Tiên Ngục

Chương 1147: Chương 1147: Kim Tiên cung phụng (thượng)




Ngũ đại Tiên Tôn liên thủ thi triển một loại đại đạo thuật nào đó, uy lực của nó chẳng khác gì là tạm thời mượn thiên đạo chi lực, xưng là thiên uy hạo đãng cũng không quá phận.

Một Tiên Tôn ra tay, đây chẳng qua là lực lượng đỉnh phong, nhưng mà, năm vị Tiên Tôn liên hợp cùng một chỗ, có thể ở trên trình độ nhất định đại biểu thiên ý.

Đây mới là ý nghĩa của danh xưng Tiên Tôn, làm cho người ta kính ngưỡng.

- Nhưng tại sao bọn họ phải làm như vậy? Sao Thiên đạo lại cho phép bọn họ làm như vậy?

Hắc Quả Phụ biết rõ, chỉ ngồi đây suy đoán, mình khẳng định đoán không ra nguyên do trong đó, nhưng bất luận nói như thế nào, Thiên Vũ này cũng không phải mình có thể bình luận.

Chuyện tình mà Thiên ý muốn ngươi quên đi, ngươi lại cố ý nhớ, chẳng phải là tìm đường chết sao!

Vì vậy, nàng liền nhìn Hướng Lê hạ lệnh nói:

- Lập tức đình chỉ hết thảy hành vi điều tra đối với hắn, chuyện này, chúng ta giả bộ như không biết. Phải như thế!

- Thuộc hạ hiểu rõ.

Hướng Lê cung kính đáp ứng, tiếp theo lại nhắc nhở:

- Chi nhánh chúng ta một mực không có đi chỗ của hắn mua sắm pháp bảo, có phải nên tỏ vẻ một chút hay không?

Hắc Quả Phụ thoáng tưởng tượng, lại nói ra:

- Chuyện này, ta tự mình đi làm.

Hướng Lê sửng sốt một chút, vội vàng xác nhận.

Đợi cho Hướng Lê khom người lui ra, lúc này Hắc Quả Phụ mới thoáng bình phục tâm tình, quay thân hình lại, tiếp tục vuốt ve cự chu màu đen, thì thào nói nhỏ:

- Một Nhân Tiên nho nhỏ mà thôi, rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Hơn một canh giờ sau, Hắc Quả Phụ liền tính toán tự mình đi Thiên Huyền Trân Bảo Phường, dùng lý do mua sắm pháp bảo, tiếp xúc gần gũi cùng Thiên Vũ thần bí đến cực điểm kia một chút.

Tuy đoán được có khả năng ngũ đại Tiên Tôn liên hợp thi triển Đại Di Vong Thuật, nhưng chính là vì như thế, cũng khiến cho hiếu kỳ trong nội tâm nàng đạt đến một đỉnh điểm.

- Một người ít nhất được năm vị Tiên Tôn chú ý, có phải là nên tìm cơ hội đi gần hắn một chút hay không?

- Thiên ý không thể trái, nhưng ta, thuận theo thiên ý đi tới...

Người Tu luyện cũng không e ngại phong hiểm không biết. Một khi gặp được cơ hội có thể làm cho mình tiếp xúc đến lực lượng cao tầng, vậy thì phải nắm chặt.

Thiên Vũ xuất hiện, chính là một cơ hội mà Hắc Quả Phụ vừa mới lĩnh ngộ đến.

Chỉ là, không đợi nàng đi ra khỏi cửa tiệm, Hướng Lê đã trở lại.

- Tiểu chủ, vừa vừa nhận được tin tức, Thiên Huyền Trân Bảo Phường Trác Phong. Cũng chính là Kim Tiên bảo tiêu của Thiên Vũ kia, đang ở bên trong thiên thị mời chào cao thủ. Thuê hộ vệ. . .

Hướng Lê không hổ là thủ hạ đắc lực của Hắc Quả Phụ, cũng đã mơ hồ đoán được tâm tư của tiểu chủ, cho nên lúc này mới trước tiên gấp trở về bẩm báo.

- Rất tốt. Cơ hội như vậy càng tốt!

Hắc Quả Phụ hơi chút cân nhắc, chính là cười quyến rũ nói:

- Hướng Lê, trong khoảng thời gian này, chuyện tình trong tiệm ngươi phải hao tâm tổn trí nhiều hơn, gặp được chuyện tình gì khó có thể quyết đoán, mới có thể liên lạc với ta.

- Vâng, Tiểu chủ, xin ngài yên tâm.

Mặc dù không có nói rõ, Hướng Lê cũng biết tính toán bước tiếp theo của tiểu chủ.

Hắc Quả Phụ đứng ở nguyên chỗ, biến hóa nhanh chóng, biến thành một nữ tiên dung mạo đoan trang, khí chất cao quý, một thân quần trắng càng có vẻ xuất trần, thanh nhã, rồi lại không mất phong tình.

- Thật lâu không có mặc bạch sắc, như thế nào, đẹp không?

Nàng cười hỏi.

Hướng Lê khom người không nói, bất kể như thế nào, cũng không dám bình luận dung mạo của tiểu chủ.

