Chỗ tốt duy nhất chính là, mười ngày trôi qua, quả nhiên chứng thực được suy đoán trước kia của lão Hắc, lực thần thông của Tô Triệt thực sự có thể bổ sung năng lượng cho tiểu Hắc, nguyên bản chiến đấu tiêu hao một phần mười, hiện tại đã được bổ sung.
Có nghĩa, sau này Tô Triệt tu luyện chân nguyên, có thể không ngưng kết lực thần thông, tăng cường năng lượng cho tiểu Hắc.
Tô Triệt đã phát hiện, không ngưng ngưng kết lực thần thông, đối với chính mình mà nói cũng có chỗ tốt, nhất là hai loại đạo thuật Đại Lạc Lôi thuật và Đại Lược Đoạt thuật, chính mình chỉ lĩnh ngộ được sơ qua, trải qua quá trình không ngừng cô đọng, dựa vào phương pháp tu luyện thần thông, có thể đi lý giải sâu sắc và hiểu rõ đối với đại đạo thuật, hiệu quả tương đối không tồi.
Đương nhiên, việc này bàn sau, vấn đề trước mắt chính là, tiểu Hắc này tham ăn khiến Tô Triệt Ngưng Anh gặp trở ngại và nguy hiểm cực đại, rốt cục phải giải quyết thế nào mời là việc cấp bách.
Lại qua một ngày, Tô Triệt và lão Hắc không nghĩ ra biện pháp gì, rơi vào đường cùng chỉ có thể áp dụng phương pháp miễn cưỡng chống đỡ kéo dài thời gian.
Cái gọi là phương pháp kéo dài thời gian, cũng chính là giảm tốc độ ngưng kết bùa thần thông, tuy rằng mỗi lần vẫn chế tạo thành hai đạo bùa, cùng lúc đút cho tiểu Hắc và Kim Đan, bởi vì sợ tiểu Hắc cướp đi thức ăn của Kim Đan, nhưng tốc độ ngưng kết dù sao vẫn chậm hơn rất nhiều, bảo trì tựa như cắt đứt mà không phải cắt đứt, mặc dù không có gián đoạn quá trình Ngưng Anh, nhưng cũng vô cùng nguy nan. . .
Dựa vào tốc độ chậm rãi này, nguyên khí và tâm thần lực bản thân Tô Triệt còn có thể thoáng khôi phục một chút, còn có thể có một đường hi vọng tiếp tục chống đỡ. Đương nhiên, mặc dù có thể tiếp tục chống đỡ, cũng dẫn đến quá trình Ngưng Anh lúc này kéo dài thêm mấy lần, thời gian ba tháng sớm định ra khẳng định không thể hoàn thành, có thể kéo dài đến một năm.
- Thiên Âm Ngưng Anh, khẳng định không cần nửa năm, như vậy ta đã thua rồi.
Trong lòng Tô Triệt cười khổ:
- Lão Hắc, không phải ta cố tình nhường nàng, mà chính là tiểu huynh đệ của ngươi tiểu Hắc gây nên.
Lão Hắc không nói gì, hận không thể chạy ào vào đan điền của chủ nhân, bắt tiểu Hắc đưa vào Tiên Ngục, hung hăng giáo huấn hắn một trận.
Vừa nghĩ đến “chạy ào vào đan điền của chủ nhân” lão Hắc chợt lóe linh quang, nhất thời nhìn lên trời hô lớn:
- Tiên Ngục, ngươi có thể tồn tại trong óc của chủ nhân, như vậy, cũng có thể tiến nhập khí hải của người ah! Chúng ta tiến nhập đan điền của chủ nhân, bắt tiểu hỗn đản kia ra ngoài, đỡ để hắn tiếp tục quấy rồi, không được sao?
- Được không?
Trong lòng Tô Triệt mong đợi, cho rằng ý nghĩ này của lão Hắc có thể hóa giải được vấn đề này trước mắt:
- Đúng vậy, bảo tháp Tiên Ngục có thể tồn tại trong óc của ta, tại sao không thể đổi chỗ chạy trong cơ thể tiến nhập trong khí hải?
Trước đó Tô Triệt thực sự không tính đến khả năng này. Thế nhưng, mặc cho lão Hắc liên tục kêu lớn vài lần bảo tháp Tiên Ngục vẫn không hề phản ứng rõ ràng chứng tỏ: Không được, không thể di chuyển!
- Cắm rễ trong óc không thể di chuyển?
Trong lòng Tô Triệt đoán được.
Lão Hắc không cam lòng, lầm bầm oán giận Tiên Ngục. Lại nói đến, khí linh lão Hắc này cũng rất đặc biệt, luôn đặt lòng trung với Tô Triệt là hàng đầu, thân phận khí linh của chính mình chỉ là thứ yếu. Nói cách khác, bất luận sự việc gì, hắn đều 100% đứng về phía Tô Triệt, mà không đứng về phía bảo tháp Tiên Ngục.
