- Ta hiểu được.
Tâm thần Tô Triệt kích động, tự thân lực lượng còn đang cực tốc bạo tăng theo cấp số nhân:
- Nhưng cảm giác này, thật sự là quá thoải mái, làm cho không người nào
không điên cuồng say mê trong đó. Huống chi, ta thậm chí có lý do hoài
nghi, bản thân Tiên Linh Vũ Trụ này, chính là do kiếp trước của ta sáng
tạo ra. Ta, vốn là chính là chủ nhân của nó!
Tô Triệt nghĩ như vậy, cũng là có căn cứ.
Ngọc Hoàng Thiên giảng thuật trong chuyện xưa lúc trước, kiếp trước của mình là một đại nhân vật phản diện luôn ân tương cừu báo, tuy là lời
nói từ trong miệng hắn nói ra, có lẽ vẫn có mấy phần là thật?
Nhìn Tiên Linh Vũ Trụ thiên đạo vẫn luôn nghiêng về phía mình, duy trì
mình như thế, nếu nói là kiếp trước của mình thân là một cường đạo đến
từ ngoại giới, nó như thế nào lại như thế hậu đãi mình chứ?
Ngược lại mà nói, nếu mình từng đã là người sáng tạo cái Vũ Trụ này, vậy mới có thể giải thích thông thấu một chút.
- Ta phải làm rõ ràng chân tướng sự tình, nếu như nói, cái Tiên Linh Vũ
Trụ này vốn chính là kiếp trước ta sáng tạo, như vậy, vô luận muốn đối
mặt loại nguy hiểm nào, ta cũng phải đem hết toàn lực cứu vớt nó.
Như thế này chính là một loại suy đoán mà Tô Triệt giấu ở sâu trong nội tâm, đến bây giờ, cũng chỉ có thể để cho lão Hắc biết.
Biết được Tô Triệt lại có loại ý nghĩ này, lão Hắc cũng là không có lời nào để phản bác.
Đúng vậy a, cái Tiên Linh Vũ Trụ này, nếu thật là chủ nhân kiếp trước
sáng tạo ra, về tình về lý, vì nó liều mạng cũng đáng giá.
Trong lúc chủ tớ tâm linh trao đổi chỉ dùng mấy hơi thời gian, Ngọc Hoàng
Thiên ở ngoài vạn dặm, vẫn phải chịu Bức Dực Kim Cương liên thủ oanh
kích, cũng là không thể phân thân tới ngăn cản hành động hợp đạo của Tô
Triệt.
Mắt nhìn thấy Kim Quang Cự Nhân cùng Tô Triệt hoàn toàn
trùng hợp, dung hợp hoàn mỹ với nhau, lực lượng của Tô Triệt cũng đã bạo tăng đến đỉnh điểm, hướng bên Ngọc Hoàng Thiên bay nhanh tới, trên nửa
đường, thân hình đã kịch liệt co rút lại...
Đợi đến lúc một quyền bạo kích ra, đã có thân cao như nhân loại bình thường.
- Vạn Pháp Quy Nhất? Ngọc Hoàng Thiên, cái ý nghĩ này của ngươi rất tốt, thật khiến ta bị câu dẫn vào trong đó.
- Vậy thì ăn một quyền của ta, nếm thử mùi vị của Vạn Pháp Quy Nhất này đi.
Ngọc Hoàng Thiên khinh thường cười lạnh:
- Ở trước mặt ta đùa bỡn Thời Gian Chi Đạo, ngươi còn quá non rồi.
Vù vù vù vù...
Tầng tầng lớp lớp khí lưu mờ mịt từ sau lưng của hắn mãnh liệt mà ra,
thật giống như cơn sóng gió động trời, trong nháy mắt thổi quét tới thời gian lĩnh vực Tô Triệt.
- Thời gian triều tịch, thủy triều lên xuống, lúc động lúc tĩnh, đều theo lòng ta.
Theo Ngọc Hoàng Thiên trầm thấp hò hét, thời gian triều tịch tạo thành
thời gian lực lượng, đem đặc tính chậm lại của Thời Gian Lĩnh Vực hoàn
toàn triệt tiêu. Thần thông pháp thuật uy lực mạnh nhất mà Tô Triệt nắm
giữ, lại bị hắn thoải mái như thế mà hóa giải...
Thiên đạo của
Tiên Linh vũ trụ dung hợp vào thân, Tô Triệt chẳng khác nào tạm thời
tính là có ba ngàn đại đạo vào một thân, hơn nữa Tiên Ngục vũ trụ lấy
thân hợp đạo, thế nhưng ở trong nháy mắt trở thành vật mà Ngọc Hoàng
Thiên tha thiết ước mơ.
Ba ngàn đại đạo của vũ trụ này, cùng với Tô Triệt từ trên người những Hỗn Độn lữ hành giả khác rút ra đủ loại
thần thông, hàng vạn hàng nghìn pháp môn tập hợp cùng nhau, biển chứa
trăm sông, dung hợp làm một, bước đầu sáng tạo ra Sáng Thế Đại Đạo thuộc về hắn.
