Tiên Ngục

Chương 540: Chương 540: Linh Hồn gia tỏa (hạ)




Sở dĩ hỏi như vậy là bởi vì Tô Triệt có cảm giác, nếu như nó là pháp bảo sử dụng một lần, hiện tại nếu như nô dịch một gã tu sĩ Nguyên Anh kỳ không bằng tương lai dùng nó nô dịch một tu sĩ Hóa Thần kỳ a, đem linh hồn gia tỏa này thực hiện trên người tu sĩ Hóa Thần kỳ, vậy thì tiện nghi hơn nhiều a.

Tin tức tốt chính là, lão Hắc lại trả lời:

- Không, nó có thể sử dụng nhiều lần, hiện tại chỉ có thể nô dịch một phạm nhân Nguyên Anh kỳ, tương lai nếu như bắt được một phạm nhân Hóa Thần kỳ, nó sẽ đem toàn bộ Linh Hồn gia tỏa này áp dụng trên người Hóa Thần kỳ kia.

- Tốt như vậy sao?

Tô Triệt không khống chế được mình mà cười ha hả, thậm chí trực tiếp cười ra tiếng. Thiên Âm ngồi bên cạnh hắn, hiếu kỳ hỏi:

- Có chuyện gì vui vẻ như vậy?

- Vừa rồi mới có một chút thu hoạch phi thường không tồi, một lát nữa, sau khi nghiên cứu rõ ràng ta sẽ nói cho nàng.

Tô Triệt trả lời.

Thiên Âm nhẹ nhàng gật đầu.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc tiếp tục nói rằng:

- Viêm Lâm sở dĩ nhận thức được Linh Hồn gia tỏa này là bởi vì bên trong một cuốn sách cổ trong U Minh Tông của hắn có ghi chép về nó. Hắn lo lắng bởi vì thứ này mà sẽ bị nô dịch, mất đi ý thức của chính mình, cho nên mới dấu giếm sự thực, không nói ra.

- Làm sao có thể sử dụng loại bảo vật này? Ngươi đã tra rõ ràng chưa?

Tô Triệt lại hỏi.

- Đã tra hỏi rõ ràng!

Lão Hắc đáp:

- Trong ký ức của Viêm Lâm có nhớ rất rõ, trong cuốn sách cổ kia có giới thiệu qua cách sử dụng.

- Tốt.

Tô Triệt gật đầu:

- Nếu như ngươi đã xác định nó không phải là vật phẩm dùng một lần, vậy thì trước tiên thử với Thái Võ một chút.

- Yên tâm đi chủ nhân, khẳng định không có sai sót.

Lão Hắc trả lời vô cùng chắc chắn.

- Chờ một chút!

Tô Triệt lại nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi:

- Nếu như Linh Hồn gia tỏa này chính là công năng tẩy não mà chúng ta vẫn luôn chờ đợi, Tiên Ngục vì sao lại không thể dung hợp, biến thành một loại thần thông của riêng ta, hoặc là công năng hạng nhất của Tiên Ngục. Cứ như vậy, chẳng phải là có thể đồng thời nô dịch càng nhiều phạm nhân hay sao?

- Không biết a.

Lão Hắc nhún vai nói:

- Vừa rồi ta cũng đã thử qua, Tiên Ngục không hề có phản ứng, khẳng định là không thể tiến hành dung hợp với nó. Hoặc giả, tạm thời còn chưa thể dung hợp....

- Được rồi...

Tô Triệt cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thực này.

Đối với chuyện này, Tô Triệt đoán rằng, công năng dung hợp của Tiên Ngục cũng cần một quá trình không ngừng tăng cường. Hiện tại, hẳn đối với những kiện pháp bảo cao cấp Tiên Ngục còn chưa thể nào dung hợp được.

Tỷ như: lúc Tiên Ngục mở ra tầng thứ hai, chỉ có thể tiến hành dung hợp với linh bảo thích hợp, thế nhưng khi tầng thứ ba mở ra thì tất cả các linh bảo nó đều có thể dung hợp.

Bởi vậy có thể suy đoán, giai đoạn hiện tại nếu đưa vào trong nó một kiện đạo khí, rất có khả năng vì năng lực không đủ mà không thể nào tiến hành dung hợp được. Có thể, khi Tiên Ngục mở ra tầng thứ tư hoặc là tầng thứ năm, có thể dung hợp được Linh Hồn gia tỏa, đến lúc đó bản thân mình cũng có năng lực đồng thời nô dịch nhiều phạm nhân.

- Hi vọng ngày đó đến nhanh một chút, bằng không, nuôi không một đám phạm nhân như vậy cũng là một việc đáng ghét.

Tô Triệt âm thầm chờ mong.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc đã triệu hồi Nguyên Anh sơ kỳ Thái Võ tới trước mặt. Hai năm trôi qua, Thái Võ đã sớm bị lão Hắc thu thập.

