Chỉ cần là người bình thường không bị nhập ma, Tuyệt Trần Cốc đều hoan nghênh, huống chi Tô Triệt còn là một Nguyên Anh kỳ, cũng coi như một phần trợ lực không nhỏ.
Chẳng qua, đối với một tán tu như Tô Triệt cũng có thể kết anh thành công, tất nhiên sẽ dẫn tới một ít ánh mắt ước ao, hiếu kỳ, thậm chí là đố kỵ.
Tô Triệt được mời đến một gian phòng khách quý của Tuyệt Trần Cốc, chờ không bao lâu sau, liền có một vị nam tử trung niên Nguyên Anh trung kỳ gõ cửa bước vào.
- Chủ nhân, hắn là tam trưởng lão Tuyệt Trần Cốc Nguyên Tĩnh, nhân phẩm danh tiếng coi như không tệ.
Viêm Cốt ở trong Tiên Ngục tức khắc giới thiệu.
- Tại hạ Huyền Vũ, ra mắt Nguyên Tĩnh đạo huynh!
Tô Triệt đứng dậy hành lễ.
- Huyền Vũ đạo hữu mau mời ngồi.
Nguyên Tĩnh chào hỏi một câu, cười ôn hòa:
- Huyền Vũ đạo hữu nhận ra ta?
- Đã từ xa được nhìn thấy vài lần, nhưng khi đó, ta vẫn chỉ là một tán tu Kim Đan, không có tứ cách kết giao cùng với Nguyên Tĩnh đạo huynh!
Tô Triệt cực kỳ khiêm tốn giải thích.
- Huyền Vũ đạo hữu dùng thân phận tán tu có thể tấn chức đến Nguyên Anh, thật là không dễ, nhất định là có đại nghị lực cùng với đại cơ duyên bên người, kẻ khác kính nể không gì sánh được.
Nguyên Tĩnh nghiêm sắc mặt nói:
- Có thể kết giao cùng ngươi, Nguyên Tĩnh cầu còn không được.
Hai người khách khí một phen, sau đó bắt đầu đi vào vấn đề chính.
Tô Triệt hỏi:
- Sự kiện Ma Hóa đã phát sinh mấy tháng, vẫn chưa nghĩ ra biện pháp giải quyết sao?
- Không có!
Nguyên Tĩnh lắc đầu thở dài, cũng không có bởi vì Tô Triệt là nhất giới tán tu mà coi thường hắn, mà là khiêm tốn hỏi:
- Không biết Huyền Vũ đạo hữu, đối với chuyện này có ý kiến gì không?
- Tại hạ vừa mới xuất quan, đối với việc này hiểu biết cực ít, càng không có bất cứ cách nhìn gì. Bất quá, đối với một hồi tai nạn như vậy, khẳng định phải tận tâm tận lực, cống hiến một phần lực lượng của mình.
Tô Triệt nói lời này, có phân nửa là thật sự xuất phát từ chân tình Nguyên Thủy Ma Khí mang đến cho Mạc Lam Tinh vô biên tai nạn, Tu Tiên Giả còn không sao cả, chỉ là dân gian lão bách tính quá mức đáng thương, nếu có khả năng, hắn thật sự nguyện ý làm một chút chuyện tốt, giúp bọn hắn vượt qua cửa ải khó khăn.
Huống hồ, Nguyên Thủy Ma Khí loại đồ vật này có thể trở thành vật đại bổ của lão hắc, đưa vào Tiên Ngục chứa đựng, có thể đề thăng tốc độ tu luyện của lão Hắc trên diện rộng. Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện, cớ sao mà không làm đây.
Tiền đề là không thể làm lỡ đại sự của mình, không thể mang đến cho chính mình quá nhiều phiền phức...
Đối với Tô Triệt tỏ thái độ, Nguyên Tĩnh khẳng định phải biểu thị cảm tạ. Thân là chủ nhân nơi này, mỗi một vị Nguyên Anh tu sĩ tìm nơi nương tựa mà đến, hắn đều phải chiêu đãi một phen như vậy, để tỏ lòng tôn trọng.
Kế tiếp, hai người lại trò chuyện ước chừng một tiếng đồng hồ. Nguyên Tĩnh phi thường mờ mịt hỏi thăm lai lịch xuất thân của Tô Triệt. Dù sao, nhất giới tán tu có thể Ngưng Anh thành công, loại tình huống này cực kỳ hiếm thấy, khó tránh khỏi sẽ làm người ta có rất nhiều nghi vấn.
Cũng may, Tô Triệt có một thủ hạ Nguyên Anh, Viêm Cốt ở trên Mạc Lam Tinh mấy trăm năm cũng không phải sống uổng phí, hắn tạo ra cho Tô Triệt một thân phận, tương đối cân nhắc và đẽo gọt. Vả lại, lúc này thời kỳ hỗn loạn, ai cũng không có khả năng mạo hiểm gặp Ma Hóa phiêu lưu, chạy đi theo như lời của Tô Triệt tới động phủ tu luyện kia tiến hành kiểm tra thực hư.