Một biện pháp tốt vừa nảy sinh ngay lập tức bị nhẫn tâm chối bỏ, Tô Triệt và lão Hắc đều vô cùng thất vọng, chỉ có thể tận lực liên tục duy trì tốc độ ngưng kết đảm bảo quá trình Ngưng Anh không bị gián đoạn hoàn toàn.
Cứ như vậy giằng co hơn nửa ngày, Tô Triệt còn có thể trụ vững nhưng trong đan điền, tiểu Hắc lại không cam tâm tình nguyện.
Bởi vì Tô Triệt cho ăn quá chậm, xuất phát từ bản năng tiểu Hắc cho rằng viên Kim Đan béo tròn bên cạnh cướp đi mỹ thực của nó. Đột nhiên quay người lại, tiến về phía Kim Đan.
- Không ổn!
Trong lòng Tô Triệt sững sờ nghĩ đến khí thế khai thiên tích địa của tiểu Hắc nếu đụng tới Kim Đan của chính mình nhất định sẽ vỡ nát.
Ngoại lực đánh nát Kim Đan, nhẹ thì tu vi tẫn phế, nặng thì tự bạo thành tro, ngược lại tuyệt đối không có kết cục tốt.
Tại một phần vạn giây, Tô Triệt bộc phát ra lực tâm niệm cực lớn, liều mạng điều khiển tiểu Hắc, nỗ lực ngăn cản hành động quá khích của nó.
Không dùng được, căn bản không ngăn được.
- Xong, xong rồi. . .
Trong Tiên Ngục, lão Hắc há lớn miệng, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Thế nhưng, hai chủ tớ thấy một tràng cảnh thần kỳ không gì sánh được, tiểu Hắc vừa đập vào Kim Đan, không hề sản sinh va chạm gì, oạch một cái, dĩ nhiên nó đã xuyên thấu qua lớp vỏ ngoài của Kim Đan, giống như xuyên qua tường, tiến nhập bên trong Kim Đan.
Tô Triệt và lão Hắc nhất thời sững sờ tại chỗ: Tên tiểu tử này, làm sao có thể tiến nhập Kim Đan, rốt cuộc nó có bao nhiêu phần bản lĩnh?
Trong Kim Đan rốt cuộc nảy sinh cảnh tượng gì, ngay cả bản thân Tô Triệt đều không thể nhìn thấu, lực tinh thần quan sát bên trong thân thể căn bản không thể nhìn thấu lớp vỏ này. Mà tiểu Hắc này rõ ràng nhỏ hơn Kim Đan rất nhiều, làm sao hắn có thể tiến nhập?
Tô Triệt giật mình một cái, vùng vẫy khỏi sự kinh ngạc cực độ, mặc kệ xuất hiện biến hóa gì, quá trình Ngưng Anh nghìn vạn lần không thể gián đoạn. Vì vậy, lại liên tục duy trì bùa thần thông đánh vào Kim Đan.
- Không cần bàn cãi, tiểu Hắc cho rằng Kim Đan cướp đi thức ăn của nó, mới tiến nhập vào trong, muốn cướp lại mỹ thực vốn thuộc về chính mình.
Tô Triệt dở khóc dỡ cười, trong lòng thầm nghĩ:
- Tiểu tử này thèm thực giống như con sói con.
- Tiểu tử này chui vào, chiếm đoạt lực thần thông của chủ nhân ngươi lúc trước đánh vào, chẳng phải, tất cả nỗ lực hơn mười ngày trước đều ngâm trong nước nóng sao?
Lão Hắc lập tức đứng thẳng, hô lớn:
- Tức chết ah, tiểu tử người, tức chết ta. . .
Trong lòng Tô Triệt cũng cay đắng, nhưng chỉ có thể liên tục ngưng kết bùa, để lực thần thông liên tiếp đánh vào Kim Đan.
Đã như vậy, còn có thể làm gì hơn?
Thần cũng tốt, quỷ cũng tốt, chỉ có thể tiếp tục!
Lần biến hóa này, chỗ tốt duy nhất chính là, không cần cùng lúc ngưng kết hai đạo bùa, dựa theo tốc độ hợp lý ban đầu, Tô Triệt có thể vừa tiêu hao, vùa khôi phục, nhưng quá trình Ngưng Anh vẫn tiếp tục kéo dài. . .
Bá bá bá. . .
Bùa thần thông đánh vào Kim Đan không sao đếm hết, Tô Triệt giống như con rối duy trì liên tục, viên Kim Đan vàng nhạt vẫn không hề xảy ra bất cứ động tĩnh gì, cũng không biết tiểu Hắc làm gì bên trong. Tiểu hỗn đản tiểu Hắc này ở bên trong lại không ra?
Chết trong đó. . . Vài ngày trôi qua, không biết lão Hắc lầm bầm chửi như vậy bao nhiêu lần, mắng tiểu Hắc xong lại mắng Tiên Ngục. Mắng tiểu Hắc quấy rối, mắng Tiên Ngục khoanh tay đứng nhìn, thế nhưng, ngoài chửi bới ra, một chút biện pháp khác cũng không có.