Tiên Ngục

Chương 199: Chương 199: Huyền Nguyên Ngưng Lộ (hạ)




Cả Thiên Huyền Tông mới chỉ có một trăm đệ tử chân truyền, danh hào của bọn hắn tự nhiên là lưu truyền rộng rãi, tùy tiện một đệ tử ngoại môn cũng có thể đọc hết đi ra, Tô Triệt đương nhiên cũng được nghe đến tên Ngưng Lộ.

Ngưng Lộ, bài danh thứ năm trong hàng đệ tử chân truyền của Huyền Nguyên Phong, nghe nói là một nữ nhân tương đối nóng tính, một lời không hợp sẽ rút đao khiêu chiến, cùng thiên linh căn mộc thuộc tính của nàng cực không tương xứng...

Trong một trăm đệ tử chân truyền của Thiên Huyền Tông, hơn phân nửa đều là có Thiên linh căn. Cũng không phải bởi vì Thiên linh căn rất nhiều, mà là cả Tu Chân Giới, cơ hồ tất cả có tư chất Thiên linh căn, đều bị siêu cấp môn phái của Tiên Ma hai đạo chiếm đoạt.

Mặc dù là những môn phái khác may mắn thu nhận đệ tử có Thiên linh căn. Nhưng rất nhanh, cũng sẽ bị những siêu cấp môn phái khác nghe nói mà đến, dùng các loại lý do cướp đi. Còn không bằng chủ động một ít, lấy những đệ tử như vậy "bán" cho siêu cấp môn phái, còn có thể tìm được một số thù lao tương đối khả quan.

Sưu sưu!

Hai đạo độn quang một hồng một xanh, rất nhanh bắn phá thiên không, không đến một phút đồng hồ, đã bay ra mấy trăm dặm.

Trước mắt mà xem, vẫn là Tô Triệt thoáng chiếm cứ ưu thế, vượt lên cự ly hơn mười trượng.

Cái này thể hiện ra, Huyền Cơ Tôn Giả luyện chế pháp bảo phi hành xác thực rất xuất sắc, mặc dù tu vi cảnh giới của Tô Triệt, so với Ngưng Lộ kém đến hai trình tự, nhưng tốc độ phi hành lại tương xứng với nàng.

Bởi vì Tô Triệt chơi xấu, thoáng chạy đi trước, cho nên, chênh lệch hơn mười trượng này, Ngưng Lộ muốn đuổi cũng không kịp.

Bất quá, Ngưng Lộ thật cũng không gấp, nàng cho rằng, dù sao Tô Triệt cũng chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, tuy chiếm ưu thế pháp bảo, nhưng mà lực bền bỉ thì kém xa mình. Phi hành cực hạn như vậy, hẳn là không kéo được quá lâu, sẽ xuất hiện cục diện chân nguyên không đủ.

Khi đó, mình có thể bỏ lại hắn ở đằng sau ...

Ngưng Lộ suy đoán không sai, cứ như vậy bay nửa canh giờ, chân nguyên trong cơ thể Tô Triệt tiêu hao thật lớn, đã sắp không thể duy trì tốc độ như vậy nữa.

Không quan hệ.

Pằng, Tô Triệt ném vào trong miệng một hạt Linh Đan lục phẩm, chèo chống hai canh giờ hẳn là không có vấn đề.

- Dùng đan dược?

Ngưng Lộ không cần dùng mắt nhìn, nương theo phạm vi thần thức bao phủ gần một trăm trượng, nên Tô Triệt làm chuyện mờ ám kia cũng không thoát khỏi mắt nàng.

- Hừ hừ, làm như vậy hữu dụng sao, dược lực căn bản không kịp chuyển hóa.

Ngưng Lộ khinh miệt mà cười.

Lại không nghĩ tới, sau một canh giờ, Tô Triệt vẫn là sinh long hoạt hổ, tốc độ chưa từng giảm bớt mảy may, ngược lại là Ngưng Lộ truy ở phía sau, chân nguyên trong cơ thể tiêu hao đã không sai biệt lắm.

- Sao có thể như vậy? Người này dùng Tiên đan hay sao?

Ngưng Lộ thử thăm dò truyền âm hỏi:

- Tô Triệt phải không? Ta hỏi ngươi, ngươi còn có thể bay như vậy bao lâu?

Tô Triệt quay đầu lại cười:

- Thiên trường địa cửu.

- Đáng giận.

Ngưng Lộ khẽ cắn răng ngà, tức giận không thôi, bất quá, trên trực giác cho rằng, mặc dù câu trả lời của hắn là cố ý khuyếch đại, nhưng thể hiện ra đủ tự tin.

Vì vậy, nàng truyền âm hô:

- Được rồi, không thể so nữa, coi như ta thua.

Tô Triệt không có cười một tiếng, lập tức giảm bớt tốc độ, truyền âm trả lời:

- Sư tỷ, kỳ thật, ngươi cũng không phải thua thật sự, vừa rồi ta dùng một hạt đan dược bổ sung chân nguyên, nếu không, đã sớm vô lực chèo chống.

- Biết rõ.

Ngưng Lộ lắc đầu:

- Mặc kệ như thế nào, đều là ngươi thắng.

