Tiên Ngục

Chương 675: Chương 675: Giải thể đại pháp. (hạ)




Đại bộ phận thân thể của Lâm Phong bị huyết quản màu đỏ hút vào, nhưng còn có một bộ phận thân thể, bao quát cả đầu ở bên trong, triệt để biến mất không còn tăm tích, hẳn là bị truyền quay lại Linh giới.

Đương nhiên, hai cực phẩm Đạo khí một công một thủ của hắn, còn có chiếc nhẫn trữ vật trên tay, đều bị lưu lại.

Thiên địa quy tắc, lập tức tiêu tán, trong địa huyệt nhất thời khôi phục yên tĩnh, giống như tất cả đều chưa từng xảy ra...

- Hắn chết rồi sao?

Tô Triệt đầu tiên là sinh ra kỳ vọng như vậy, nhưng lập tức tự mình phủ định nói:

- Không, hắn đã chủ động giải thể, đó là nói đây là một loại đào mạng của hắn, mặc dù thân thể bị hủy, nhưng nguyên thần của hắn còn có thể trốn về Linh giới.

Trên lý luận mà nói, Kim Đan tu sĩ, Kim Đan vừa hủy, tu vi tận phế, Nguyên Anh tu sĩ tự nhiên là Nguyên Anh trọng yếu nhất, mặc dù thân thể bị hủy, chỉ cần nguyên thần bám vào Nguyên Anh, có thể kịp thời chạy trốn, còn có thể tìm thân thể khác trọng tu.

Tu sĩ Hóa Thần Kỳ, thì nguyên thần mới là trọng yếu nhất, một thân tu vi tất cả đều chuyển nhập bên trong nguyên thần, chỉ cần nguyên thần bất diệt, mặc dù thân thể cùng Nguyên Anh bị hủy, cũng vẫn có thể đoạt xác sống lại, không cần mấy chục năm liền có thể khôi phục đến tu vi cảnh giới nguyên bản.

Luyện Hư kỳ so với Hóa Thần Kỳ càng cường hãn hơn, tựa như Lâm Phong vừa nãy, tám chín phần mười là không thể nào chết.

- Vẫn bị tên gia hỏa kia trốn thoát một bộ phận.

Bên trong Tiên Ngục, lão Hắc cũng là đầy bụng tiếc nuối nhỏ giọng nói thầm.

- Như này đã rất tốt rồi.

Bạch lão ma nắm lông vũ, rung đùi đắc ý mà nói:

- Dù sao đối phương cũng là một Luyện Hư kỳ đại năng tu sĩ, tùy tiện phát một chiêu, là có thể giết chết một mảnh Nguyên Anh kỳ, có thể thu thập hắn thành như vậy, xem như là một kết quả khá lý tưởng. Nếu Luyện Hư kỳ dễ giết như thế, cũng không gọi là Luyện Hư kỳ.

Trong lòng Tô Triệt rõ ràng, những lời này của Bạch lão ma là nói cho mình nghe, miễn cho bản thân vì thế mà ôm ấp tiếc nuối.

Đúng vậy, nếu Luyện Hư kỳ dễ giết như thế, cũng không gọi là Luyện Hư kỳ.

Lời ấy rất có lý!

Tí tách. . .

Một cái huyết quản thô to kia, phun ra một đống thịt rữa, gần như là cả người Lâm Phong.

Đối với đống thịt rữa này, Tô Triệt nhất định là không hề hứng thú, chỉ bất quá, xoạt xoạt hai lần, lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, cùng với đại ấn thủ màu tím lại đây.

Đương nhiên còn có một cái pháp bảo công kích cực phẩm Đạo khí xiềng xích màu bạc kia nữa.

Đến bây giờ, Tô triệt cũng không biết tên gọi chúng nó, nhưng tin tưởng, hai kiện pháp bảo này nhất định có khí linh, chỉ cần hàng phục khí linh, sự tình cần biết, đều có thể được biết.

Sự tình thu phục khí linh, không cần Tô Triệt mất công sức, đưa hai kiện pháp bảo vào bên trong Tiên Ngục, tự có lão Hắc lợi dụng quy tắc Tiên Ngục hàng phục chúng nó.

Tô Triệt đầu tiên là biểu thị cảm tạ đối với trái tim to lớn kia, một cái huyết quản trong đó đung đưa, ở trên lưng Tô Triệt xoay mấy lần, có vẻ cực kỳ thân thiết.

Sau đó, nó lại chậm rãi chìm vào bên trong địa huyệt, mọi sự yên tĩnh lại như cũ.

Trái tim to lớn có một loại năng lực đặc thù, là có thể ngụy trang mình thành thổ thạch, gần như triệt để ẩn thân. Nguyên nhân chính là như vậy, thần thức của Lâm Phong không thể phát hiện nó ẩn núp ở phía dưới.

Sau chuyện này, Tô Triệt lại cầm lên chiếc nhẫn trữ vật kia, thi triển một tiểu thuật, thanh trừ sạch sẽ vết máu bám vào ở phía trên, sau đó liền muốn thẩm thấu tâm thần, nhìn bên trong trữ vật giới chỉ của một Luyện Hư kỳ đại tu sĩ đến từ Linh giới, xem có thể ẩn giấu vật gì tốt. Nhưng mà, lực tinh thần của mình bị một loại năng lượng nào đó ngăn cách ở bên ngoài, căn bản không cách nào thẩm thấu đi vào.

- Chiếc nhẫn trữ vật này có ấn ký?

Tô Triệt lập tức nghĩ tới một loại năng tính, có người nói, dụng cụ chứa đồ đỉnh cấp cũng có thể đạt đến cấp bậc Đạo khí, có công hiệu nhận chủ, chỉ cần chủ nhân vẫn không chết, thì mặc dù những người khác lấy đến tay, cũng không cách nào mở ra không gian chứa đồ bên trong.

Nếu như lấy thủ đoạn mạnh mẽ mở ra, nó sẽ tự hủy diệt, không gian chứa đồ triệt để nghiền nát sụp xuống, giống như vết nứt không gian, thôn phệ đồ vật bên trong đến không gian dị vực, không ai biết sẽ lưu lạc đến phương nào nơi nào.

Đương nhiên, thế gian không có chuyện tuyệt đối, một ít đại năng tinh thông không gian thuật, khẳng định có biện pháp phá giải nó, mạnh mẽ xóa đi ấn ký linh hồn, biến thành vật phẩm tùy thân của mình.

Giờ khắc này, Tô Triệt sinh ra một loại suy đoán khác:

- Nếu như đưa nó vào không gian Tiên Ngục, lấy thủ đoạn mạnh mẽ mở ra nó, không gian chứa đồ tùy theo nghiền nát, tất nhiên sẽ đưa đồ vật bên trong vào không gian dị độ, như vậy, không gian dị độ bên trong Tiên Ngục, lại là nơi nào đây? Hoặc là nói, bên trong Tiên Ngục cũng tồn tại không gian dị độ sao?

Cảm nhận được ý nghĩ này của Tô Triệt, lão Hắc cười ha ha nói:

- Đương nhiên tồn tại chứ chủ nhân, đối với tầng một Tiên Ngục mà nói, tầng hai, tầng ba, tầng bốn, đều là không gian dị độ khác nhau. Ta dám nói, sau khi chiếc nhẫn này nghiền nát, đồ vật bên trong vẫn không chạy ra khỏi Tiên Ngục, chỉ bất quá, không biết nó sẽ ở không gian nào mà thôi.

- Ồ?

Lòng hiếu kỳ của Tô Triệt nổi lên, vì chứng thực luận điểm này của lão Hắc, có thể hoàn toàn không để ý một chiếc nhẫn trữ vật đỉnh cấp như vậy.

Có Tiên Ngục, không gian chứa đồ của mình gần như vô hạn, há sẽ để ý một chiếc nhẫn trữ vật nho nhỏ...

Chiếc nhẫn trữ vật bị đưa vào tầng một Tiên Ngục, rơi xuống trên tay lão Hắc.

- Chủ nhân, thật sự muốn mạnh mẽ mở nó ra, ngươi không để ý tổn thất đi một chiếc nhẫn trữ vật đỉnh cấp như vậy sao?

Lão Hắc cuối cùng nhắc nhở:

- Có người nói, loại bảo bối phẩm cấp này, ngoại trừ không gian chứa đồ tương đối khả quan, nói không chắc còn có thể có những chức năng khác.

- Không sao!

Tô Triệt không chút do dự nói:

- Có thể giải càng nhiều bí mật của Tiên Ngục, hủy diệt một món đồ như vậy, đối với ta mà nói không đáng kể chút nào, ngươi buông tay mà làm đi.

- Hảo.

Lão Hắc nhe răng gật đầu, kỳ thực, đối với các loại bí mật của không gian Tiên Ngục, hắn thân là khí linh có càng dục vọng hiểu rõ mạnh hơn, vừa rồi nhắc nhở chỉ là người thuộc hạ nên làm.

Móng vuốt sắc bén của Lão Hắc nắm bắt một chiếc nhẫn nho nhỏ, lợi dụng quy tắc trong không gian Tiên Ngục, bắt đầu mạnh mẽ mở không gian giới chỉ ra.

Bạo lực mở ra, tựa như lấy búa rèn sắt, không có bất kỳ kỷ xảo nào đáng nói.

Vẻn vẹn mấy tức sau, răng rắc… một tiếng vang nhỏ, đột nhiên chiếc nhẫn nát tan, nát tan cực kỳ triệt để, đã biến thành một đống bột phấn.

Trừ thứ này ra, không còn vật gì khác, rất hiển nhiên, đồ vật bên trong bởi vì không gian nghiền nát sụp xuống, không biết bị truyền đi nơi nào... .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.