Từ nay về sau, Nguyên Tĩnh mang theo Tô Triệt đi tới trong một hoa viên hoàn cảnh ưu nhã, chỉ thấy được, mười mấy tên Nguyên Anh lão tổ tụ tập ở đây, quần tam tụ ngũ, đều tự chuyện trò.
- Cho tới nay mà nói, tổng cộng hơn hai trăm năm mươi vị Nguyên Anh kỳ đạo hữu tụ tập ở Tuyệt Trần Cốc, vì vượt qua trận tai nạn này, bày mưu tính kế, đều biểu đạt kiến giải.
Nguyên Tĩnh thấp giọng giới thiệu:
- Tòa hoa viên này, là một nơi giao lưu tụ hội không chính thức. Đại đa số thời gian, chư vị đạo hữu đều ở trong phòng tự nghỉ ngơi, nếu ai có suy nghĩ gì, liền có thể tới nơi này cùng những người khác thương thảo một phen.
Tô Triệt im lặng gật đầu, có thể nghĩ đến, sự kiện Ma Hóa đã phát sinh hơn nửa năm.
Hơn hai trăm Nguyên Anh tu sĩ tụ tập ở đây, không có khả năng mỗi ngày đều phải mở hội chính thức, vậy thì thiết lập một nơi nghỉ ngơi như vậy, ai muốn qua đây cùng người khác trò chuyện vài câu, chính mình tùy ý, không ai lại miễn cưỡng tới ngươi.
Mặt khác, cả Mạc Lam Tinh tu chân giới, không chỉ có hơn hai trăm Nguyên Anh tu sĩ, tổng số hẳn là vượt lên trước bốn trăm, Nguyên Anh tu sĩ khác khẳng định phải tọa trấn đều từ tông môn hoặc gia tộc, chỉ biết cắt cử một đại biểu đi tới Tuyệt Trần Cốc.
Lúc này, trong hoa viên hơn mười Nguyên Anh tu sĩ đã chú ý tới nét mặt này của Tô Triệt, đều là không khỏi hiếu kỳ, Mạc Lam Tinh tu chân giới lại có thêm một Nguyên Anh, chỉ là không biết hắn lệ thuộc môn phái nào, vì sao lúc trước chưa bao giờ gặp qua hắn?
Tô Triệt đồng dạng cũng đang quan sát bọn họ, nhưng không có bất cứ một con yêu quái Nguyên Anh kỳ nào, thậm chí cũng không biết, mấy con chuột kia có đi tới Tuyệt Trần Cốc hay không?
Loại sự tình này không thể tùy tiện hỏi Nguyên Tĩnh bên cạnh, để tránh dẫn phát hắn hiếu kỳ hoặc suy đoán, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác tìm hiểu rõ ràng.
- Chư vị đạo hữu, cùng mọi người giới thiệu một chút...
Nguyên Tĩnh cao giọng nói rằng:
- Vị Huyền Vũ đạo hữu này là một vị tu sĩ của Mạc Lam Tinh tu chân giới chúng ta mới tấn cấp Nguyên Anh, xuất quan không lâu sau, đó là tới Tuyệt Trần Cốc rồi.
Theo hắn giới thiệu, Tô Triệt đối với mọi người chao hỏi:
- Tại hạ Huyền Vũ, nhất giới tán tu, gặp qua chư vị đạo hữu.
- Tán tu?
Nhất thời liền có mười mấy người vây tụ qua đây, cực kỳ hữu hảo chào hỏi cùng Tô Triệt. Rất rõ ràng, ở đây đều là tính cách nhiệt tình, một loại người thích giao hảo, thường thường đều là người giao tế quảng đại, đi tới đâu cũng có bằng hữu.
Cũng có một vài người đứng từ xa, nhìn về phía Tô Triệt ánh mắt tương đối băng lãnh, thậm chí lại ẩn chứa vẻ khinh bỉ. Những người này đều là xuất thân đại môn đại phái, tự cho mình là cực cao, cảm giác Tô Triệt tán tu như vậy, cho dù tấn chức đến Nguyên Anh, thực lực cũng không mạnh tới mức nào, không xứng cùng bọn họ ngồi ngang hàng.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc âm trầm cười nhạt:
- Một khi tìm được cơ hội, liền để những gia hỏa không vừa mắt này bắt vào, tất cả đều cải tạo thành nô bộc của chủ nhân. Nguyên Thủy Ma Khí tính là cái rắm gì, ta mới là ác mộng của các ngươi!
Tô Triệt trong lòng cười nói:
- Lão Hắc, câu này của ngươi như lời kịch, vừa nghe liền biết là tiêu chuẩn của nhân vật phản diện. Trên sân khấu kịch, nhân vật như vậy cuối cùng đều sẽ bị người ta tiêu diệt sạch.
- Không quan hệ, chỉ cần chủ nhân ngươi là nhân vật chính diện, vậy thì không ai có thể làm gì được ta cả.