Di? Trong nội tâm Tô Triệt sững sờ, trong lòng tự nhủ:

- Quả nhiên là đồn đãi không thể tin, nàng bị người nói thành cọp mẹ, dĩ nhiên là một người phân rõ phải trái.

Giờ phút này, Ngưng Lộ ngoắc nói:

- Xuống dưới, xuống dưới, ta cần nghỉ ngơi trong chốc lát.

Trong lòng Tô Triệt không khỏi tự nhủ:

- Ngươi muốn nghỉ ngơi thì cứ đi, đâu có chuyện gì liên quan tới ta, ta còn muốn tiếp tục chạy đi.

Bất quá, xuất phát từ lễ phép, cũng không thể nói đi ra như vậy, chỉ có thể đáp xuống cùng nàng, tìm một chỗ tránh gió, hai người lấy bồ đoàn ra, đều tự ngồi xuống nghĩ ngơi.

Ngưng Lộ cũng dùng đan dược, chậm rãi khôi phục chân nguyên, thực sự không thể không mở miệng nói chuyện.

- Ngươi ăn đan dược gì, có thể làm cho ngươi tức thời sinh ra chân nguyên?

Ngưng Lộ hiếu kỳ hỏi.

- Phong Thần đan bát phẩm.

Tô Triệt thuận miệng nói bừa.

- Phong Thần đan?

Ngưng Lộ tinh tế tưởng tượng, lẩm bẩm nói:

- Chưa từng nghe qua danh xưng này a...

Lập tức, ánh mắt nàng lại là lạ nhìn hắn:

- Chỉ là một trò chơi nhỏ mà thôi, ngươi thà rằng lãng phí một viên đan dược bát phẩm, cũng không muốn bị thua. Nói ngươi là tài đại khí thô, hay là tranh cường háo thắng đây?

- Cái nào cũng được.

Tô Triệt cười nhạt một tiếng:

- Ta không có quan tâm.

- Tuổi không lớn lắm, da mặt thực dày.

Ngưng Lộ nhỏ giọng mắng.

Lại nói tiếp, mặc dù hình dạng Ngưng Lộ giống như thiếu nữ, nhưng cốt linh chân thật đã là ba mươi lăm tuổi. Ở dân gian, nữ tử ở tuổi này cũng có được đứa con lớn chừng Tô Triệt.

Bất quá ở Tu Chân Giới, chênh lệch tuổi tác, sớm đã bị mọi người không để mắt đến. Người ba trăm tuổi gọi người hai trăm tuổi là lão tổ, đó cũng là chuyện bình thường đến mức không thể bình thường hơn.

Thực lực vi tôn, tu vi chí thượng.

Lúc này, Ngưng Lộ nhẹ nhàng mở miệng:

- Ngươi đã thắng, vậy thì giúp ta làm một chuyện.

- Cái gì?

Tô Triệt lập tức sững sờ, trong lúc nhất thời, đầu óc cũng không có chuyển qua chỗ cong này. Như thế nào ta thắng, ngược lại phải giúp ngươi làm việc?

Thắng phải đi giúp người thua mà nói, vậy ta thắng làm cái quái gì nữa?

- Mới vừa rồi còn nói nàng là một người phân rõ phải trái, thế mới biết, đệ tử chân truyền một cái so với một cái đều quá phận...

Chứng kiến biểu lộ cổ quái của Tô Triệt, Ngưng Lộ dĩ nhiên là cười ha ha lên.

Cười đến cực kỳ hào sảng, cũng không giống như các nữ tử khác, còn cần đưa tay che miệng, bày ra rụt rè.

- Chỉ đùa một chút mà thôi.

Sau khi cười xong, lúc này Ngưng Lộ mới nghiêm mặt nói ra:

- Ta mới vừa nói chỉ là nói đùa, nguyện đánh cuộc chịu thua. Ta thua, liền giúp ngươi làm một chuyện. Đương nhiên, khó khăn không thể quá lớn, dù sao cũng chỉ là một trò chơi mà thôi.

- Sư tỷ, không cần phải quan trọng như vậy.

Lúc này Tô Triệt mới lĩnh giáo tính cách đặc biệt của nàng, lập tức tỏ vẻ:

- Trước cũng chưa có xác định đổ ước, tại sao chịu thua phải giúp người thắng chứ.

- Vậy không được

Ngưng Lộ dùng sức khoát tay nói:

- Ngưng Lộ ta xưa nay đã như vậy, chỉ có điều, là ngươi không biết mà thôi.

Thấy nàng thật tình như thế, Tô Triệt thoáng tưởng tượng, gật đầu nói:

- Vậy được rồi, thật là có một chuyện, trước mắt mà nói, ta còn không có tìm được phương pháp giải quyết, nghĩ muốn nhờ kinh nghiệm của sư tỷ, giúp ta nghĩ ra kế sách.

- Ừ, ngươi nói đi.

Ngưng Lộ dương tay nói.

Tô Triệt nói ra:

- Một người bằng hữu của ta, thân trúng một loại cấm chế cao cấp của Huyễn Ma giáo, nếu như một năm sau không thể giải trừ, sợ có nguy hiểm tánh mạng. Ta tra qua, cấm chế của nàng là như vậy...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.