- Ngươi a, chính là cẩn thận quá mức.

Hắc Quả Phụ nhẹ giọng cười nói.

- Vâng.

Hướng Lê cung kính mà ứng, nhưng trong lòng thì nói ra: nếu như không cẩn thận, đã sớm bốc hơi khỏi thế gian. . .

Biên giới trung tâm quảng trường của Hạo Nguyên thiên thị, Trác Phong canh giữ ở bên cạnh một cột công cáo, trong cột công cáo chính là tin tức Thiên Huyền TrânBảo Phường tuyển dụng hộ vệ cao cấp.

Hiệu quả tuyên truyền loại công cáo này nhất định là xa xa không bằng màn hình thủy tinh ở trung tâm, nhưng giá cả cũng tương đối làm cho người thịt đau, mỗi ngày một ngàn tiên tinh, bằng mỗi ngày tiêu hao hết một kiện Tiên khí trung phẩm.

Thông báo tuyển dụng hộ vệ cao cấp, không phải dễ dàng như vậy, điểm này, Trác Phong đã sớm làm xong chuẩn bị tâm lý.

Tuy nói dưới trọng thưởng tất có dũng phu, nhưng Tiên Giới Chân Tiên đều có ngông nghênh, nói chung, thà rằng gia nhập những môn phái hoặc tổ chức lớn, phương diện tự do thoáng bị chút ít hạn chế, cũng không nguyện làm một hộ vệ tạm thời, trông cửa cho người khác, tuần tra canh gác, cảm giác hơi có chút thấp kém.

Nhất là điều kiện của Trác Phong, ứng viên ít nhất cũng phải là Huyền Tiên, độ khó sẽ càng lớn. Làm không tốt, mười ngày tám ngày cũng sẽ không có người đến báo danh.

Nhưng mà, chuyện thế gian thường thường có chứa sắc thái trêu người, càng là thời điểm ôm lấy hi vọng tha thiết, chỉ sẽ làm ngươi thất vọng thật sâu; Trái lại, càng là đã tính toán xấu nhất, lại xuất hiện những kinh hỉ không tưởng được.

Giờ phút này chính là như thế!

Trác Phong vốn định đứng ở nơi này mấy canh giờ, dùng chính mình làm chứng: ta chính là Kim Tiên, đồng dạng là hộ vệ của Thiên Huyền Trân Bảo Phường, không ủy khuất các ngươi. . .

Sau đó, phải phản hồi cửa hàng tiếp tục bảo vệ Tô Triệt, rời đi quá lâu, hắn sẽ cảm thấy lo lắng.

Không nghĩ tới, mới đợi không đến hai canh giờ, liền nhìn thấy, một nữ tiên đoan trang mặc váy trắng đến gần, rõ ràng cho thấy hướng về phía mình mà đến.

- Kim Tiên trung kỳ, cùng ta giống nhau. . .

Trác Phong cảm giác có chút ra ngoài ý định, đồng thời, trong nội tâm cũng ôm một hi vọng: nếu nàng tiến đến nhận lời mời, nhất định là không thể tốt hơn.

- Thiên Huyền Trân Bảo Phường?

Nữ tiên nhẹ giọng hỏi:

- Nghe qua danh hào này, hẳn là một cửa hàng pháp bảo a?

- Bán pháp bảo làm chủ.

Trác Phong bình tĩnh trả lời.

- Nếu ta đi tới chỗ các ngươi, chỉ có thể làm một hộ vệ sao?

Nữ tiên thuận miệng hỏi, cảm giác kia, giống như một cái không hài lòng sẽ xoay người rời đi.

- Tu vi Kim Tiên, thân phận cung phụng, há có thể dùng hộ vệ chi chức ủy khuất tiên tử.

Trác Phong khách khí nói ra.

Thông thường mà nói, hộ vệ chi chức, tất cả chuyện tình lớn nhỏ, đều phải đi làm; Cung phụng thì khác nhau rất lớn, chỉ cần ở thời khắc trọng yếu bảo vệ là được rồi, đại đa số thời gian đều là thanh nhàn vô sự.

- Ngươi thì sao? Ngươi cũng là cung phụng sao?

Nữ tiên theo miệng hỏi.

- Tại hạ là cận thân hộ vệ của công tử nhà ta, tính chất đặc thù một ít.

Trác Phong trả lời.

- Ta ở Hạo Lan Châu, chỉ có thể dừng lại ngắn ngủi, nhiều nhất năm năm, có thể được không?

Nữ tiên lại hỏi.

Trác Phong không có lập tức làm ra trả lời, mà hỏi lại:

- Tiên tử xưng hô như thế nào?

- Viện Viện.

Nữ tiên nhẹ giọng trả lời:

- Đây là nhũ danh của ta ở thế gian, về phần danh hào của ta. Ngắn ngủi năm năm mà thôi, ta không muốn tiết lộ.

Trác Phong cũng không chần chờ, gật đầu nói:

- Chỗ này của ta không tồn tại vấn đề. Làm phiền tiên tử theo ta về cửa hàng một chút, gặp công tử nhà ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.