Tô Triệt nhướng mày, đầu tiên là nhìn lại, phát hiện lỗ thủng bạch quang vừa mới để chính mình và Thiên Âm từ trong bóng tối phun ra đã hoàn toàn biến mất. Hình bóng toàn bộ không còn. Lần này muốn chạy ra đến phiến hắc ám kia, tiếp tục vĩnh viễn hôn nồng nhiệt sánh cùng thiên địa, cũng là không được.
Bất quá, Tô Triệt cũng không có thất kinh, mà là trong lòng suy đoán:
- Đoàn mây đen kia khẳng định không phải do đám Đại Thừa kỳ cường giả này muốn làm ra, nói cách khác, mọi người đồng dạng rơi vào nơi bất minh, tình cảnh tương đồng, tiền đồ bất minh... Với ta mà nói, chung quy dễ chịu hơn bị vây không tại Xích Luyện Cung.
Đang nghĩ ngợi, vù vù vù vù..
Lại có hơn mười đạo thân ảnh, từ giữa không trung đột nhiên hiển hiện ra, thông qua bọn họ vừa mới lộ diện tư thái trong thời không có thể phán đoán ra, đồng dạng từ trong hắc ám vô biên bị lỗ thủng bạch quang phun ra, vừa mới khôi phục năng lực khống chế bản thân.
Ngay sau đó, lại có càng nhiều nhân ảnh lục tục xuất hiện, nhưng đối với Tô Triệt cực kỳ bất lợi là, những người này không phải Đại Thừa kỳ, chính là Độ Kiếp kỳ và Luyện Hư kỳ, rõ ràng vẫn là đám người đối địch với chính mình vừa rồi.
Hơn nữa, số lượng của bọn họ còn đang không ngừng tăng, thêm, địch cường ta nhược chênh lệch thật lớn còn đang không ngừng tăng lên, tựa hồ, cục diện gặp khốn tại Xích Luyện Cung cũng không có cải biến...
Không quá lâu, bên trong sơn cốc nhân số cũng đã vượt lên trước một nghìn, Hằng Dịch, Lâm Phong, Miêu Lực và Hoang Thần Thử cũng ở trong đó, đồng thời đồng thời bọn họ đều là trước tiên tụ lại bên cạnh Tô Triệt. Tạm thời mà nói, còn không có người dám can đảm làm khó dễ Tô Triệt, bởi vì, bọn họ còn không xác định phen biến dị này có phải là Vu Thần muốn làm ra. Nếu thực sự là Vu Thần, ai động tới Tô Triệt, kẻ đó sẽ chết rất thảm.
Ít nhất, bọn họ những người này đều là cho rằng như vậy.
Chỉ có Tô Triệt và Thiên Âm trong lòng rõ ràng, Vu Thần làm việc, từ trước đến nay đều là trực tiếp. Cho dù đang tính kế người khác, cũng không có phần nhàn cư rỗi việc suy nghĩ cổ quái làm ra một ít mây mù dày đặc như thế. Nhất là vừa mới rồi một hồi hắc ám vô biên, cùng nhau quay cuồng, Vu Thần khẳng định khinh thường làm.
Tất cả mọi người đứng yên tại chỗ, không dám vọng động, yên lặng cùng đợi biến hóa tiếp theo.
Lại chờ một lát nữa, rốt cuộc không hề có ai xuất hiện, người trong sơn cốc đã lên tới gần một nghìn hai trăm người, ngoài mấy người Tô Triệt ra, hầu hết đều là kẻ địch.
Nhưng dù vậy, nhân số vẫn là không đồng đều, lẽ ra, những người đến từ Linh giới, nhân số tiếp cận hai nghìn, lúc này rõ ràng thiếu mất hơn bảy trăm.
Bảy trăm người khác hiện ở đâu?
Có thể bị truyền tống tới vị trí khác rồi không?
Người bên trong sơn cốc, bao gồm Tô Triệt và Thiên Âm ở bên trong, đồng dạng cũng không biết, đừng nói là người đến từ ở bên trong tiếp cận hai ngàn, liền ngay cả Xích Luyện Cung từ trên xuống dưới hơn mười vạn người, thậm chí còn có mấy nghìn sơn môn, trọng địa trong phạm vi mấy nghìn dặm cũng bị đám mây đen thần bí cuốn theo, đưa tới đây.
Lúc này, cũng đã rời xa Đoán Kim Tinh hàng chục vạn dặm tinh lộ, hóa thành một quả hắc sắc viên cầu nhỏ, trong tinh không mênh mông, rất nhanh xuyên toa, không biết mục đích là gì...
Bên trong sơn cốc, một mảnh tĩnh mịch, không ai dám phát ra tiếng động, nhiều nhất cũng chỉ là đối diện vài lần, lấy ánh mắt để giao lưu lẫn nhau.