Cái gọi là Sáng Thế Đại Đạo, cũng chính là một loại lực lượng sáng tạo vũ trụ thế giới trong Hỗn Độn, có thể nói là cao nhất,
không có lực lượng gì cao quý hơn nữa có thể so sánh với nó, thần thánh
hơn được nó, cường hãn hơn so với nó.
Lực lượng Khai sáng vũ trụ, hóa thành một quyền, dùng để công kích người khác, sẽ bộc phát ra loại uy năng nào?
Bức Dực, Kim Cương thân là Hỗn Độn cường giả đỉnh cấp, hiểu được sự lợi hại trong đó, trong lòng tất cả đều là âm thầm sợ hãi: một quyền này
của chủ nhân, sẽ không hoàn toàn phá hủy Tiên Giới này chứ?
Khoảng cách giữa hai người họ với Ngọc Hoàng Thiên gần như thế, nếu như
bị một quyền này lan đến gần, rất khó nói có thể bị thương nặng ngay
tiếp theo hay không.
Bất quá, thân là linh hồn nô bộc, mặc dù
biết rõ gặp nguy hiểm, cũng sẽ không tránh né, giờ phút này lại phải vô
cùng trung thực hiện kết thúc trách nhiệm phải làm, vững vàng trói buộc
Ngọc Hoàng Thiên tại chỗ, không để cho hắn có chút cơ hội tránh né nào.
Nhưng thoạt nhìn, Ngọc Hoàng Thiên từ đầu hoàn toàn luôn luôn không có
tính toán sẽ tránh né, có thể nói là bất động ở chỗ cũ, bình tĩnh tự
nhiên, trực diện tiếp đón một quyền Sáng Thế của Tô Triệt.
Ngọc Hoàng Thiên này, hắn rốt cuộc là nghĩ như thế nào, không người nào có thể biết được . . .
Một quyền này của Tô Triệt, ngoài mặt nhìn không thấy được bất kỳ hiệu
quả quang ảnh nào, giống như là những thanh niên kia luyện công phu
quyền cước ở Phàm Gian vậy. Một quyền đánh ra, không kinh thiên, không
động địa, thật sự không thế nào thu hút.
Có lẽ, đây chính là vạn pháp quy nhất, trở lại nguyên trạng sao.
Oanh!
Uy lực chân chính, đánh vào Thần Ma Đạo Cảnh của Ngọc Hoàng Thiên. Lúc này mới bạo phát ra.
Bên trong Thần Ma Đạo Cảnh, ba ngàn đại đạo kim quang, mang theo hắc
khí hủy diệt nhè nhẹ. Lập tức có dấu hiệu rối loạn, vốn là đại đạo kim
quang giăng khắp nơi tự động sắp thành hàng, tự động đan vào nhau. Thật
giống như một tô mì sợi quấn quanh một chỗ. Hắc khí hủy diệt cũng là nơi tán loạn, không ngừng Thôn Phệ đại đạo kim quang quanh mình.
Đạo diệt ma, ma nuốt thần, Thần Ma Đạo Cảnh mà Ngọc Hoàng Thiên vẫn lấy
làm kiêu ngạo, vốn là trạng thái gần như hoàn mỹ phù hợp, tựa hồ bị cỗ Sáng Thế lực hư không tiến vào hoàn toàn đảo loạn.
Hơn nữa, một cổ Sáng Thế lực vô cùng mạnh mẽ này được Tô Triệt khống chế cực kỳ tinh diệu, chỉ có nhằm vào Thần Ma Đạo Cảnh của Ngọc Hoàng Thiên, không có
tiết ra ngoài chút nào.
Bức Dực cùng Kim Cương ở bên ngoài đạo
cảnh, đều không có việc gì. Ngược lại còn có thể cảm giác được, Thần Ma
Đạo Cảnh của Ngọc Hoàng Thiên thật giống như bị một kích kia của chủ
nhân phá vỡ, nếu tiếp tục kéo dài như vậy, lập tức sẽ hoàn toàn nát bấy
...
Vù vù vù vù ...
Ma đạo tương tàn, Thần ma đạo cảnh
trở nên hỗn loạn. Đại đạo kim quang biến thành một mảnh trường xà dài
hẹp, cùng hắc khí hủy diệt quấn quanh một chỗ, từng bước xâm chiếm, thôn phệ lẫn nhau.
Ngọc Hoàng Thiên thân ở vị trí trung tâm của Thần Ma Đạo Cảnh, sắc mặt quỷ dị, biến chuyển cực nhanh. Lúc hồng lúc vàng,
lúc đen lúc trắng ... Thân thể không ngừng vặn vẹo biến hình, đầu cũng
theo đó thỉnh thoảng trướng đại, thỉnh thoảng thu nhỏ lại, đã là hoàn
toàn thay đổi.
Một quyền đánh ra, Tô Triệt chợt lui ngàn dặm,
thân ở ngoài Thần Ma Đạo Cảnh, vẻ mặt ngưng trọng nhìn chăm chú vào Ngọc Hoàng Thiên.
- Trạng thái của hắn rất không đúng.
Tô
Triệt khẽ nhíu mày, trong lòng sinh nghi, rồi lại không rõ ràng rốt cuộc là không đúng chỗ nào. Một kích kia của mình, có thể đem hắn đánh thành bộ dáng nào, ai có thể nói đúng được chứ.