Ngân Lăng hi hi cười, lại hỏi:
- Còn nữa, cả gốc tiên liên đều nằm trong tay huynh, huynh có định tiếp tục gây trồng đời tiếp theo của nó không?
- Từng nghĩ qua.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Đáng tiếc không biết cách, cũng không dám thử, nếu nuôi trồng thất bại, sẽ tự lãng phí một tiên dược.
- Chuyện này, ta có thể giúp đỡ huynh.
Ngân Lăng dịu dàng nói.
- Ồ?
Tô Triệt nhướng mày, có chút khó tin. Bởi vì, phương pháp nuôi trồng tiên liên ngay cả dược viên trưởng lão đều không biết, Ngân Lăng thân là một nữ tử yêu tộc, vậy mà lại biết được?
Nhìn thấy biểu tình Tô Triệt, Ngân Lăng cười khẽ nói:
- Huynh hiểu lầm rồi, không phải ta biết, mà là người khác biết.
- Được.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Nếu thực sự có được phương pháp nuôi trồng tiên liên, huynh nhất định sẽ cảm tạ muội.
- Cảm tạ thế nào? Huynh thử nói xem nào.
Ngân Lăng nghiêng đầu, trêu chọc.
- Tiên liên vô dụng với yêu tộc...
Tô Triệt thoáng trầm ngâm, hỏi ngược lại:
- Nàng cần cái gì, cứ nói.
Nếu học được phương pháp nuôi trồng tiên liên thật, có nghĩa là, sẽ thu được nhiều hạt và cánh hoa hơn, có thể đổi lấy nhiều bảo vật hơn. Sự khác biệt giữa cá và đánh bắt cá, Tô Triệt đương nhiên hiểu.
Ngân Lăng chớp chớp mắt, ngẩn người nhìn Tô Triệt, một lúc sau mới nói:
- Bây giờ, yêu cầu gì ta đều không muốn đưa ra... Hay là, huynh có thể đồng ý ta, đợi huynh trở thành Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, quay lại Phù Không Thành, không được vờ như không quen ta, không để ý đến ta, có được không.
Tô Triệt cười không ra tiếng, gật đầu nói:
- Bất luận thế nào, chỉ cần đến Phù Không Thành, ta đều sẽ tìm nàng.
Vừa nói ra lời hứa, Tô Triệt vừa âm thầm khen ngợi Ngân Lăng, nàng quả nhiên là một con hồ ly giảo hoạt. Với tính cách của mình mà nói, nàng càng không đưa ra yêu cầu, tương lai mình càng phải tạ ơn nàng nhiều hơn.
Chứng minh, nàng ta đã nhìn thấu con người mình...
- Vậy được.
Ngân lăng cười hì hì nói:
- Huynh về Thiên Huyền Tông đợi tin tốt đi, trong vòng một năm, người đó sẽ đến nhà thăm viếng, chủ động tìm gặp huynh. Nhưng, huynh phải chuẩn bị sẵn tư tưởng, hắn có thể sẽ đưa ra một số yêu cầu cổ quái, đồng ý tiếp nhận hay không, là tùy ý nguyện của huynh.
- Hiểu.
Tô Triệt gật gật đầu, cảm ơn lần nữa. Ngân Lăng thì hờn dỗi trách hắn quá khách khí, coi nàng như người ngoài...
Hội giao dịch kéo dài đến tận nửa đêm canh ba, thời gian này, Tử Tiêu liên tục mấy lần dùng mưu kế, lợi dụng danh nghĩa Tô Triệt, dùng quỹ công mua mấy món kỳ trân dị bảo, cũng tính là thu hoạch không nhỏ.
Khối Thần Mộc Niết Bàn đề cập lúc trước, cũng bị Tử Tiêu mua với giá bảy mươi khối linh thạch thượng phẩm. Cuối cùng, nhất định rơi vào túi Tô Triệt, thần mộc có thể nâng cao phẩm cấp linh hỏa, người tu hỏa như Tô Triệt, sớm muộn đều có thể dùng đến.
Sau khi hội giao dịch kết thúc, trong một căn phòng xa hoa nào đó ở tầng chín Lăng Tiêu Tháp, Tử Tiêu trả cho Thánh Doanh lão tổ một trăm năm mươi viên linh thạch thượng phẩm. Một con Thánh Ma chiến đấu khối lỗi khác cũng thuộc quyền sở hữu Tô Triệt.
Tô Triệt thu con khôi lỗi vào vòng tay trữ vật trước, sau đó, lại bị lão Hắc thu vào Tiên Ngục. Vì vòng tay trữ vật và Tiên Ngục bảo tháp đều là bên trong cơ thể Tô Triệt, quá trình chuyển đổi bí mật này, sẽ không bao giờ bị Nguyên Anh lão tổ phát hiện.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc chuyển hóa thành hình thái thiên ma, nhập vào khôi lỗi chiến đấu, bày ra mấy tạo hình chiến đấu, cao giọng hét:
- Chủ nhân, chúng ta cần một lượng lớn kim hệ linh thạch thượng phẩm, mỗi lần chiến đấu, đều phải khiến nó phát huy ra uy lực lớn nhất.
