- Trước mắt mà nói, nguyện vọng của ta chỉ là đạt được tự do chính thức, rời khỏi nơi hoang vu này. Về phần sự tình từ nay về sau, ta mới chẳng muốn nghĩ.
- Không sai, đó là vài ức năm, thậm chí càng thêm lâu. Vấn đề hiện tại là, có thể tránh được ma chưởng của vị tổ phụ trên danh nghĩa kia hay không.
Tô Triệt phân tích nói:
- Ngươi cho rằng, nếu hắn gặp được ngươi, có thể luyện hóa ngươi thành hình thái Ma Thần Chi Nộ hay không?
- Ai biết lão hỗn đản kia sẽ như thế nào!
Lam Linh trả lời:
- Ta hiện tại, buồn rầu đúng là cái này.
Vây ở trong Tiên Ma chiến trường, đối với nàng mà nói, ý nghĩa là tra tấn vĩnh hằng; Nhưng mà, một khi đi Tiên Giới, cũng sẽ bị lão gia hỏa kia tìm được, mặc dù Tô Triệt không giao nàng cho Tông Dịch, những vẫn sẽ bị hắn tìm được. Điểm này là không hề nghi ngờ.
Bởi vì Tông Dịch đối với Ma Thần Chi Nộ có cảm ứng phi thường đặc thù, người sớm nhất có được Ma Thần Chi Nộ chính là hắn. Chỉ vì một cái sơ sẩy, bị đứa con mình tín nhiệm nhất trộm đi . . .
Tô Triệt không khỏi nhớ tới Tông Dịch nói qua câu nói có quan hệ tới tín nhiệm cùng Phượng Lâm Tiên Đế: ta chỉ có một lần, thiếu chút nữa điên mất!
- Ta nên làm gì bây giờ?
Lam Linh ngược lại giống như một nữ hài tử nhân loại làm nũng, dùng sức xoa bóp bờ vai Tô Triệt:
- Ngươi là một nam nhân, nhanh suy nghĩ biện pháp cho ta a!
- Thật sự không được, ta liền đưa ngươi đi tu tiên giới thế gian.
Tô Triệt bình tĩnh nói:
- Nhưng mà, ngươi phải đáp ứng ta, không thể giết hại những sinh linh nhỏ yếu trên thế gian kia, mặc dù có ai chọc tới ngươi, cũng chỉ có thể trừng phạt đặc biệt người nào đó, không thể liên lụy người vô tội.
Tô Triệt cho rằng, tuy Tông Dịch là Tiên Đế, cũng không thể tùy tùy tiện tiện buông xuống thế gian. Hơn nữa, tinh bích không gian của tiên phàm hai giới, đủ để ngăn cách hắn cảm ứng với Ma Thần Chi Nộ. Nếu mình không nói, hắn khẳng định đoán không được, Ma Thần Chi Nộ cũng đã biến thành hình thái nhân loại, chạy tới thế gian tiêu dao tự tại.
- Ngươi phải làm sao?
Không nghĩ tới, Lam Linh vốn nên là Khởi Nguyên Ma Vương vì tư lợi cực đoan tà ác, lại vẫn có thể băn khoăn đến an toàn của Tô Triệt, nàng ngẩng đầu, hai mắt nhìn chăm chú Tô Triệt, thấp giọng hỏi:
- Làm sao ngươi bàn giao cho lão gia hỏa kia?
- Nói tìm không thấy, bảo hắn lại thư thả một khoảng thời gian.
Tô Triệt cười cười:
- Tận lực kéo dài thời gian, ta lại nghĩ biện pháp tìm được một hậu trường càng cường đại hơn, hắn sẽ không dám bắt ta.
Hậu trường theo lời Tô Triệt nói, đương nhiên chính là Thiên Âm, thật sự không được, tựa như Lão Hắc nói, trốn đến Man Hoang Tiên Vực, tìm kiếm nữ nhân nhà mình tạm thời che chở. Đợi cho mình phát triển đến cảnh giới Kim Tiên, dựa vào tầng bảy Tiên Ngục tăng phúc thực lực gấp trăm lần thậm chí nghìn lần, thì không cần e ngại một vị Tiên Đế.
- Cái đề nghị này của ngươi, rất có sức hấp dẫn nha. . .
Lam Linh nháy mắt, trừng mắt nhìn Tô Triệt một hồi lâu, nhưng đến cuối cùng, vậy mà lắc đầu chối bỏ.
- Nghe ngươi nói như vậy, ta ngược lại là có quyết định. . . đi gặp lão gia hỏa kia một lần, nhìn hắn có thể làm gì ta!
- Ngươi chỉ là một Nhân Tiên nho nhỏ, cũng có đảm lượng chu toàn cùng hắn, ta còn có cái gì không dám.
- Có bản lĩnh hắn bắt ta xem, ta có thể cho hắn biết một chút về, cái gì mới là Ma Thần Chi Nộ chân chính!
