minh bạch. . .
Chuyện này Bạch lão ma thực sự thông minh: Hiện tại quỳ gối trước chủ nhân, sau này sẽ có hàng triệu hàng tỉ sinh linh quỳ gối trước ta. Chuyện tình như vậy, tại sao không làm?
Ngược lại, đối với những phạm nhân khác trong Tiên Ngục, biểu hiện trên xem ra rất có khí phách, mặc dù bọn họ đều trung thành tuân lệnh, phục tùng chỉ huy, nhưng không ai nguyện ý chủ động quy hàng Tô Triệt và lão Hắc, chủ động kính dâng tất cả thuộc về chính mình, nguyện ý phụng dưỡng Tô Triệt làm việc chính.
Không ai làm như vậy, đến lúc này chỉ có một mình Bạch lão ma.
Cho nên, bọn họ trong lòng Tô Triệt, vĩnh viễn đều là phạm nhân, cho dù có chút phạm nhân vi phạm không nặng, tương lai sẽ thu được tự do trong thế giới Tiên Ngục, thế nhưng, đừng mơ tưởng thu được cái gì đó tốt từ Tô Triệt.
Đơn giản là, bọn họ đều có khí phách đều có tôn nghiêm, tốt lắm, để cho khí phách và sự tôn nghiêm của bọn tiếp tục phát triển, nhưng sẽ không nhận được một chút tài vật từ chỗ Tô Triệt.
- Ngươi rất thông minh, cũng có tầm nhìn rất xa.
Tô Triệt sử dụng khí phách của chủ nhân, trầm giọng nói:
- Ngươi là sinh vật ngoại giới, sinh linh đầu tiên chủ động nhận ta làm chủ nhân. Ta có thể nhận ngươi, chỉ mong, trong cuộc sống sau này ngươi có thể thông minh hơn nữa, không nên làm chuyện tình ta không mong muốn.
Chuyện tình Tô Triệt không mong muốn, chủ yếu là không muốn Bạch lão trong thế giới Tiên Ngục còn chưa hoàn thiện, đã bắt đầu thả Thiên ma tà thuật của hắn, đầu độc nhân tâm, nhiễu loạn trật tự trong Tiên Nguc.
- Đúng vậy, thưa chủ nhân, lão nô cũng minh bạch.
Bạch lão ma vẫn quỳ trên mặt đất, cung kính không gì sánh được nói:
- Bây giờ vẫn chỉ là thế giới bắt đầu phát triển, tất cả chỉ vừa mới bắt đầu, tất cả các phương diện đang trong giai đoạn kiến thiết, không thể tồn tại lực lượng phá hoại. Cho nên, lão nô dựa theo kinh nghiệm từng trải hàng vạn năm dốc toàn bộ sức lực trợ giúp chủ nhân, tạm thời quên đi thân phận Thiên ma của chính mình, chỉ kiến thiết, không phá hoại.
- Tốt!
Tô Triệt gật đầu:
- Nói chuyện với người thông minh, bớt phiền toái.
Đối với đầy tớ như Bạch lão ma, Tô Triệt khá coi trọng. Ngược lại không phải quan tâm đến thực lực chiến đấu của hắn cường đại thế nào, bởi vì thực lực của hắn cường thịnh trở lại, Tô Triệt cũng không để hắn thoát khỏi Tiên Ngục chiến đấu với người khác.
Thiên Ma ngoại vực là loại sinh vật tà ác tuyệt đối không thể tin, mặc dù nhận chính mình làm chủ nhân, mặc dù hiện tại thoạt nhìn thực tâm, nhưng một khi thả ra ngoài, ai biết sẽ xuất hiện biến đổi như thế nào.
Có thể lợi dụng, chính là hắn du ngạo Tu Chân Giới hàng ngàn hàng vạn năm đạt được vô số kinh nghiệm, lão gia hỏa này giảo hoạt không gì sánh được, thời khắc quan trọng có thể trợ giúp chính mình bày mưu tính kế . . .Trở thành một quân sư trong Tiên Ngục là được.
Vì vậy, Bạch lão ma lợi dụng hình người tại tầng một Tiên Ngục, hắn rất hứng thú tản bộ khắp nơi, thấy tài nguyên tu luyện nhiều như núi cũng không khỏi cảm khái:
- Chủ nhân ah. . ., ta không nhớ rõ đã bao nhiêu năm tại Tu Chân Giới không thấy nhiều tài nguyên và linh thạch cao cấp chồng chất như núi. Không ngờ, trong thế giới của chủ nhân, còn có thể thưởng thức tràng cảnh đồ sộ như vậy.
Cảm khái cũng chỉ là cảm khái, mấy thứ này đối với Thiên ma ngoại vực không đủ linh vật thực thể đều không dùng được. Khẩu phần ăn của Thiên ma chính là linh hồn và thể xác của hàng hàng vạn sinh vật, bọn chúng thích nhất chính là thôn phệ sinh mệnh.
Tô Triệt không nhiều lời vô ích nói chuyện phiếm với hắn, mà trong lòng vạch kế hoạch:
- Thiên Ma Nguyên Anh kỳ đã nằm trong tay, bước tiếp theo chính là đi tới Linh Dược Sơn để thu giữ 3 vạn gốc Cổ Hoặc chi hoa.
Nói đi phải nói lại, thậm chí Tô Triệt chưa hề quay về Huyền Ngục Phong, trực tiếp rời khỏi sơn môn, sử dụng la bàn Tinh Đế bay về phía Linh Dược Sơn cách đó hơn 20 vạn dặm.
Hai mươi vạn dặm, đối với tốc độ bay của Tô Triệt hiện tại mà nói không cần đến một canh giờ, giống như người bình thường ra khỏi gia môn làm một số chuyện, tất cả đều thuận lợi, trong ngày có thể quay trở lại Thiên Huyền Tông.
Như vậy, Tô Triệt dự định làm thế nào thu thập được 3 vạn gốc Cổ Hoặc chi hoa?
Nhẹ nhàng lẻn vào ăn cắp? Hay dựa vào thực lực mạnh mẽ cướp lấy?
Cũng không cần!
Mà là một biện pháp vô cùng đơn giản.
Khoảng chừng 1 canh giờ Tô Triệt bay đến một khu vực nào đó bên ngoài Linh Dược Sơn, lẩn vào hầm tối sâu gần trăm trượng, tiện tay đào được một huyệt đạo bí mật, sau đó lại lấy búp bê linh thảo Tiểu Linh Nhi từ trong Tiên Ngục ra.
- Được, rất nhanh sẽ quay trở về.
Tiểu Linh Nhi nũng nịu nói một câu như vậy ngay lập tức biến mất không thấy.
Bộ tộc linh thảo ăn sâu trong lòng đất, búp bê linh thảo tu luyện 3 vạn năm, luận về thuật độn thổ tại Tu Chân Giới không ai có thể sánh bằng.
Chuyện tình sớm đã nói xong Tô Triệt ủy thác Tiểu Linh Nhi lẻn vào Linh Dược Sơn giúp chính mình thu thập 3 vạn gốc Cổ Hoặc chi hoa, đương nhiên đây là phương pháp dễ nhất đơn giản nhất.
Tiểu Linh Nhi sống ba vạn năm tại Linh Dược Sơn, đối với tất cả các khu vực trồng linh thảo đều rõ như lòng bàn tay; Đồng thời nàng lại là một vị tông sư trận pháp, các đại trận và cung cấm tại Linh Dược Sơn đều nhờ nàng và mẫu thân của nàng giúp đỡ hoàn thiện từng bước, có thể nói nó ra vào Linh Dược Sơn môn quả thực dễ hơn cả đại chưởng môn nhân.
Đương nhiên chuyện này ngoài nàng ra không còn ai khác.
Đương nhiên, trước đó Tô Triệt đã nhắc nhở, nàng có thể tiện thể gặp mẫu thân nhưng không nên tiết lộ quá nhiều chuyện tình liên quan tới Tiên Ngục.
Búp bê linh thảo trời sinh tính ngây thơ một khi đồng ý với Tô Triệt rồi, sẽ không nuốt lời. Điểm này, thực ra hoàn toàn có thể tin tưởng nàng: Hơn nữa, nàng cũng chỉ biết được một chút về Tiên Ngục, đó là pháp bảo không gian đặc biệt diện tích rất lớn, bất cứ chuyện tình khác liên quan tới pháp bảo này đều không biết. Bởi vậy Tô Triệt không lo lắng nàng sẽ tiết lộ bí mật về Tiên Ngục.
Trên thực tế, ngoài Tô Triệt và lão Hắc, bất kể phạm nhân nào trong Tiên Ngục cũng không lý giải được nhiều về Tiên Ngục, mặc cho có người được phóng xuất ra ngoài rồi chạy thoát, khả năng bại lộ bí mất về Tiên Ngục cũng không lớn.