Quả nhiên, đợi cho tất cả mọi người bay lên không trung, hạ xuống khối đá gần nhất, Tô Triệt trước sau bọn người thu được Vân Phiến truyền âm tỏ thái độ: ngươi chết, chúng ta chết; ngươi sống, chúng ta sống!
Chỉ có Mông La biểu lộ chết lặng kia, chỉ nói ba chữ:
- Ta hiểu rõ.
Phanh!
Tô Triệt làm đến nơi đến chốn, trầm trọng như núi, chấn ra một hồi ba động mãnh liệt, lập tức truyền khắp khối cự thạch có diện tích gần ba mươi dặm này.
Giống như gõ cửa, Tô Triệt cố ý chế tạo ra động tĩnh lớn như vậy, chính là vì đả thảo kinh xà, dẫn động những thứ gì đó tiềm phục ở nơi này.
Nghe nói trong Tiên Ma chiến trường, tồn tại Ma Hồn có thực lực khủng bố, cùng với một ít ma vật du đãng bất diệt. Lai lịch những vật này không khó giải thích, hẳn là một ít sinh linh trong không gian của những Chân Tiên vẫn lạc kia, gặp ma hóa biến dị mà thành.
Không gian tùy thân của bất kỳ một Chân Tiên nào, hoặc là trong không gian pháp bảo, ít nhiều gì cũng sẽ chứa đựng không ít sinh linh. Chủ nhân bất hạnh vẫn lạc, bọn họ cũng đại nạn theo, bị vây ở trong Tiên Ma chiến trường, chuyển biến thành vô số ma vật bất tử.
Nếu chúng nó tồn tại quan hệ xơi tái lẫn nhau, theo thời gian trôi qua, dài đến vài ngàn vạn năm khôn sống mống chết, bảo tồn đến bây giờ, khẳng định đều là một ít người thực lực mạnh nhất.
Có khả năng, tùy tiện nhảy ra một cái, cũng có thể tạo thành phiền toái ngập trời cho nhóm người Tô Triệt.
Đây cũng là nguyên nhân mà Tô Triệt không dám một mình hành động. . .
Phía trên cự thạch, mặt ngoài thoạt nhìn không có vật gì, chỉ có một tầng bụi đất dày đặc. Hơn nữa, ngay cả tầng bụi đất này, cũng bởi vì chấn động mãnh liệt mà Tô Triệt vừa mới chế tạo, tạo thành một cổ cát bụi phong bạo khuếch tán đi bốn phương tám hướng, phiêu nhiên tan hết.
Bọn người Liên Y có thể đoán được dụng ý của Tô Triệt, đều tự cách xa nhau mấy trượng, vây quanh Tô Triệt, rõ ràng chính là một loại ý tứ bảo vệ hắn, không chỉ là phòng bị ma vật trong Tiên Ma chiến trường xuất hiện, đương nhiên còn có bọn người Lâm Cứu không có ý tốt.
Lâm Cứu khinh miệt cười cười, từ đầu đến cuối cũng không có để mấy Thiên Tiên này vào trong mắt; Quang Khải thì kiên trì bình tĩnh như nước, trong lòng bất luận nghĩ cái gì cũng sẽ không thông qua thần thái biểu lộ ra.
Ba người U Lâm cách Tô Triệt gần hơn một ít, cho tới bây giờ, ba người bọn hắn cũng không có minh xác tỏ vẻ, càng không có khuynh hướng về một phương nào. . .
Rắc kéo. . .
Cũng không có để cho mọi người đợi lâu, cự thạch dưới chân bộc phát ra một hồi thanh âm vỡ vụn, tựa hồ có đồ vật gì đó sắp sửa từ phía dưới chui ra, bởi vậy có thể thấy được, Tô Triệt đả thảo kinh xà quả thật có hiệu quả.
Mấy hơi sau, vị trí trung tâm của cự thạch, cách bọn người Tô Triệt không đến một ngàn trượng, nứt ra một cái động lớn, sau đó chợt nghe rầm rầm rầm, tiếng bước chân cực kỳ trầm trọng càng ngày càng vang lên. . .
Một ngưu đầu nhân thân cao mấy trượng, trên lưng có một cặp cánh yêu ma quỷ quái, trong tay cầm một thanh đại kích từ trong động đất đi ra.
Trên lưng có một cặp ác ma nhục dực, đây là một đặc thù của Khởi Nguyên Ma tộc, không trông nom thân thể của bọn nó lớn lên hình dáng ra sao, hình dáng một đôi nhục dực đều cực kỳ xấp xỉ, khác nhau chỉ ở màu sắc cùng một ít chi tiết, có thể đại biểu đẳng cấp và thực lực cao thấp của Ma tộc bất đồng.
Kim, ngân, đồng, hắc, xám, năm loại màu sắc này, từ cao đến thấp, đại biểu phân chia đẳng cấp của Khởi Nguyên Ma tộc.