Vì bảo trụ tánh mạng của mình, mà giao Lam Linh cho Tông Dịch, loại sự tình này, Tô Triệt thật đúng là làm không được.
Mặc dù Lam Linh là một Khởi Nguyên Ma Vương, nhưng tương đối mà nói, nàng chưa có làm ra chuyện xúc phạm tới mình, hơn nữa, hai người trong lúc đó vẫn tồn tại quan hệ hợp tác lẫn nhau, Tô Triệt cũng hứa hẹn qua với nàng, chỉ cần ngươi làm được việc, ta cũng biết tống ngươi ra khỏi Tiên Ma chiến trường.
Đưa ta khỏi Tiên Ma chiến trường, không phải là đưa đến bên bờ nguy hiểm, Tô Triệt không đến mức âm hiểm như vậy.
Huống chi, Lam Linh có thực lực tương đương với Đại La Kim Tiên hậu kỳ, dưới tình huống nàng không tình nguyện, Tô Triệt xác thực không có năng lực cưỡng chế truyền tống nàng đến trước mặt Tông Dịch. Tối thiểu nhất trong mấy ngàn năm, còn làm không được như vậy.
Đã như vậy, còn không bằng đàn ông một ít, chủ động tỏ vẻ: đưa ngươi đi tu tiên giới thế gian, hẳn là có thể tránh thoát Tông Dịch đuổi bắt.
Cho nên nói, Tô Triệt cũng không phải bị Lam Linh mê hoặc, mới có thể thiện tâm đại phát như vậy, quả thực cũng rất lo lắng an nguy của mình.
Lam Linh đã chủ động tỏ vẻ, nguyện ý khiêu chiến Tông Dịch, như vậy, Tô Triệt cũng sẽ không ngăn cản.
Hơn nữa, Tô Triệt cũng có thể thanh tỉnh nhận thức ra, sở dĩ Lam Linh làm ra quyết định như thế, khẳng định có nguyên nhân và ý nghĩ của nàng, nhưng tuyệt đối không phải là xuất phát từ đạo nghĩa, cố kỵ đến an toàn của mình, mới có thể làm như vậy.
Khởi Nguyên Ma tộc, không có khả năng nói đạo nghĩa cùng ngươi, càng không có lương tâm đáng nói.
Hiện tại, chỉ là lập trường giống nhau, ích lợi chung sàn, nàng mới có thể giống như chim nhỏ nép vào người ngươi ỷ ôi than thở, một khi ra khỏi Tiên Ma chiến trường, không chừng sẽ biến thành ma thú miệng to như chậu máu, ăn thịt người không nhả xương!
Răng rắc. . .
Vài chục cái trữ vật giới chỉ vung tới trước mặt Tô Triệt, Lam Linh nói:
- Tất cả Tiên khí pháp bảo đều thu đủ, con số cụ thể, chính ngươi kiểm kê đi, dù sao, đều ở trong này.
Tô Triệt thu những trữ vật giới chỉ này vào tay, mơ hồ xem xét một phen. Cơ bản có thể xác định là những thứ này, mặc dù còn có bỏ sót, cũng chỉ là số ít linh tinh, không đáng hao phí khí lực sưu tầm.
Cả Tiên Ma chiến trường, tất cả tài phú trong hơn hai ngàn vạn huyệt mộ, tất cả đều rơi vào tay của Tô Triệt. Một số tài phú lớn như thế, đủ để cho bất luận một vị Tiên Đế nào trên Tiên Giới đỏ mắt đến nổi điên, nhưng mà Tông Dịch kia lại nhìn như bùn đất, chỉ muốn tìm về đồ vật mà mình đã từng mất đi này. Bởi vậy có thể thấy được, Ma Thần Chi Nộ ở trong lòng hắn có thể nói là chiến thắng hết thảy.
- Hiện tại đi được chưa?
Tô Triệt đứng lên hỏi.
- Hiện tại đi?
Thần sắc Lam Linh cổ quái hỏi ngược lại:
- Ngươi không sợ ta đến Tiên Giới, tùy tiện tìm lấy cớ bỏ trốn, kể từ đó, làm sao ngươi bàn giao cho lão gia hỏa kia?
- Chính ngươi nhìn mà làm a, ta không thèm để ý.
Tô Triệt nhún nhún vai:
- Đến lúc đó ta liền nói với hắn, kiện bảo vật kia của ngươi đã mọc một đôi cánh kim sắc, tự mình bay mất, nhưng khẳng định ở bên trong Tiên Giới, nhanh đi tìm nàng a.
- Ta đây liền giết ngươi diệt khẩu!
Lam Linh cười xấu xa nói.
- Đừng nói nhảm nữa, ngươi không muốn đi. Ta đi về trước.
Tô Triệt làm bộ muốn đi gấp.
Lam Linh kéo lấy cánh tay của hắn, thần sắc giọng điệu chuyển biến thành một trạng thái không quá bình thường, có chút hốt hoảng nói:
- Được rồi, chờ một chút. . .