Nhưng mà, bọn người Tô Triệt, cũng cầm trong tay Ma Thần Chi Thương, căn bản không cho hắn cơ hội nào.
Liên tục năm lần, bọn người Hằng Dịch đã đánh lén thành công, mà bóng đen thần bí cũng bị đánh tan năm lần. Thế nhưng mà, vẫn không có cảm giác gì, thực lực của bóng đen biến hóa rõ rệt.
Thực giết không chết sao?
- Có phải là nói, chỉ cần pho tượng Thánh Tổ này hoàn toàn không tổn hao gì, hắn không chết?
Tô Triệt suy đoán nói ra.
- Chủ nhân thông qua mấy lần công kích vừa rồi, đám thủ hạ đã phát hiện ra một chuyện thế, lực phòng ngự của nó chẳng khác gì hộ sơn đại trận của môn phái siêu cấp a.
Nhận ra nghi vấn của Tô Triệt, Hằng Dịch trầm giọng nói ra:
- Chỉ bằng bốn chúng ta, không có khả năng công phá một hộ sơn đại trận của siêu cấp môn phái, nói cách khác, cho dù tiếp qua mười ngày nửa tháng cũng không có biện pháp làm gì pho tượng này.
Lâm Phong cùng Miêu Lực cũng gật đầu, tán thành phán đoán của Hằng Dịch.
Ba thủ hạ Luyện Hư kỳ của mình đều là nhân vật sống mấy ngàn năm, kinh nghiệm các phương diện vô cùng phong phú, lời của bọn họ, đương nhiên Tô Triệt không hoài nghi.
- Ảnh tộc đối với pho tượng của Thánh Tổ vô cùng coi trọng, còn quan trọng hơn mạng của mình, đương nhiên không tiếc hạ vốn gốc bỏ vào bảo vệ pho tượng.
Tô Triệt thì thào nói ra:
- Pho tượng Thánh Tổ khó có thể hư hao, điều này cũng là bình thường...
- Thế nhưng mà, cái bóng đen thần bí giết không chết, cho dù cái bóng của ta tạm thời chiếm được thượng phong, nhưng phải giằng co tới khi nào mới xong đây?
Oanh!
Bành!
Bốn người Hằng Dịch vẫn tìm được cơ hội đánh lén pho tượng kia, cái bóng cũng nắm chắc thời cơ đâm nổ tung thân ảnh của bóng đen thần bí, nhưng lại nhưng tụ như trước, không si nhê gì.
Chẳng lẽ, cứ giằng co vĩnh viến như thế này hay sao? Chuyện này đương nhiên không có khả năng rồi, Tô Triệt một mực lâm vào khổ tư, hơn nữa, trong nội tâm đã sớm loáng thoáng sinh ra ý tưởng kỳ diệu.
- Chuyện này là do ta tự làm, những người khác không được. Tuy có chút ít mạo hiểm, nhưng đáng giá thử một lần...
Trong nội tâm xuất hiện suy nghĩ này, Tô Triệt ra lệnh cho lão Hắc, dựa theo ghi chép linh lực chấn động từ chỗ của Ngọc Thanh, khí tức của con người, tính là từ trường đặc thù của tính mạng, cho nên mình dựa vào đó để dịch dung.
Nói cách khác, Tô Triệt sắp sửa biến thành bộ dáng của Ngọc Thanh, đi ra ngoài nghiệm chứng suy nghĩ của mình một chút.
- Chủ nhân, ta cũng cho rằng khả năng này cũng có thể thực hiện được, mà dù sao cũng chỉ có "khả năng" mà thôi, vẫn tồn tại nguy hiểm thật lớn.
Lão Hắc nhắc nhở:
- Nếu không, hãy để cho Hằng Dịch biến thành bộ dáng của Ngọc Thanh, hoặc là những người khác là được.
- Không được!
Tô Triệt lắc đầu trả lời:
- Thế gian này, ta là người hiểu Ngọc Thanh nhất, thần thái khí chất của hắn, đặc điểm tính cách... Chỉ có ta có thể học được, bọn người Hằng Dịch không làm được. Chuyện này, phải để ta tự làm, mới có hy vọng thành công.
- Được rồi.
Lão Hắc chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Mỗi lần đều là như thế, chỉ cần Tô Triệt quyết định chủ ý, lão Hắc không ngăn cản quá nhiều, có lẽ đây là một chừng mực tốt.
Cũng giống với Ngọc Thanh, hắn là hảo bằng hữu trọng yếu nhất của Tô Triệt, đặc thù của hai người, lão Hắc đều ghi chép trong hồ sơ, mặc dù Ngọc Thanh không có trong Tiên Ngục, Tô Triệt cũng có thể biến hóa thành bộ dáng của hắn.
Hơn mười hô hấp ngắn ngủi, Tô Triệt cũng hoàn thành quá trình dịch dung.
- Như thế nào?
Tô Triệt học giọng điệu của Ngọc Thanh y hệt, lạnh nhạt hỏi thăm.
- Rất giống, phi thường giống!
