Tiên Ngục

Chương 69: Chương 69: Linh đan (hạ)




Trong nội tâm Tô Triệt tính toán, hơn mười khỏa Linh đan đầy đủ cho mình sử dụng một năm, liền gật đầu nói:

- Tốt, trước đổi hai gốc a.

Nói xong, giả bộ như từ bên trong túi linh thảo lấy ra hai gốc linh thảo, kỳ thực là lấy ra từ trong Tiên Ngục.

Nhìn bộ dạng hai gốc linh thảo này, càng làm cho thần sắc của Lôi Tiếu sững sờ, không nghĩ tới, lại không phải là linh thảo sau khi thu thập, mà là vật sống mang theo một đống bùn đất!

- Còn sống nhăn răng đó, thế nào, đủ mới lạ chứ?

Tô Triệt lộ ra một nụ cười quái dị.

- Tươi mới, thật sự là tươi mới!

Thần sắc Lôi Tiếu phức tạp lắc đầu nói:

- Vừa mới đào lên từ trong vườn?

- Đó là đương nhiên!

Tô Triệt ha ha vui lên:

- Thứ đồ vật này giao cho ngươi rồi, khi nào lấy được linh đan thì cho ta biết.

- Tốt.

Lôi Tiếu gật gật đầu, biểu hiện ra rất bình tĩnh, nhưng trong nội tâm lại âm thầm cảm động.

Hai gốc linh thảo này giá trị gần một vạn linh thạch, đối với bất kỳ một đệ tử ngoại môn nào mà nói, đều là một số tài phú cực lớn. Có thể nói, rất nhiều người sẽ vì một số tài phú như vậy mà trở mặt vô tình, thậm chí sẽ ngầm hạ sát thủ.

Thế nhưng mà Tô Triệt, dĩ nhiên là tín nhiệm mình như vậy, tùy tùy tiện tiện ném xuống đất, cũng không cần mình ghi cho hắn một tờ văn bản bằng chứng. Loại trình độ tín nhiệm này, giao tình vài thập niên cũng không nhất định bồi dưỡng đi ra được...

- Được, hắn đã tín nhiệm mình như vậy, mình cũng phải toàn lực giải quyết tốt chuyện này cho hắn!

Lôi Tiếu thầm suy nghĩ nói.

***

Chỉ qua hai ngày, Tô Triệt liền từ chỗ Lôi Tiếu lấy được 60 viên linh đan, cuộc làm ăn này, song phương đều cảm thấy rất hài lòng. Lôi Tiếu còn nói, ba tháng sau, Lôi gia còn muốn giao dịch một lần, hy vọng có thể đạt được hai gốc linh thảo Ngân Tu Thảo ít nhất là năm trăm năm.

Ngân Tu Thảo cũng là linh thảo Trung phẩm, mặc dù trong Tiên Ngục không có, nhưng mà lão Hắc nhớ rõ rất rõ ràng, ở bên trong Dược viên che giấu xác thực có vài cọng, chỉ có điều, ngày hôm qua cũng không có cấy ghép loại linh thảo này.

Đã đáp ứng yêu cầu của Lôi Tiếu, Tô Triệt trở lại gian phòng thuộc về mình bên trong Dược viên, lúc này ăn vào một viên Linh đan, một viên Tẩy Tủy Đan, một viên Ngưng Khí đan, ngồi ở bên trên trận bàn bắt đầu tu luyện.

Dược lực Linh đan tinh khiết, dược tính cũng không xung đột với các đan dược khác, cho nên, còn có thể phục dụng Tẩy Tủy Đan và Ngưng Khí đan như thường lệ. Bất quá, Linh đan thuộc về đan dược cao cấp, tu vi của Tô Triệt lại quá thấp, ăn vào một hạt Linh đan, cần năm đến bảy ngày mới có thể tiêu hóa hấp thu tất cả dược lực. Cho nên, 60 hạt Linh đan, đầy đủ cho Tô Triệt sử dụng một năm rồi.

Phương thức tu luyện xa xỉ như thế, hiệu quả cũng là làm cho người ta kinh hỷ, chỉ là tu luyện một đêm, Tô Triệt chỉ hấp thu vài phần dược lực trong một hạt Linh đan, là có thể rõ ràng cảm giác được tu vi tăng trưởng biến hóa, bằng với năm sáu ngày liên tục tu luyện trước đó rồi!

- Lão Hắc, nhìn thấy không, đây mới gọi là tốc độ!

Tô Triệt hưng phấn không thôi:

- Đã có Linh đan, tốc độ tu luyện trước kia như là rùa bò.

- Đúng vậy a, hiện tại tốc độ này mới khiến cho người cảm thấy đã ghiền.

Lão Hắc cũng là rất cao hứng, bất quá, vẫn còn có chút lòng tham chưa đủ:

- Đáng tiếc ah, chúng ta không biết luyện đan, cầm linh thảo đổi đan dược, vẫn còn có chút không có lợi nhất ah.

