Tiên Ngục

Chương 436: Chương 436: Hộ sơn đại trận (hạ)




Nói đến đấy, ánh mắt chuyển lên người Tô Triệt:

- Thậm chí, còn có Thiên Vũ, vị thứ tám trăm phần trăm tấn cấp Nguyên Anh. Như vậy, thực lực Thiên Huyền Tông các ngươi, sẽ phá hoại sự cân bằng giữa các đại thế lực Khởi Nguyên Tinh tu chân giới, những người chỉ muốn sống yên ổn như ta, sao có thể khoanh tay đứng nhìn?

- Không sai.

Một lão ma Huyết Thần Giáo cao giọng tiếp lời:

- Nếu không muốn bị tất cả các môn phái tu chân giới cùng nhau thảo phạt, Thiên Huyền Tông phải giải quyết trước chuyện này, phải đưa ra một lý do hợp lý.

- Xin hỏi, thế nào mới được tính là lý do hợp lý?

Thanh Huyền đại trưởng lão trầm giọng hỏi.

- Xin chào Thanh Huyền đạo huynh.

Thần Húc lão tổ cúi người hành lẽ trước, sự tôn trọng hắn dành cho Thanh Huyền đại trưởng lão, còn vượt qua cả Thiên Huyền Tông chưởng giáo chí tôn. Bởi vì, những năm đầu, mấy lần tiên ma đại chiến, Thanh Huyền đại trưởng lão trong tiên đạo thập đại môn phái tạo dựng địa vị siêu nhân, cũng từng vô tư giúp đỡ qua rất nhiều người.

Nhân duyên, lý lịch và danh tiếng, phương phương diện diện đều cực kỳ được người ta tôn trọng.

Sau khi kiến lễ, Thần Húc lão tổ mới nói:

- Ý của thất đại môn phái chúng ta là, Thiên Huyền Tông muốn nuôi dưỡng ra Nguyên Anh lão tổ thứ tám, cũng được. Nhưng, buộc phải chia Thiên Huyền Tông thành hai môn phái, hơn nữa, khoảng cách giữa hai phái, chí ít phải vượt qua hai mươi vạn dặm.

- Tách môn phái? Vậy mà các ngươi cũng nói ra được.

Tử Tiêu bừng bừng nổi giận, chưởng giáo chí tôn, Thanh Huyền đại trưởng lão và bốn vị lão tổ cũng sắc mặt vụt biến.

Bất luận xuất phát từ nguyên nhân nào, việc phân tách tông môn một khi thực hiện, sẽ trở thành tội nhân tông môn để tiếng xấu muôn đời, chết trăm lần cũng không đủ chuộc tội, bất kỳ một vị Nguyên Anh lão tổ có lý niệm trung thành với tông môn, đều không lựa chọn như vậy.

Thần Húc lão tổ thần tình bất biến, tiếp tục nói:

- Tính nghiêm trọng của phân tách tông môn, mỗi người đều biết rất rõ. Nhưng, muốn trách, chỉ có thể trách Thiên Huyền Tông các ngươi không biết giấu giếm, mặc kệ cảm giác nguy cơ sinh tồn của các môn phái khác. Các đại môn phái tu chân giới coi trọng chính là cân bằng, ai nếu phá hoại quy tắc trò chơi, sẽ bị tất cả mọi người cùng nhau thảo phạt. Những đạo lý này, không cần nói nhiều, trong lòng các ngươi cũng phải biết mới đúng.

- Vớ vẩn.

Tử Tiêu thần sắc lạnh lùng, lấy ví dụ nói:

- Năm ngàn năm trước, Thái Ất Môn có bảy vị Nguyên Anh lão tổ. Tám ngàn năm trước, Vô Cực Môn cũng từng có sáu đại Nguyên Anh. Một vạn năm trước, Linh Dược Sơn các ngươi cũng là bảy vị lão tổ. Tiên ma lưỡng đạo siêu cấp môn phái, ai từng không hưng thịnh qua? Dựa vào cái gì đến phiên Thiên Huyền Tông chúng ta, lại là phá hoại cân bằng, phá hoại quy tắc trò chơi?

- Tử Tiêu.

Cực Ngạc lão quỷ âm hiểm nói:

- Ngươi nói, đều là chuyện cũ rích của mấy ngàn năm trước. Nếu nói thêm nữa, thời kỳ thượng cổ, đại năng chi sĩ có thể được nhìn thấy ở bất cứ chỗ nào, Nguyên Anh tu vi không cẩn thận sẽ bị người khác dẫm chết. Đến bây giờ, tu chân giới vật tư khan hiếm, còn có thể so sánh với trước đây sao?

- Nhảm.

Với những lời Cực Ngạc lão quỷ nói, Tử Tiêu không có dù chỉ nửa chút khách khí:

- Bản thân ngươi ăn không no, thì không cho phép trong bát chúng ta có thịt? Vật tư khan hiếm? Sao ta không có cảm giác này, ta chẳng cảm thấy thiếu hụt thứ gì cả.

- Được thôi.

Cực Ngạc lão quỷ cười nói:

- Thiên Huyền Tông giàu có như vậy, vừa hay để chúng ta chia sẻ một chút, mọi người đều có thịt ăn.