Lão Hắc bình luận:
- Tuyệt đối so với pho tượng ở bên ngoài, còn muốn giống hơn!
Tô Triệt cười nhạt một tiếng, âm thanh cao vút mà lãnh ngạo, có thể nói là vừa đúng.
- Đi ra ngoài thử một chút a.
Tô Triệt ổn định tâm thần, chậm rãi đi ra khỏi Di Tiên Cảnh...
Tô Triệt biến thành hình dáng của Ngọc Thanh, từ trong Di Tiên Cảnh chậm rãi đi ra, bóng đen thần bí giống như sợ hãi cực độ, mạnh mẽ quay đầu nhìn Tô Triệt.
Bành!
Phân tâm trong chiến đấu, kết cục chính là bị đâm nổ tung.
Nhưng mà, hắn đã bị đánh nổ tung vài chục lần, đoán chừng, cảm giác của hắn đã chết lặng.
- Chủ nhân?
Bóng đen thần bí tránh trái tránh phải, lớn tiếng hỏi, trong giọng nói tràn ngập cảm giác không thể tưởng tượng được.
- Là ta.
Tô Triệt trả lời, thần sắc ngữ khí so với Ngọc Thanh chính thức, không có gì khác nhau.
Kỳ thật, thoáng có chút khác biệt cũng là bình thường, mặc dù là bản thân Ngọc Thanh, cũng không có khả năng có một biểu lộ, hoặc là bảo trì một loại cảm xúc vĩnh viễn không thay đổi.
- Chủ nhân, thật là ngài?
Thần bí bóng đen tinh tế công nhận, không phát giác được sơ hở gì. Cho dù, hắn vô cùng hoài nghi với "Chủ nhân" đột nhiên xuất hiện này, cũng không dám một mực chắc chắn người này là giả mạo, chỉ có thể hỏi:
- Tại sao tu vi của ngài lại thấp như vậy?
- Một tia phân thần chuyển thế, ngươi không hiểu sao?
Tô Triệt nhàn nhạt hỏi lại, thậm chí, ánh mắt cũng không có nhìn lên người của hắn, một mực chú ý pho tượng Thánh Tổ.
Kỳ thật, đây chỉ là Tô Triệt thuận miệng nói bừa một câu trả lời mà thôi, cái gọi là “một tia phân thần chuyển thế”, chính là tình huống của Ngọc Thanh trên Khải Nguyên Tinh. Ngọc Thanh giống như một tia phân thân chuyển thế, đại bộ phận Nguyên Thần của hắn, vẫn lưu lạc bên trong Linh Giới.
Nói thật, Tô Triệt ngụy trang thành Ngọc Thanh, căn bản không có hy vọng xa vời lừa gạt được bóng đen thần bí này, mà ôm mục đích khác.
Lúc nói chuyện, Tô Triệt đã bay lên tế đàn, chậm rãi tiếp cận pho tượng thần bí.
- Một tia phân hồn chuyển thế?
Bóng đen thần bí lộ ra vẻ chăm chú, né tránh công kích của cái bóng, vẫn nhỏ giọng nói thầm:
- Chủ nhân ngươi thực làm như vậy... Bọn chúng quả nhiên đã bức ngươi tới tình trạng này...
Âm thanh tuy nhỏ, Tô Triệt thông qua thần thức lại có thể nghe rõ, trong nội tâm cảm thấy kinh ngạc: bị ta nói trúng?
Nhìn thấy Tô Triệt đang từ từ tiếp cận pho tượng, bóng đen thần bí hô lên:
- Chủ nhân, trong lúc này đã không có ảnh hồn chi lực, hồn lực chứa đựng trong suốt ngàn năm nay, hai tháng trước, ta vừa mới truyền tống đi Tiên Giới.
Lời nói này, Tô Triệt cũng nghe không hiểu. Hồn lực chứa đựng ngàn năm? Truyền tống đi Tiên Giới?
Thình lình, chỉ bằng hai câu không đầu không đuôi này, ai có thể nghe hiểu chứ?
Nhưng cũng không sao, Tô Triệt đối với mấy chuyện che giấu này không có hứng thú, mục tiêu vào lúc này, chính là thử một chút, có thể không lợi dụng chấn động linh lực của Ngọc Thanh, cùng với khí tức đặc thù của hắn, đi lừa gạt tầng kết giới thủ hộ kia, có thể xuyên thấu kết giới, khoảng cách tiếp xúc với pho tượng càng gần.
- Chủ nhân...
Bóng đen thần bí muốn nói điều gì đó, Tô Triệt lại khoát tay nói:
- Câm miệng, đừng phiền ta!
Một tiếng quát lớn này, khiến cho bóng đen thần bí sững sờ một chút, bành! Cái bóng lại nhân cơ hội này, một thương đâm nát hắn.
Nhưng mà, bóng đen thần bí giống như không quan tâm tới đả kích này, hắn vào lúc này vô cùng nghi hoặc, hoàn toàn không cách nào xác định, chủ nhân trước mắt có phải là thật hay không.