Tô Triệt nói ra:

- Chính mình luyện đan là có lợi nhất, đạo lý này ai cũng biết. Nhưng vấn đề là, phải là Luyện Đan Sư cao cấp mới có tư cách luyện chế linh thảo cao cấp ở bên trong dược viên bí mật, trình độ không đủ mà nói, tùy tiện khai ra một lò phế đan, cái kia chính là lãng phí càng lớn ah.

- Nếu có thể bắt một Luyện Đan Sư cao cấp vào trong Tiên Ngục, vậy cũng tốt.

Lão Hắc đầy bụng ước mơ nói.

- Đừng có nằm mộng.

Tô Triệt đả kích nói:

- Luyện Đan Sư cao cấp tu vi ít nhất cũng là Trúc Cơ kỳ, một ngụm nước bọt cũng có thể phun chết chúng ta, dựa vào cái gì bắt người ta.

- Có mộng tưởng là tốt rồi ah...

Lão Hắc nhìn trời cầu nguyện:

- Ông trời phù hộ, ban cho ta một Luyện Đan Sư mà bản thân bị trọng thương, đang hấp hối, hoàn toàn đã mất đi năng lực chống cự, để cho chúng ta bắt hắn vào trong Tiên Ngục... Ah đúng rồi, trình độ luyện đan càng cao càng tốt...

Hơn hai mươi ngày sau, vào một buổi chiều, trong một tiểu viện duy nhất ở dược viên tầng ba kia, trung niên nhân và Ngọc Thanh một người ngồi một cái ghế đẩu, cực kỳ tùy ý ngồi trong sân. Mới vừa nhìn vào, thật sự không giống như là hai Tu Tiên Giả.

- Ngọc Thanh, ngươi đề cử tên tiểu tử kia rất có ý tứ.

Trong tay trung niên nhân vuốt vuốt một vật bằng Tử Ngọc, một bộ rất có hứng thú.

- Tô Triệt.

Ngọc Thanh gật đầu nói:

- Ta nghe nói, hắn đang giúp Linh Lung trị liệu gốc Lưu Vân Kim Trản kia.

- Sắp chữa khỏi triệt để rồi.

Trung niên nhân trầm giọng nói:

- Sự tình mà ta cũng không làm được, vậy mà hắn có thể...

Ngọc Thanh nhỏ giọng thăm dò nói:

- Đại bá, ngươi sẽ không cho là, hắn là gian tế do Linh Dược sơn bồi dưỡng đến đây chứ?

- Ngươi cũng nghĩ như vậy sao?

Trung niên nhân nhàn nhạt mà cười.

- Hiện lên một ý niệm trong đầu như vậy.

Ngọc Thanh lắc đầu:

- Lại cảm thấy rất không có khả năng, niên kỷ của hắn quá nhỏ, tu vi quá thấp, không đảm đương nổi chức trách nặng như vậy; Huống hồ, nếu thực là gian tế, ngược lại có lẽ sẽ tương đối ít xuất hiện mới đúng. Tóm lại, ta cảm giác hắn không phải.

- Yên tâm đi, hắn không phải là người của Linh Dược sơn, điểm này, ta ngược lại là có thể xác định.

Trung niên nhân nhắm hai mắt lại, sau đó lại mở ra nhìn chằm chằm vào Tử Ngọc trong tay, lại hỏi:

- Mấy ngày nữa, có phải ngươi đi lịch lãm rèn luyện hay không?

- Đúng vậy, đại bá.

Ngọc Thanh gật đầu đáp:

- Lúc này, nên đi Phong Ma Vực rồi.

- Phong Ma Vực...

Trung niên nhân trầm ngâm, mới nói:

- Cũng không tệ! Như vậy, ngươi mang Linh Lung và Tô Triệt cùng đi theo.

- À?

Ngọc Thanh sững sờ, không khỏi hỏi:

- Đại bá, Phong Ma Vực nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, ta ngay cả an toàn của mình cũng không dám cam đoan...

- Ta tự có thâm ý, ngươi cứ làm theo là được.

Trung niên nhân khoát tay chặn lại, đã cắt đứt hắn.

***

Sau nửa canh giờ, Ngọc Thanh đi vào Dược viên tầng dưới chót, đã tìm được Tô Triệt.

- Luyện Khí kỳ tầng hai?

Ngọc Thanh liếc nhìn ra, không ngờ tu vi của Tô Triệt đã là Luyện Khí tầng hai.

- Ngọc Thanh sư huynh.

Tô Triệt đứng dậy chào.

- Không nhìn lầm chứ, ngươi đã là Luyện Khí tầng hai rồi hả?

Ngọc Thanh thật sự là kinh ngạc, bởi vì, đối với tu vi của Tô Triệt, hắn hẳn là người rõ ràng nhất, hiểu rõ nhất rồi. Ba tháng trước, ở Huyết Mạc Sơn Mạch nhìn thấy hắn lần thứ nhất, vẫn chỉ là một đệ tử tự học chân khí chưa thành, không nghĩ tới, nhanh như vậy đã đến được Luyện Khí tầng hai. Cái tốc độ này, so với mình năm đó cũng nhanh hơn rất nhiều ah

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.