Tử Tiêu đang định phản bác, chưởng giáo chí tôn đã khoát tay nói:

- Tử Tiêu sư đệ, tranh chấp ngôn ngữ thì có tác dụng gì, không nói nữa.

Tử Tiêu gật gật đầu, không lên tiếng nữa.

Chưởng giáo chí tôn nhìn mười ba vị Nguyên Anh lão tổ, thần sắc ngưng trọng nói:

- Chư vị đạo hữu, ta ở đây trịnh trọng bày tỏ thái độ, phân tách tông môn, tuyệt đối không thể. Thiên Huyền Tông cũng sẽ không vì bất cứ nguyên nhân gì, khiến người trong môn phải từ bỏ cơ hội tấn cấp Nguyên Anh, có thể, không chỉ là vị thứ bảy, vị thứ tám, tiếp theo, sẽ còn có vị thứ chín sinh ra cũng không biết chừng.

Nói đến đây, chưởng giáo chí tôn thoáng dừng lại một lúc, Tô Triệt trong lòng cũng đoán, vị thứ chín mà hắn nói, chắc chắn chỉ Ngọc Thanh sư huynh.

- Cái gọi là tất cả môn phái cùng nhau thảo phạt, Thiên Huyền Tông có can đảm tiếp nhận nó.

Chưởng giáo chí tôn ngữ khí bình thản, nhấn mạnh từng chữ:

- Hôm nay, các ngươi tự ý xông vào sơn môn phái ta, chí ít phải để lại hai vị đạo hữu lại Thiên Huyền Tông tiếp nhận trừng phạt. Cái này là để cảnh cáo những người khác, Thiên Huyền Tông, không phải nơi muốn đến là đến, muốn đi là đi.

- Hay.

- Hay.

- Chưởng giáo chí tôn nói hay lắm.

Tính cả Tô Triệt bên trong, tất cả đệ tử toàn bộ đứng lên, lên tiếng hoan hô, khen ngợi khàn cả giọng.

Những lời này của chưởng giáo chí tôn, nói rất kiên cường đã tai thoải mái bá khí...

Các đệ tử nhiệt huyết sôi trào, sĩ khí bùng nổ, lúc này, bất cứ một Luyện Khí nhất tầng đệ tử ngoại môn nào, đều dám phát động tấn công với những Nguyên Anh lão tổ kia, để bảo vệ tông môn, ngay cả chiến tử tại chỗ, cũng không có nửa phần hối hận.

- Muốn giữ lai hai người trong số chúng ta?

Cực Ngạc lão quỷ cười lạnh:

- Chỉ dựa vào năm người các ngươi, cho dù chiếm cứ tông môn hộ sơn đại trận ưu thế, cũng là người si nói mộng.

- Không biết tại sao, Cực Ngạc đạo hữu mỗi lần mở miệng nói chuyện, ta đều tâm sinh buồn bực.

Chưởng giáo chí tôn ngữ khí bình thản:

- Được rồi, vậy giữ ngươi lại, giúp ngươi thay đổi thói quen xấu này.

Dứt lời, không đợi Cực Ngạc lão quỷ đưa ra phản ứng, chưởng giáo chí tôn nhẹ giọng niệm tụng một chữ "di".

Soạt!

Mười một vị Nguyên Anh lão tổ đối phương trực tiếp biến mất, trước mắt, chỉ còn lại Vạn Quỷ Tông Cực Ngạc lão quỷ, và Linh Dược Sơn Thần Húc lão tổ.

- Là chuyện gì?

Cực Ngạc và Thần Húc giật mình thảng thốt, lập tức nhận ra, những người khác nhất định bị sức mạnh cường đại của Thiên Huyền Tông hộ sơn đại trận dịch chuyển ra ngoài sơn môn. Nhưng, rồi lại giải thích không thông...

- Không thể nào.

Cực Ngạc sắc mặt cực kỳ khó coi, lẩm bẩm nói:

- Chúng ta đều là Nguyên Anh kỳ, hắn lại không trong chưởng giáo đại điện, sao có thể...

- Thế gian này, không có gì là không thể.

Chưởng giáo chí tôn lạnh lùng nói, lại nói khẽ một chữ: "phong".

Vù!

Thiên Huyền sơn hộ sơn đại trận bảo vệ vốn dĩ vẫn là trạng thái vô hình vô ảnh trong suốt, lúc này, vù vù ngưng thành kết giới phong hộ màu xanh nhạt, hình thái thứ hai của đại trận bảo vệ, toàn bộ vận chuyển, toàn vộ khởi động.

Như vậy, mười một Nguyên Anh lão tổ lúc nãy bị truyền tống ra ngoài. Cho dù bọn chúng có dùng sức trâu đi chăng nữa, cũng không thể chui vào bên trong. Muốn công phá hộ sơn đại trận của siêu cấp môn phái, bắt buộc phải tập hợp sức lực của một siêu cấp môn phái muôn người, mới có khả năng.

Mặc dù, mỗi lần khởi động đại trận, đều phải tiêu hao một biển linh thạch, nhưng, chút tiền này, Thiên Huyền Tông lấy được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.