- Linh thạch không thành vấn đề.
Tô Triệt trả lời trong lòng:
- Ta sẽ đem mấy trăm viên linh thạch trong tay, toàn bộ chuyển thành kim hệ, sau đó xin thêm tông môn một ít, có lẽ đủ để tiêu hao. Dù sao, chúng ta cũng không phải ngày ngày chiến đấu.
- Ha ha, ta không đợi được nữa rồi.
Lão Hắc điều kiển Thánh Ma khôi lỗi, bay nhào như mãnh thú, khiến bụi bay đầy trời.
Lúc này, trong phòng, Thánh Doanh lão tổ nhận linh thạch, cười nói với Tử Tiêu:
- Ta tính, Cực Ngạc lão quỷ đến bây giờ vẫn chưa đoán ra, là chúng ta liên thủ, tát cho hắn một cái. Ba trăm linh thạch kiếm được này, thật là sảng khoái.
Tử Tiêu gật đầu nói:
- Cực Ngạc lão quỷ là kẻ mà ta ghét nhất, sống uổng hơn sáu trăm năm tuổi.
- Nhưng, Thiên Huyền Tông các ngươi vẫn nên cẩn thận...
Thánh Doanh lão tổ chuyển ánh mắt sang phía Tô Triệt, nhắc nhở nói:
- Bảo vệ tốt đệ tử bảo bối này, ta nghe nói không ít người muốn giết chết hắn trước khi Ngưng Anh.
- Ta biết.
Tử Tiêu nghiêm mặt gật đầu.
Hai người lại nói thêm mấy câu nữa về tình hình tu chân giới hiện nay, sau đó, Thánh Doanh lão tổ cáo biệt rời đi.
Đợi hắn đi xong, Tô Triệt hỏi:
- Tử Tiêu sư tổ, chúng ta có nên quay về sư môn sớm, tránh không để Cực Ngạc triệu tập người của Vạn Quỷ Tông đến, gây chuyện giữ đường.
- Không lo.
Tử Tiêu cực kỳ tự tin khoát tay nói:
- Ta nếu muốn đi, cả Khởi Nguyên Tinh, không ai có thể giữ được ta.
Tô Triệt gật đầu, không nói gì nữa.
Ba ngày sau, hai người dưới ánh mắt lưu luyến không rời của Ngân Lăng, ngồi lên truyền tống trận rời khỏi Phù Không Thành, quay về tiểu trấn trước ngọn núi do Nguyên Anh kỳ chuột tinh canh gác.
Tiếp đó, Tử Tiêu điều khiển Tinh Đế La Bàn, vẫn là chưa đến một canh giờ, đã về đến sơn môn Thiên Huyền Tông.
Cả quãng đường, quả nhiên không bị bất cứ ai tấn công, Tô Triệt không khỏi thầm nghĩ:
- Xem ra, thực lực của Tử Tiêu sư tổ sớm đã thâm nhập nhân tâm, Cực Ngạc lão tổ nhất định cũng biết, nửa đường chặn cướp, thuần túy là vô ích.
Tô Triệt cũng có thể nghĩ ra, nếu thực sự gặp phải Nguyên Anh lão tổ đại chiến, Tử Tiêu chỉ cần thu mình vào không gian linh bảo của hắn, như vậy, mình sẽ không trở thành gánh nặng của hắn...
Quay về sơn môn, việc đầu tiên Tô Triệt muốn làm, đương nhiên là chạy đến Huyền Cơ kim điện, gặp sư tôn Huyền Cơ tôn giả.
- Đây là...
Huyền Cơ tôn giả nhận bình gốm thanh hoa, nhìn bốn chữ Linh Dược Thiên Anh khắc dưới đáy bình, nhất thời kinh hô:
- Linh Dược Sơn! Thiên Anh đan!
- Vâng, sư tôn.
Tô Triệt cười nói:
- Lần này đi Phù Không Thành, dùng một hạt tiên liên đồng thời đổi được âm hỏa cấp chín mà con cần, và một viên Thiên Anh đan.
- Thiên Anh đan.
Huyền Cơ tôn giả thì thầm nói, rõ ràng có chút thất thần, thậm chí không nghe rõ những gì Tô Triệt vừa nói.
Phần kinh hỷ này, đến quá đột ngột.
Tô Triệt im lặng không nói, kiên nhẫn chờ đợi hắn tâm trạng hắn bình phục lại.
Mười mấy tức trôi qua, Huyền Cơ tôn chủ mới bừng tỉnh ngẩng đầu, cao giọng hỏi:
- Triệt nhi, Thiên Anh đan khó kiếm như vậy, con nói lại một lượt nữa xem nào.
- Vâng.
Tô Triệt kể lại lượt chi tiết chuyến đi đến Phù Không Thành, cuối cùng lại hỏi:
- Sư tôn, có viên Thiên Anh đan này, khả năng Ngưng Anh của người có mấy phần chắc chắn?
- Mấy phần chắc chắn?
Huyền Cơ tôn giả sớm đã trải qua trận kinh hỷ lúc nãy, bây giờ, cả người dung quang phơi phới, hào khí đầy ngực, ngửa mặt lên trời cười nói: