Thế nhưng mà, căn cứ thủ đoạn phản hồi tinh tức của Tiên Ngục, cho tới bây giờ, trạng thái của năm thế thân kia hoàn toàn ổn định, nhất định là sống rất tốt.
Rất hiển nhiên, tình huống này cực kỳ không bình thường!
Tô Triệt nghĩ mãi mà không rõ, dùng thủ đoạn Di Tinh Hoán Vị chuyển Vu Hoàng Tinh đi, những người kia của Tiên Giới hoặc Linh Giới có thể bố trí mai phục bắt mình. Điểm này, bất luận kẻ nào cũng nghĩ tới được. Nhưng vì cái gì cho tới bây giờ, bọn họ vẫn không xuất hiện?
- Đúng thế.
Thiên Âm chậm rãi gật đầu:
- Ta cũng cảm thấy kỳ quái đấy, ta suy nghĩ, có phải có người đang âm thầm trợ giúp ngươi hay không, một người không muốn ngươi bị bắt...
- Có người âm thầm trợ giúp ta?
Tô Triệt cũng lắc đầu cười nói:
- Có năng lực trợ giúp chúng ta trong hoàn cảnh như thế này, thật sự không có người nào cả, trừ phi là...
Hai người đối mặt nhìn nhau, trong đầu đồng thời xuất hiện tên của một người: Vu thần!
- Đúng rồi, cũng chỉ có hắn, cũng chỉ có hắn mới có khả năng và thực lực trợ giúp chúng ta.
Tô Triệt thì thào nói ra:
- Chẳng lẽ, Vu thần đã trở về Tu Chân Giới rồi sao?
- Vu thần đại nhân thần uy khó lường, nếu hắn muốn giúp ngươi, không cần tự mình động thủ, càng không cần thân ở Tu Chân Giới mới làm được.
Thiên Âm khẽ lắc đầu:
- Cho dù ta không đoán được tình hình cụ thể, nhưng có thể xác định, giai đoạn trước mắt, Vu thần đại nhân sẽ không hàng lâm Tu Chân Giới. Hiện tại còn quá sớm, thời điểm chưa chín mùi.
Tô Triệt gật gật đầu:
- Tóm lại, nếu có người âm thầm tương trợ, trừ hắn, ta không nghĩ ra bất cứ người nào khác.
Lão Hắc ở bên trong Tiên Ngục nghiến răng nghiến lợi:
- Tên Vu thần kia, nên hắn giúp ngươi! Đừng quên, chủ nhân ngươi bởi vì liên quan tới Vu tộc, mới gặp chuyện Tiên Giới làm khó dễ, nếu hắn một mực không ra mặt, vậy thì hắn đúng là phế vật.
Thần sắc ngữ khí của Lão Hắc, rõ ràng ẩn chứa phẫn hận và oán khí, kỳ thật, hắn cũng đã sớm đem Vu thần xếp hàng ngũ phế vật.
Vu tộc luôn mồm muốn nghịch thiên hành sự, dám can đảm vi phạm ý chỉ của Thiên Đạo, ở Tiên Giới được xưng là chống lại vô số Chân Tiên... Thế nhưng mà, dựa vào cái gì ngươi làm việc cho Vu tộc, phải cả ngày trốn đông trốn tây, chạy trốn tới đâu cũng bị người làm việc cho Tiên Giới đuổi bắt và làm khó dễ, có thể hùng hổ, vênh váo hung hăng, giống như thợ săn nhìn chằm chằm vào con mồi? Dựa vào cái gì như vậy? Dựa vào cái gì chủ nhân nhà ta lại gặp phải cảnh ngộ như thế?
Đường đường Vu thần, trong kế hoạch Vu tộc quật khởi, cầm lệnh tôn chủ chính là người quan trọng nhất, đây không phải là phế vật, vậy là cái gì?
Những lời này, chính là tiếng lòng của lão Hắc...
Như vậy, lão Hắc cũng nghĩ ra, Thiên Âm càng có thể nghĩ đến, vào lúc này tràn ngập áy náy nói với Tô Triệt:
- Ta biết rõ, trong lòng ngươi có ủy khuất, nhất định đang oán hận Vu thần đại nhân chậm chạp không có động tác, luôn làm ngươi lâm vào bị động và nguy cơ, đúng không?
Tô Triệt khóe miệng cười lên, thản nhiên thừa nhận:
- Đúng, có chút thời điểm, ta đúng là có nghĩ qua. Cảm giác mình giống như tặc tử, mỗi ngày bị người hô đánh, bị người hô bắt, có đôi khi, vô cùng biệt khuất, dù sao ta cũng thông qua Di Tiên Cảnh cùng Vu Hoàng Tinh, đạt được rất nhiều chỗ tốt, chút oán khí trong nội tâm này, vẫn có thể cân đối được.
- Cảm tạ thái độ rộng lượng của ngươi.
Thiên Âm gật gật đầu, vô cùng nhu hòa cầm tay của hắn:
- Tuy Vu tộc không sợ hãi, nhưng dù sao cũng nghịch thiên hành sự, không được Thiên Đạo che chở, rất nhiều phương diện sẽ bị thượng thiên chế ước và hạn chế, cho nên bất cứ chuyện gì cũng phải hao phí công sức gấp mấy lần chúng tiên Tiên Giới, mới có thể lấy được kết quả giống nhau. Đây là bất công của ông trời với Vu tộc, chúng ta cũng không thể làm gì, mong rằng ngươi tận khả năng thông cảm.
- Ta có thể thông cảm, nhưng ta vẫn hy vọng hiệu suất làm việc của Vu thần cao hơn một chút, nếu không, ta mất cái mạng này rồi, thông cảm nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
Nói xong câu này, Tô Triệt khoát khoát tay nói:
- Không nói những chuyện này, ta biết rõ, ngươi kẹt ở giữa vô cùng khó xử. Đường của ta đi, là ta tự mình chợn, tuyệt đối không oán trách lên đầu của ngươi. Thiên Âm, ngươi không cần suy nghĩ quá nhiều.
Thiên Âm nhẹ nhàng gật đầu, trong mắt tràn đầy ôn nhu như nước, cảm tạ hắn. Trước đó, nàng lo lắng nhất chính là trong lòng Tô Triệt có oán khí, thậm chí trách tội bản thân mình hướng dẫn và hành sự gặp đầy bất trắc, tràn ngập nguy cơ và nhấp nhô.
Giờ phút này, những lời này đã nói ra, một ít xoắn xuýt trong nội tâm của nàng, cũng tiêu tán đi...
Có lẽ Tô Triệt cùng Thiên Âm phỏng đoán quả thật chính xác, Hằng Dịch một đường chạy như bay, nửa canh giờ đã bay được trăm ức dặm, nhưng không đụng bất cứ kẻ nào ngăn cản. Không có bóng dáng truy đuổi của dám người Linh Giới, không còn xuất hiện nửa.
- Kiếp sống ẩn nấp như con chuột, rốt cục cũng chấm dứt sao?
Trong nội tâm Tô Triệt chờ mong.
- Chỉ mong, được như vậy...
Lão Hắc thì nhịn không được trêu chọc:
- Không có biện pháp ah, chủ nhân, con đường phát triển của chúng ta từ trước tới nay đều có liên quan tới con chuột, chuyện này là nhất định rồi.
Đám người Ly Cứu, Lâm Thiên Quân vẫn tụ tập cùng một chỗ, nhưng giờ phút này, sắc mặt tất cả mọi người cực kỳ khó coi.
- Mấy trăm danh thủ bố trí xuống, vô duyên vô cớ, tất cả đều mất tích, liên lạc giữa chúng ta và Tu Chân Giới đều bị cắt đứt...
Tâm Lâm Thiên Quân thì thào nói nhỏ, thần sắc trầm trọng.
- Đoán không sai, hẳn là Vu thần ra tay.
Ly Cứu thở dài:
- Ta đoán chừng, tất nhiên Tiên Giới dùng Di Tinh Hoán Vị đã chọc giận Vu thần, triệt để vượt qua điểm mấu chốt tha thứ của hắn.
- Đúng vậy a.
Một Thiên Quân tóc hoa râm cũng gật đầu nói:
- Cả Vu Hoàng Tinh sẽ bị chuyển đến Linh Giới, làm như thế đúng là có chút quá phận. Nếu ta là Vu thần, cũng sẽ tức giận, không cách nào dễ dàng tha thứ.
- Rốt cuộc chúng tiên của Tiên Giới suy nghĩ như thế nào?
Có mấy lời, Lâm Thiên Quân không dám nói rõ ra, chỉ có thể im ắng truyền âm:
- Bọn họ và Vu tộc, rốt cuộc đã ký hiệp nghị nào? Vì cái gì ta có loại cảm giác, bọn họ làm ra chuyện này, có chút thời điểm kinh thiên động địa, siêu đại thủ bút, có đôi khi, lại bó tay bó chân, giống như Di Tinh Hoán Vị lần này?
- Đó là bởi vì, chuyện Tiên Giới phức tạp hơn chúng ta nghĩ.
Ly Cứu cũng truyền âm trả lời, nói:
- Nhất đương kim thống lĩnh Vu tộc Vu thần, chỉ có thể dùng từ: vô cùng đáng sợ hình dung! Tuy lực chiến đấu của Vu thần so ra còn kém bất cứ người nào trong mười hai Tổ Vu thời Thượng Cổ, nhưng hắn giỏi mưu tính, giỏi về bố cục, sinh ra ảnh hưởng với Tiên Phàm nhị giới, còn vượt xa mười hai Tổ Vu nào mà chúng ta biết...
- Đúng là như thế.
Một tên Thiên Quân nhìn trẻ tuổi gật đầu:
- Nhiều khi, trí tuệ có khả năng sinh ra lực lượng mới là cường đại nhất.