Khiến mọi người cảm thấy kinh sợ là, hình như thần thức của mỗi người đều mất linh, bị phong bế trong cơ thể, hoàn toàn không thể phóng xuất ra ngoài, chỉ có thể lấy cảm giác cơ bản nhất là nghe nhìn để dò xét xung quanh, cảnh này khiến các đại năng tu sĩ quen lấy thần thức để nhìn, rất không thích ứng, đồng thời cũng là âm thầm kinh hãi: loại lực lượng nào, có thể làm loại này, vô thanh vô tức phong bế thần thức cường đại của Đại Thừa kỳ tu sĩ.
Cái này cũng chưa tính, sự tình càng đáng sợ hơn, đột nhiên phủ xuống!
Ầm!
Một cổ hôi sắc năng lượng không rõ từ đâu đánh xuống, tựa như một cái búa tạ đập vào đầu mọi người, ai cũng không thể tránh né, ai cũng không thể chống đỡ.
Không chịu nổi một kích!
Ngay cả đám Đại Thừa kỳ tu sĩ Tuyết Ngọc tiên tử, Ly Cứu cũng là cong gối, thân hình thấp xuống, suýt nữa đặt mông ngồi xuống đất, bị một chùy này đập cho cực kỳ chật vật.
Một loại lực lượng đáng sợ và cường đại cỡ nào?
Tạm thời không ai biết được loại lực lượng này đến từ nơi nào, nhưng đủ để xác định, tuyệt đối không thuộc về phàm gian, nói là đến từ Tiên Giới còn không sai biệt lắm. Chỉ là như thế này, vậy cũng chưa tính là cái gì, kế tiếp, sự tình khiến mọi người càng kinh sợ hơn xuất hiện.
- Nguyên thần lực của ta, sao...
- A, nguyên thần chi lực của ta bị phế bỏ rồi!
- Ta cũng vậy, nguyên thần của ta...Không! Còn có chân nguyên, đây là có chuyện gì?
- Chân nguyên cũng bị phế bỏ!
Ầm!
Bên trong sơn cốc nhất thời loạn thành một mảnh, đột biến phát sinh, ai nấy đều là vẻ mặt hoảng sợ, bởi vì, mỗi người đều kinh hãi phát giác, nguyên thần chi lực, chân nguyên chi lực của bản thân, các loại nguyên anh trong cơ thể, toàn bộ nhân tố liên quan tới tu vi thực lực hết thảy đều bị nguyên nhân bất minh làm trọng thương, ngay cả trạng thái một phần trăm bình thường cũng không có.
Không chỉ là đám người đến từ Linh giới, mà ngay cả Tô Triệt cũng là như vậy, rõ ràng cảm giác được, nguyên thần, chân nguyên và nguyên anh của chính mình bị suy yếu chí ít chục lần, vừa rồi vẫn là thực lực Hóa Thần sơ kỳ, hiện tại, miễn cưỡng cũng chính là Nguyên Anh hậu kỳ.
- Bị phế bỏ?
- Cái này bị phế bỏ?
Tô Triệt cũng là sắc mặt khó coi, tức khắc hướng Thiên Âm hỏi:
- Ngươi thấy thế nào?
- Ta không có bất cứ cảm giác gì.
Thiên Âm truyền âm trả lời:
- Vẫn là tu vi thực lực Nguyên Anh trung kỳ, không có chút cải biến.
Tô Triệt nhướng mày, lại thông qua phương thức linh hồn liên tiếp, hỏi ba người Hằng Dịch, đạt được đáp án là tu vi thực lực của bọn họ bị suy yếu đến thảm hại hơn, không chỉ hơn một trăm lần, hiện tại có thể phát huy trình độ, nhiều lắm cũng chính là Nguyên Anh hậu kỳ.
Không riêng gì nhân loại Tu Tiên Giả, mà ngay cả Hoang Thần Thử cũng không ngoại lệ, đại khái đến tính toán, cũng chính là tương đương với trình độ Nguyên Anh hậu kỳ.
- Tất cả đều biến thành Nguyên Anh hậu kỳ, chẳng lẽ là...
Tô Triệt mơ hồ ý thức được cái gì.
Lúc này bên trong sơn cốc, người người cảm thấy bất an, tất cả đều là vô hạn kinh khủng, tu vi bị phế bỏ, loại cảm giác này đối với những Tu Tiên Giả nỗ lực phấn đấu mấy nghìn năm này mà nói, quả thực so với trực tiếp chết đi đều phải đáng sợ hơn.
- Chuyện gì xảy ra?
- Rốt cuộc phát sinh cái gì?
- Cái này rốt cuộc là địa phương nào?
- Mới vừa rồi đó là loại lực lượng nào? Vì sao muốn phế bỏ chúng ta?
Khắp nơi đều là tiếng kêu la hỗn loạn.
Qua chốc lát, đột nhiên có một đạo tiếng hô lớn thanh lệ vang lên:
- Chư vị chớ để kinh hoảng, tình cảnh của chúng ta chỉ là nhìn như tu vi bị phế, trên thực tế, hẳn là bị lực lượng nào đó phong ấn, trạng thái hiện nay chỉ là tạm thời...