Tiên Ngục

Chương 975: Chương 975: Duy trì tu luyện liên tục (hạ)




Đương nhiên, đây chỉ là một nguyện vọng, có thể thực hiện hay không, ta cũng sẽ không cưỡng cầu. Dù sao, thực lực của lão Hắc ngươi bây giờ còn không có đạt tới Độ Kiếp kỳ, tầng bảy Tiên Ngục tạm thời cũng mở ra không được, công năng cụ thể của nó, bảo trì trạng thái như vậy đi.

- Được rồi, chủ nhân.

Lão Hắc đáp:

- Ta đã làm sơ tính toán, ít nhất còn cần hai ba trăm năm thu nạp nguyện lực chúng sinh, mới có thể tấn thăng đến Độ Kiếp kỳ. Chủ nhân, lão Hắc vô năng, làm ngươi trì trệ không tiến.

- Không quan hệ!

Trong lòng Tô Triệt cười nói:

- Tại Tu Tiên giới thế gian, những công năng của sáu tầng đầu tiên Tiên Ngục kia, với ta mà nói đã đủ, công năng tầng thứ bảy một chút cũng không nóng nảy, thậm chí đợi cho tương lai đi Tiên Giới làm quyết định tiếp cũng có thể.

Tô Triệt vẫn là quan điểm kia: công năng mỗi một tầng Tiên Ngục đều vô cùng trọng yếu, thà rằng kéo dài một khoảng thời gian, vậy cũng không thể qua loa quyết định. Nghe được chủ nhân nói như vậy, lão Hắc coi như là thoáng giải sầu một ít, đương nhiên cũng sẽ không có chút thư giãn nào, càng phải tăng lớn việc tạo phúc hoàn cảnh sinh tồn cho Khải Nguyên Tinh, thỏa mãn vô số sinh linh cầu nguyện, mới có thể được đến càng nhiều nguyện lực chúng sinh.

Đối với chuyện này, hắn cũng không chỉ một lần lao xao qua:

- Đáng tiếc a, trong tiểu vũ trụ tầng một Tiên Ngục, chỉ có Khải Nguyên Tinh là có thế giới sinh linh, hơn hai vạn tinh cầu khác tất cả đều là hình thái hoang vu. . . Nếu như nhiều thêm vài cái Khải Nguyên Tinh, nguyện lực chúng sinh mà ta có thể hấp thu đến không phải là quy mô thêm vài lần sao, đuổi kịp tiến độ đi tới của chủ nhân, hẳn là không thành vấn đề . . .

Bên trong tầng một Tiên Ngục, có hơn hai vạn tinh cầu thuận theo quỹ tích vận hành của chúng nó mà chậm rãi xoay tròn, nếu chỉ là dựa vào chúng nó tự hành phát triển, tiếp qua mấy chục tỷ năm, cũng khó có khả năng diễn hóa ra cảnh tượng thịnh vượng như Khải Nguyên Tinh vậy.

Lão Hắc sớm bắt đầu cân nhắc, có hẳn là từ trên Khải Nguyên Tinh chọn lựa ra một ít giống loài có năng lực sinh sản mạnh nhất, di dân đến những tinh cầu này, cổ vũ bọn họ nhiều sinh nhiều dục, đại lực sinh sôi nảy nở hậu đại, nói như vậy, không chừng chỉ cần mấy ngàn năm sau, có thể. . .

Loại sự tình này, Tô Triệt căn bản không có tinh lực lo lắng, toàn quyền giao cho lão Hắc đến quyết định, nhiệm vụ của mình chính là: tu luyện, tu luyện, lại tu luyện. . .

Tô Triệt hi vọng, có thể ở trong Lôi Thần Điện an an ổn ổn tu luyện, không bị bất luận kẻ nào quấy rầy, chỉ là, một nguyện vọng đơn giản như thế cũng khó có thể thực hiện, lúcnày mới qua hơn hai mươi ngày, một số người không nên tới, bọn họ đã phần phậtxông đến nơi đây.

- Quả nhiên là đám hỗn đản kia!

Năng lực dò xét của Lão Hắc sớm phát hiện kẻ xông vào, kịp thời nhắc nhở Tô Triệt:

- Chủ nhân, chúng ta lo lắng qua sự kiện kia, quả nhiên xuất hiện! Ngày đó năm người bị Vu tộc dũng sĩ đuổi đi kia, ta nhìn thấy bốn. Có ý tứ nhất chính là, duy chỉ có tên râu quai nón mà ngươi ghét nhất kia lại không có.

- Phải không?

Tô Triệt nhàn nhạt nói, mặc dù đã sớm dự đoán sẽ có loại chuyện này phát sinh, nhưng lúc thật sự xuất hiện, tâm tình cũng gặp phải ảnh hưởng.

Đây là họa do 'hảo tâm không được báo đáp' mà ra!

Mượn nhờ năng lực dò xét của lão Hắc, Tô Triệt thấy được, có hai mươi hai người tiềm nhập Lôi Thần Điện, đang ở trong kiến trúc như mê cung tìm tòi bốn phía.