Lão Hắc đầu tiên là lấy một giọt tiên huyết của Thái Võ, nhỏ vào pho tượng bằng tử ngọc, máu bám trên bề mặt, cũng không có thẩm thấu vào bên trong.

Sau đó, lão Hắc lợi dụng sự hiểu biết về Trừu hồn thuật của ngoại vực thiên ma, rút ba hồn bảy vía của Thái Võ ra, lấy thủ pháp đặc thù đánh vào bên trong pho tượng tử ngọc, lúc này liền thấy, giọt tiên huyết kia lập tức rót vào khu vực bộ mặt của pho tượng...

Hơn mười tức qua đi, vốn pho tượng tử ngọc không có mặt không ngờ lại sinh ra bộ mặt, cũng chính là hình dạng của Thái Võ.

Ánh mắt của Thái Võ vô cùng hoảng hốt, dường như bị lâm vào bên trong ảo giác, một lát sau mới dần dần khôi phục lại vẻ trong sáng, thế nhưng, lúc này cảm giác đối mặt với lão Hắc đã từ sợ hãi biến thành thần phục tự nhiên.

Mạng của hắn đã rót vào bên trong Linh Hồn gia tỏa, lão Hắc thông qua pho tượng này tùy thời đều có thể cướp đi tính mệnh của hắn, cho nên không chút lo lắng hắn sẽ phản bội chính mình.

Đây chẳng khác nào là việc Tô Triệt có một tên tay chân Nguyên Anh kỳ. Tương lai, nếu như bắt được một tên tu sĩ Hóa Thần kỳ, thậm chí là phạm nhân Luyện Hư kỳ, còn có thể trả lại mệnh hồn cho Thái Võ, pho tượng sẽ trở về trạng thái không mặt, có thể dùng để nô dịch phạm nhân có thực lực càng mạnh hơn nữa.

Sưu!

Tô Triệt đem Thái Võ từ bên trong Tiên Ngục ra, đột nhiên xuất hiện trước mặt Thiên Âm.

- Thái Võ!

Bất thình lình xuất hiện, Thiên Âm bị dọa cho hoảng sợ, lại kinh ngạc khi nhìn thấy Thái Võ hướng về phía Tô Triệt cung kính hành lễ, ngữ khí vô cùng cung kính hỏi thăm:

- Thái Võ ra mắt chủ nhân.

Đối với trạng thái hiện tại của Thái Võ, Tô Triệt cũng có chút hiếu kỳ, liền hỏi:

- Thái Võ, những chuyện trải qua trước đây ngươi còn nhớ rõ không?

- Tất cả đều nhớ rõ.

Thái Võ gật đầu nói:

- Những ký ức trước đây của thuộc hạ đều hoàn hảo không chút tổn hao, trạng thái tư duy cũng cực kỳ bình thường.

- Những chuyện trải qua ở Thái Ất môn cũng đều nhớ kỹ?

Tô Triệt thử hỏi.

- Hồi bẩm, thuộc hạ đều nhớ rất rõ ràng, ký ức còn rất mới mẻ.

Thái Võ gật đầu trả lời.

- Như vậy, nếu như ta lệnh ngươi cùng với Thái Ất Môn là địch, ngươi sẽ lựa chọn ra sao?

Tô Triệt lại hỏi.

- Thuộc hạ chính là nô bộc trung thành nhất của chủ nhân, mặc dù đối mặt với Thái Hư, Thái Hoa, thậm chí lịch đại tổ sư của Thái Ất Môn cũng không chút do dự mà xuất thủ.

Thái Võ cung kính trả lời.

- Tốt, tốt!

Tô Triệt mỉm cười gật đầu, trong lòng không thể nào kiềm chế được mà la lớn:

- Lão Hắc, Linh Hồn gia tỏa này thật là thần kỳ, tư tưởng ý thức của Thái Võ không ngờ vẫn còn bình thường!

Tô Triệt vốn tưởng rằng, lúc Thái Võ bị nô dịch, toàn thân sẽ trở nên si ngốc, cảm giác như đầu bị vô nước. Thế nhưng sự thực thật không ngờ, hắn so với người bình thường không khác gì nhau, tuy duy linh hoạt, ý nghĩ tỉnh táo, hoàn toàn có năng lực phán đoán.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc huy vũ pho tượng tử ngọc trong tay, đồng thời cũng mừng rỡ nói:

- Đây chính là chỗ thần kỳ của thượng cổ dị bảo, thứ nó nô dịch chính là linh hồn của một người, cũng không chỉ đơn giản là khống chế tư tưởng. Bảo bối này, quả thực là cao cấp, trách không được, Tiên Ngục lại không thể thôn phệ dung hợp nó.

Lúc này, Thiên Âm lại càng khiếp sợ, nàng đương nhiên có thể nhìn ra, Tô Triệt lúc này đã triệt để nắm Thái Võ trong tay, không chỉ là đơn giản thuần phục bên ngoài. Nàng liền hỏi Tô Triệt:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.