- Cái này kêu là cá tính a!
Thân là tiên nhân, có thể tùy ý điều chỉnh hình dạng của mình, xinh đẹp hơn nữa cũng không kỳ lạ quý hiếm, chỉ có tạo hình như vậy, mới có thể được xưng tụng vẻ đẹp 'cá tính'.
- Ơ a, lão bản của các ngươi, chỉ là một Nhân Tiên!
Nói chuyện cũng rất cá tính, mới mở miệng liền làm cho người ta cảm giác trực lai trực khứ. Ánh mắt Quảng Hoa tiên tử này cực kỳ mạnh mẽ rơi vào trên mặt Tô Triệt, giống như hai thanh cương xiên, đâm đến da mặt Tô Triệt run lên.
- Tại hạ Thiên Vũ, gặp qua Quảng Hoa tiên tử.
Tô Triệt lễ phép thi lễ.
Quảng Hoa tiên tử nhếch miệng cười, nụ cười hèn mọn rất giống của Lão Hắc, nàng cười nói:
- Mời ngươi qua đây, không có sự tình khác, chỉ là xác định một chút, nếu ta mang người tới, thoáng cái mua hết ngàn kiện pháp bảo, ngươi có thể gấp đến độ chạy đông chạy tây hay không?
Một cửa hàng, nếu hàng hóa bị một đám khách nhân mua sạch, xác thực là tương đối mâu thuẫn, rất là bức người.
Kiếm tiền là chuyện tốt, nhưng trong tiệm không hàng, đó là phải đóng cửa không tiếp tục kinh doanh!
Không có hàng còn mở cửa, khách nhân tới sau không có hàng mua, không đánh ngươi là may lắm rồi.
- Thoáng cái mua đi ngàn kiện?
Tô Triệt hơi sững sờ, sau đó nở nụ cười. . .
Tô Triệt biết rõ, Quảng Hoa tiên tử cũng không phải quan tâm mình có thể chạy đông chạy tây hay không, mà là vì xác định năng lực trữ hàng của Trân Bảo Phường.
Nếu chuyện này không thể sớm xác nhận, mạo muội dẫn đến một đám đồng môn sư huynh đệ, trong tiệm lại không có nhiều pháp bảo như vậy, chỉ nói là “thật có lỗi, trải qua đoạn thời gian bán này, đã không còn ba trăm kiện”, nếu là như vậy, nàng cũng sẽ mất mặt theo, khó có thể cho các sư huynh đệ một cái công đạo.
Vì vậy, Tô Triệt cười nói:
- Chúng ta đã sớm nói, khách nhân tiên tử giới thiệu tới, mua xuống một ngàn kiện tiên khí pháp bảo, bổn điếm có thể tặng cho ngươi mười kiện tiên khí thượng phẩm thuộc tính tương hợp, dùng nó thay lời cảm tạ. Cam đoan sẽ không làm tiên tử mất mặt, nếu có sai lầm, mặc ngươi thu thập ta.
- Hảo, đây chính là ngươi nói!
Quảng hoa tiên tử nói nhanh, ánh mắt như có thực chất, lực sát thương kinh người, lực xuyên thấu khủng bố:
- Nếu để cho ta bị mất mặt, xem ta tính sổ ngươi như thế nào!
Tô Triệt cười ha ha, luôn miệng nói:
- Sẽ không, tuyệt đối sẽ không.
Quảng Hoa tiên tử này, xem xét chính là loại người nói năng chua ngoa, nhân phẩm khẳng định không tệ. Tô Triệt tin tưởng, phán đoán của mình tuyệt đối không có sai.
- Được rồi, ta đi đây, xem chừng, khoảng nửa tháng nữa, sẽ mang người đến.
Trước khi xoay người, Quảng Hoa tiên tử đầu tiên là sờ lên đầu trọc của mình, tiếp theo lại hướng về phía Tô Triệt chỉ điểm hai cái, ý tứ rõ ràng cho thấy: nhất định phải chuẩn bị xong cho ta, nếu không, đánh cho ngươi không mọc tóc được. . .
Mắt nhìn thấy thân ảnh hùng tráng của nàng biến mất ở bên ngoài cửa tiệm, Lão Hắc cảm khái rất sâu:
- Vị tiên tử này, thật là đàn ông!
Phỉ Vân cũng truyền âm nói với Tô Triệt:
- Đây là nữ tiên có khí chất nhất mà ta thấy.
Tô Triệt cười nói:
- Nếu như thưởng thức nàng, nàng cũng có thể biến thành như vậy.
- Chẳng lẽ, ngươi yêu mến như vậy?
Phỉ Vân đầy mặt khiếp sợ mà nhìn Tô Triệt, phảng phất là biểu đạt: trách không được không gần nữ sắc, làm cho nửa ngày, ngươi yêu mến đúng là loại cực phẩm này. . .
Tô Triệt xoay người rời đi, loại sự tình này tuyệt đối không thể giải thích, chỉ sẽ vừa tô vừa đen.
Ngày khai trương đầu tiên, sinh ý của Thiên Huyền Trân Bảo Phường không tệ, thiệt thòi hơn bảy vạn tiên tinh!
Như thế nào thiệt thòi tiền đây?
Nguyên nhân chính là: bán đi chín kiện Tiên khí thượng phẩm, năm kiện Tiên khí trung phẩm, kiếm được hai vạn ba nghìn tiên tinh.
Tiên khí pháp bảo từ trong Tiên Ma chiến trường, cơ hồ không tồn tại thành phẩm, hơn hai vạn này, tất cả là tiền lời.
Khai trương ngày đầu tiên mà thôi, danh tiếng quá thấp, có thể bán đi mười mấy món pháp bảo, cũng đã xem như rất không tồi. Dựa theo Trân Bảo Phường trữ hàng sung túc, không gian lựa chọn của khách hàng rất lớn, hơn nữa ưu thế của bản thân tiên khí, cùng với màn hình thủy kính ở trung tâm quảng trường tuyên truyền miễn phí, mới có thể làm thành sinh ý như vậy.
Nhưng mà, có một vị Huyền Tiên hậu kỳ, đến bán tiểu thế giới sinh linh của hắn, sinh ý đàm thành, liền từ Tô Triệt lấy đi mười vạn tiên tinh.
Tổng hợp lại, không phải là thiệt thòi bảy vạn bảy hay sao.
Bên trong Hạo Nguyên thiên thị, đối với giá thu mua sinh linh thế giới, trên cơ bản cũng là tồn tại tiêu chuẩn cố định.
Đầu tiên, hoàn cảnh sinh thái của tiểu thế giới phải hoàn thiện, không thể là đất cằn sỏi đá, gần kề chỉ là dùng để chở người.
Tiếp theo, dùng số lượng sinh linh trí tuệ làm đơn vị tính toán, giá thu mua năm tỷ sinh linh là một vạn tiên tinh, năm mươi tỷ sinh linh là mười vạn tiên tinh.
Bởi vậy có thể thấy được, giá trị sinh linh thế gian ở trong mắt Chân Tiên rất rẻ mạt, một tòa tinh cầu thế gian như Khải Nguyên Tinh, ở Tiên Giới chỉ có thể bán được mười vạn tiên tinh mà thôi.
Con kiến hôi hèn mọn, chính là loại ý nghĩa này.
Chỉ có điều, đối Chân Tiên mà nói, con kiến hôi thế gian thuộc về hoang dại, con kiến hôi trong tiểu thế giới sinh linh là bọn hắn nuôi nhốt mà thôi.
Khác nhau, không hơn.
Ngày hôm sau không có thiệt thòi, buôn bán lời hơn năm vạn.
Ngày thứ ba buôn bán lời hơn sáu vạn.
Ngày thứ tư lại lần nữa thu mua một tiểu thế giới sinh linh ba mươi tỷ, tương đương xuống, chỉ kiếm được hơn hai vạn.
Ngày thứ năm. . .
Không đến mười ngày, tin đồn về cửa hàng pháp bảo của Thiên Huyền Trân Bảo Phường, lại một lần nữa truyền khắp Hạo Nguyên thiên thị. Đối với cái này, một ít cửa hàng như vậy tránh không được bắt đầu sinh ra một cảm giác nguy cơ.
- Cái này không tốt! Danh khí như vậy một khi bị nó khai hỏa, từ nay về sau, khách nhân muốn mua pháp bảo, tất cả đều bị Thiên Huyền trân bảo đoạt đi, sao còn chúng ta buôn bán nữa chứ?
- Mấu chốt là, hắn từ đâu có nhiều nguồn cung cấp như vậy, mỗi ngày đều có thể bảo trì hơn một ngàn kiện pháp bảo dự trữ?
- Nghe nói hắn là công tử của luyện khí thế gia nào đó đi ra ngoài lịch lãm. Ngươi nói một chút, đây không phải là chạy tới nơi này gây phiền toái sao!
- Ai, đau đầu a! Vấn đề là, nguồn cung cấp của người ta sung túc, phẩm chất tốt, cái này cũng không phải sai lầm, lại không lấy giá thấp cạnh tranh, cũng không có biến tướng phá giá, mặc dù chúng ta chạy tới chỗ Vị Quan Quản trách cứ, cũng không có biện pháp trách tội hắn.
- Lúc này mới mười ngày, nghĩ biện pháp ngăn cản hắn, gắn liền với thời gian không muộn. Ta cho rằng, chúng ta nên liên hợp hơn mười Thương Minh của Thiên Bảo Thụy Tường, cho hắn một cảnh cáo, cho hắn sớm kịp thời thu liễm loại xu thế này.
- Đúng vậy a, phải làm như vậy mới được. . .
Vài chục Thương gia dùng bán pháp bảo làm chủ đến cùng một chỗ, thảo luận ra nghị quyết như thế.