- Nha. . .
Tiểu lão nhân gật đầu nói:
- Thì ra là thế.
Tô Triệt giải thích, làm cho hắn cảm giác phi thường hợp lý. Cổ bà bà có việc rời đi, mấy ngàn năm ngắn ngủi, cho người khác mượn dùng một chút, cũng rất bình thường.
Lịch sử tồn tại của Thương Ký Cổ Khí đã có vài triệu năm, tạm thời đóng cửa mấy ngàn năm, giống như cửa hàng thế tục tạm thời không tiếp tục kinh doanh, nghỉ ngơi và hồi phục vài ngày. Không tính là đại sự không dậy nổi gì.
- Như vậy, ngươi nói gì đó với Cổ bà bà, có thể lộ ra thoáng một chút hay không?
Tiểu lão nhân còn nói thêm:
- Ngươi cũng biết, nếu không có chút thật sự, tin tức của ta khẳng định bán không được vài đồng tiền a.
- Có thể nói cho ngươi biết, chuyện này đối với ta mà nói, không tính là chuyện bí mật gì.
Tô Triệt truyền âm trả lời:
- Lúc ở thế gian, ta từng có may mắn gặp qua một Viễn Cổ Ma Thần còn tồn tại ở nhân gian, xem ra giống như là một trái tim cự đại, bất quá, cụ thể là vị Ma Thần nào,ta cũng không rõ ràng. Tóm lại, cái này từng là một phần đại cơ duyên của ta, mang đến cho ta chỗ tốt lớn lao.
- Ừ, ừ.
Tiểu lão nhân liên tục gật đầu, tinh tế nghe, đồng thời, trong nội tâm cảm thán: Viễn Cổ Ma Thần may mắn còn tồn ở nhân gian cũng có thể gặp được, thật đúng là cơ duyên sâu! Phải biết rằng, sau thiên phạt, Viễn Cổ Ma Thần có thể sống sót. Số lượng so với Tiên Tôn Tiên Giới còn ít hơn. . .
Tô Triệt tiếp tục nói:
- Có một lần, vị Ma Thần kia thuận miệng đề cập tới, muốn làm Cổ Khí bị lực lượng thiên đạo chế tài sống lại, là một chuyện phi thường phức tạp. Quan trọng nhất là, phải tìm được năm kiện kỳ trân dị bảo thiên hạ ít có. . .
- Là kỳ trân dị bảo gì?
Tiểu lão nhân tinh thần đại chấn, đầy bụng hiếu kỳ.
Tô Triệt duỗi ra năm ngón tay, thì thầm từng cái:
- Vô Thủy Chi Lệ, Vô Trần Chi Thổ, Vô Kim Chi Thiết, Vô Diễm Chi Hỏa, Vô Căn Chi Mộc!
- Vô Thủy Chi Lệ, Vô Trần Chi Thổ, Vô Kim Chi Thiết, Vô Diễm Chi Hỏa, Vô Căn Chi Mộc. . .
Tiểu lão nhân mặc niệm một lần, lại hỏi:
- Cái này là vật gì a, sao ta chưa từng nghe nói qua?
- Làm sao ta biết?
Tô Triệt trừng mắt nói:
- Vị Ma Thần kia chính là nói như vậy, ta chính là nghe như vậy, cũng chỉ là thuật lại cho Cổ bà bà như vậy. Về phần, trong chuyện này rốt cuộc ẩn hàm huyền cơ nào, há là tiểu nhân vật như chúng ta có thể hiểu rõ.
- Cũng phải.
Tiểu lão nhân gật đầu lần nữa.
Trong nội tâm Tô Triệt thì cười thầm:
- Chưa từng nghe qua cũng phải, bởi vì, căn bản chính là ta nói bừa!
Sở dĩ nói dối như vậy, là còn phải nhờ miệng của tiểu lão nhân này, thuật lại cho những người khác nghe, mục đích của Tô Triệt đương nhiên là vì che dấu chuyện mình có thể làm Cổ Khí sống lại này.
Cũng chính là, không muốn mang đến cho mình phiền toái không cần thiết.
Việc làm Cổ Khí sống lại, quá không thể tưởng tượng, nếu lan truyền đi ra ngoài, rất khó nói, sẽ dẫn phát loại tai họanào.
Tô Triệt tin tưởng, việc làm Cổ Khí sống lại, chắc chắn Cổ bà bà sẽ không tuyên dương khắp nơi, bởi vì, chuyện này đối với nàng mà nói vô cùng trọng yếu, vì nó mà hao phí vài triệu năm thời gian cùng tinh lực.
Chính mình không nói, Cổ bà bà cũng sẽ không nói, như vậy, chỉ cần có một giải thích hợp lý không sai biệt lắm, hẳn là có thể đối phó trôi qua. Dù sao, mặc dù mình đi khắp thế giới rít gào 'ta là vô địch thiên hạ, ta có thể làm Cổ Khí sống lại', người nguyện ý tin tưởng, phỏng chừng cũng sẽ không có mấy, sẽ đưa tới vô số người giễu cợt mà thôi.
Vô Thủy Chi Lệ, Vô Trần Chi Thổ, Vô Kim Chi Thiết, Vô Diễm Chi Hỏa, Vô Căn Chi Mộc, nghe giống như là mây mù dày đặc, tương đối mơ hồ, bất quá, loại sự tình này nên khiến cho mơ hồ một ít, càng huyền càng tốt.
Càng là huyền bí, càng đáng giá nghiên cứu; càng nghiên cứu không thấu, ngược lại càng có thể tin tưởng. Trong thiên hạ, rất nhiều bí ẩn không phá giải được, phỏng chừng, đều là lăng không bịa đặt ra như thế.
Dù sao, mình không có khả năng cả đời ở nơi này mở cửa tiệm, Cổ bà bà tạm thời rời đi, cho mình mượn ngắn ngủi mấy ngàn năm, phải nói cũng là tương đối hợp lý.
Sau khi Tiểu lão nhân rời khỏi, Tô Triệt ở Trác Phong đi cùng, ra khỏi Hạo Nguyên thiên thị, phi hành vài chục vạn dặm, lúc này mới chọn một chỗ tương đối bí mật hạ xuống.
Vài chục vạn dặm, nghe như rất xa, kỳ thật, thực lực Trác Phong như Kim Tiên, chỉ cần hơn mười tức là có thể bay đến, cũng không cách thiên thị xa lắm.
Trong cửa hàng, để lại Phỉ Vân và ba Thiên Tiên nô bộc cùng một chỗ, bận việc bố trí mặt tiền cửa hàng. Trật tự của Hạo Nguyên thiên thị vô cùng tốt, hoàn toàn không cần phải lo lắng an toàn cho bọn họ.
Ngược lại Tô Triệt, lúc ra ngoài phải có Trác Phong bảo vệ, nếu không, chỉ là Nhân Tiên ở bên trong hoang dã, không cẩn thận tao ngộ một đầu dị thú, sẽ chết không có chỗ chôn.
Trong thâm cốc, Tô Triệt tiện tay mở ra một truyền tống quang môn, cũng chính là cánh cửa tiến vào Tiên Ma chiến trường.
Cánh cửa này, thoạt nhìn không hề đặc biệt gì, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào có thể làm cho người ta liên tưởng đến Tiên Ma chiến trường. Tô Triệt thân là người nắm giữ Tiên Ma chiến trường, có thể tùy ý đặt ra truyện tống môn.
Trên thực tế, bất kể là loại hình thức nào, hiệu quả truyền tống đều là giống nhau.
- Trác thúc, ngươi ở chỗ này chờ ta, nhiều nhất ba ngày, ta sẽ truyền tống về.
Tô Triệt ấm giọng nói.
Trác Phong không biết Tô Triệt sắp sửa đi nơi nào, cũng không có tùy tiện nghe ngóng, nhưng vẫn quan tâm nói một câu:
- Bên kia an toàn không?
- Rất an toàn.
Tô Triệt mỉm cười gật đầu:
- Bên kia xem như gia viên của ta, không có nguy hiểm gì cả.
Trác Phong không tiếng động gật đầu, yên lòng.
Bá!
Tô Triệt tiến vào môn hộ, truyền tống quang môn lập tức đóng cửa; Trác Phong ngồi xếp bằng ở trên cự thạch, tĩnh tâm chờ đợi.
Tiên Ma chiến trường đồng thời liên thông cùng Tiên Giới và thế gian, Tô Triệt thân ở bất luận vị trí nào trên tiên phàm hai giới, cũng có thể trực tiếp truyền tống về, chỉ có điều, y theo cự ly bất đồng, quá trình truyền tống cũng sẽ sinh ra biến hóa tương ứng.
Lúc này không gian truyền tống, trọn vẹn giằng co một phút đồng hồ. Bởi vậy có thể thấy được, cự ly xa như thế nào.
Tiên Ma chiến trường, bên trong Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận.
Tô Triệt trực tiếp trở lại nơi khống chế hạch tâm, cũng chính là trước mặt pho tượng của mình.
Hô hô hô hô. . .
Mười tám thủy kính đồng thời mở ra, Tô Triệt trước phải hiểu trong vòng mười tháng rời đi, có gì biến hóa hay không.
Đầu tiên chứng kiến, đạo, pháp, đan, trận, khí, trong ngũ đại môn hộ, bọn người Liên Y không sai biệt lắm đều đã hoàn thành khảo nghiệm, mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đã lấy được cơ duyên thuộc về mình.
Đối với bọn họ mà nói, trận cơ duyên này được xưng tụng là thu hoạch rất lớn. Chỉ có điều, nếu so với Tô Triệt, cũng không tính chín trâu mất một sợi lông.