Không hề nghi ngờ, người bọn họ muốn tìm, đúng là mình!

Bọn họ là hướng về phía Vu Thần Lệnh mà tới.

Trong nhóm người này, có thể chứng kiến Đại Thừa kỳ lão giả ngày ấy bị dũng sĩ Vu tộc cưỡng chế di dời, còn có ba tên Độ Kiếp kỳ khác, duy chỉ không có ma tu râu quai nón kia.

Bởi vậy có thể thấy được, xem người không thể chỉ nhìn mặt ngoài, tuy ma tu râu quai nón kia diện mục hung ác, ngôn ngữ thô lỗ, mới tiếp xúc không làm cho người yêu mến, nhưng sự thật chứng minh, người kia cực kỳ có lương tâm, còn biết rõ cảm kích người, không có làm ra việc ăn cháo đá bát.

Nhóm người này xâm nhập Lôi Thần Điện, Tô Triệt không muốn bị bọn họ phát hiện đến bí mật nơi đây, càng không muốn trong bọn họ có người gặp ma hóa, tiện đà chuyển biến thành loại Ma tộc khó đối phó hơn, tăng thêm càng nhiều phiền toái cho mình.

Không muốn để cho bọn họ tìm tới nơi này, như vậy nhất định phải chủ động tiến ra đón.

Lúc rời đi, Tô Triệt từ trong Tiên Ngục lấy ra một khối thạch bích cự đại, phong bế cách cửa tiến vào không gian đặc thù kia. Cũng may, trên Lôi Đình Tinh, thần thức của tu tiên giả không dám phóng ra ngoài, chỉ bằng thị giác sẽ không dễ dàng phát hiện bí mật che dấu sau vách đá.

Phía trước đường mà nhóm người kia đi tới, Tô Triệt chọn trúng một tòa điện phủ tương đối khoáng đạt, đứng ở trước đại môn, lẳng lặng chờ đợi bọn hắn đến.

- Tìm được hắn rồi!

Hơn mười tức sau, từ đằng sau một tòa kiến trúc đi ra nhóm người kia, xa xa thấy được Tô Triệt, người cầm đầu lập tức chỉ lại.

Người này đúng là Đại Thừa kỳ lão giả diện mục hiền lành, ngày đó, Tô Triệt cho bọn hắn ra một đường sống, hôm nay, hắn bất kể ân đức, ngược lại tụ tập một nhóm người, lại chạy đến tính toán Tô Triệt .

Ánh mắt của Tô Triệt vượt qua cự ly mấy trăm trượng, lạnh lùng rơi vào trên mặt của hắn, trong nội tâm khẽ nói:

- Ngày đó không giết các ngươi, đó là bởi vì Tiên Ngục chi đạo không cho phép lạm sát kẻ vô tội; Nhưng mà hôm nay, bọn ngươi đã không còn là người vô tội, mà là địch nhân củata, như vậy, dễ dàng để cho ta nghiệm chứng uy lực thần thông cấp thần thoại một chút. . .

Tô Triệt cố ý cho bọn hắn phát hiện mình, tiếp theo lại đi vào trong điện phủ trống trải.

Nhóm người kia cũng rất cẩn thận, không có lập tức theo vào, mà là dừng bước ở bên ngoài mấy trăm trượng, bắt đầu truyền âm thương nghị.

- Thiên Vũ quả nhiên ở đây!

Đại Thừa kỳ lão giả tối trước kia nói ra:

- Hắn thường trú ở bên trong Lôi Thần Điện, tất nhiên có nguyên nhân. . . Nói không chừng, chính là có quan hệ tới bí mật tồn đang của Lôi Thần Điện.

- Có khả năng!

Những người khác cũng gật đầu.

Đám người này đều là lôi tu thường niên trú đóng ở Lôi Đình Tinh, đối với nguyên nhân Lôi Thần Điện tồn tại đều từng có qua hiếu kỳ, mỗi người đã từng hao phí qua tinh lực tới đây thăm dò, chỉ có điều không thu hoạch được gì mà thôi.

- Thiên Vũ này, tuy tu vi không cao, nhưng có thể làm ra những chuyện mà người thường không thể làm.

Một tên Đại Thừa kỳ râu dài trầm thấp nói ra:

- Nếu nói hắn có thể khám phá bí mật của Lôi Thần Điện, ta một chút cũng không thấy kỳ quái.

- Không sai.

Đại Thừa kỳ lão giả diện mục hiền lành gật đầu nói:

- Ta đề nghị, chúng ta hẳn là tận khả năng bắt sống người này, chẳng những phải lấy được Vu Thần Lệnh, tốt nhất còn phải làm cho tinh tường, nguyên nhân hắn trường kỳ ngưng lại Lôi Thần Điện, nói không chừng, còn có thể mang đến cho chúng ta một hồi thu hoạch khác. Tuy chúng ta đều đã sắp phi thăng, bất quá, nếu có thể có đầy đủ cơ duyên lưu cho vãn bối, đó cũng là rất không tệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.