Giờ phút này con ngưu đầu quái kia, nhục dực bày biện ra màu đồng xanh rõ ràng, có thể coi là Đồng Dực Ma tộc.
- Đồng dực!
Mặt Liên Y lộ vẻ cười khổ, nhìn Tô Triệt truyền âm giảng thuật:
- Vận khí của chúng ta thật sự là không tệ, vừa lên là có thể gặp được Đồng Dực Ma tộc. Theo ta biết, một đầu yêu ma quỷ quái như vậy, thực lực tương đương với Huyền Tiên trung kỳ, thậm chí có khả năng cao hơn.
Tô Triệt nhíu mày, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Một Huyền Tiên trung kỳ, mình cùng sáu người Liên Y hợp lực ứng đối, cũng sẽ là cực kỳ gian nan. Trong Tiên Ma chiến trường, yêu ma quỷ quái thực lực bực này, số lượngnhất định là rất nhiều a?
Nếu thật sự là như thế, Tô Triệt thật sự không tưởng tượng ra, cần bằng vào loại lực lượng nào, mới có thể thắng lợi trở về, còn sống rời khỏi Tiên Ma chiến trường.
- Đồng Dực Ma tộc?
Lâm Cứu lại lạnh lùng cười cười, lập tức truyền âm cho Quang Khải cùng U Lâm:
- Trận cơ duyên này không phải thắt ở trên người Thiên Vũ sao, như vậy, chúng ta cũng không cần ra tay giúp hắn, ta lại muốn nhìn, hắn chế phục đầu yêu ma quỷ quái này như thế nào. . .
Quang Khải không tiếng động gật đầu, đồng dạng quyết định khoanh tay đứng nhìn, chủ ý xem náo nhiệt.
- Như vậy không tốt.
U Lâm lại truyền âm trả lời:
- Đã cùng nhau tiến nhập Tiên Ma chiến trường, như vậy, hết thảy sự tình đều phải cộng đồng đối mặt. Nếu như người một nhà nội chiến, sau này còn tiến hành như thế nào?
- Ai là người một nhà với hắn?
Lâm Cứu lạnh giọng trả lời:
- U Lâm chính sứ, ta phải nhắc nhở ngươi, chín người chúng ta mới là cùng một trận doanh, mục đích là thu hoạch cơ duyên, hoàn thành chỉ thị mà Đường chủ đại nhân giao phó. Thiên Vũ kia, cũng là một mục tiêu của chúng ta. Huống hồ, nếu như ngay từ đầu cần chúng ta ra tay, chỉ có thể chứng minh, hắn đã không có tác dụng gì, cũng không cần tiếp tục sống sót !
Sắc mặt U Lâm khẽ biến, muốn thay Tô Triệt cãi cọ vài câu, nhưng mà, một ít lời sắp mở miệng, lại bởi vì câu “Đây đều là chỉ thị của Đường chủ đại nhân” mà rụt trở về.
Phong Ma Đường chủ, người lãnh đạo trực tiếp của mình, chỉ lệnh của hắn, nhất định là không thể vi phạm. . .
Rầm rầm rầm. . .
Ngưu đầu ma quái nện bước trầm trọng, trong chớp mắt vượt qua cự ly mấy trăm trượng, đi đến cách đó không xa trước mặt mọi người, đông một tiếng, tam xoa kích thô to dừng lại trên mặt đất.
- Tiên nhân từ bên ngoài đến, hống hống, rốt cục các ngươi cũng xuất hiện!
Nó oanh thanh mà cười, một câu vô cùng đơn giản, báo ra một sự tình thật không đơn giản, đồng thời cũng có thể chứng minh, nó có đủ trí tuệ, cũng không phải loại ma vật có xác không hồn, chỉ biết giết chóc cùng săn thức ăn bình thường.
Bọn người Tô Triệt không có lên tiếng, đều đang lo lắng, nếu ai mở miệng trước tiên, sẽ trở thành mục tiêu công kích chủ yếu của nó.
Đối mặt một Đồng Dực Ma tộc, Tô Triệt cùng bọn người Liên Y đương nhiên không muốn vừa lên liền liều mạng, hiện tại liều mạng, như vậy, hành trình tầm bảo lần này, không được mấy lần sẽ binh hao tổn tướng, thậm chí toàn quân bị diệt. Cho nên, loại sự tình này tốt nhất là nhường nó cho bọn người Lâm Cứu thực lực tương đối mạnh ra mặt giải quyết.
Bất quá, vấn đề là. . .
- Bọn người Lâm Cứu, rõ ràng chính là một bộ khoanh tay đứng nhìn.
Liên Y tâm tư rất tinh tế, thông qua vài biểu lộ rất nhỏ của Lâm Cứu, đã đoán được ý nghĩ của bọn hắn, liền nhắc nhở Tô Triệt: