- Dù thế nào,trong ba mươi năm ức năm ta sẽ không chết đấy. Với tư cách một sinh linh, có thể sống lâu như vậy, ta cũng sẽ không có gì tiếc nuối, không cần người khác
phải liên lụy đến. Thật là, cái người kia cùng ngươi đánh cờ, thực lực
quá mạnh mẽ, không thể kháng cự.
Tô Triệt biết rõ, Ngọc Thanh sư huynh không muốn liên lụy chính mình. Không hi vọng mình vì
chuyện của hắn,mà phải đối mặt cùng với Ngọc Hoàng Thiên một vị Tiên
Tôn.
Tô triệt liền nói với hắn:
- Kỳ
thật ta sớm có cảm giác, mặc dù không có nhân tố là ngươi, sớm muộn gì
ta cùng với Ngọc Hoàng Thiên sẽ đối mặt vào một lúc nào đó, hơn nữa,
mười phần không có khả năng là hảo hữu.
Ngọc Thanh nhìn về phía chân trời, ánh mắt thất thần, một lúc sau thâm trầm trả lời :
- Ngọc Hoàng thiên, so với suy nghĩ hiện tại của ngươi, còn đáng sợ hơn vô số lần, thân là phân thần chi thân của hắn, ta cũng có cảm giác, hắn có thể là trong tất cả các Tiên tôn, là người ẩn tàng sâu nhất, và là
một người đáng sợ nhất.
- Ta cho đến bây giờ đều không có đánh giá thấp hắn.
Tô Triệt gật đầu mà nói.
Kỳ thật Tô Triệt đã từng nghĩ tới, chỉ cần đem Ngọc Thanh thu vào Tiên
Ngục, liền có thể chặt đứt liên lạc giữa tuyến vận mệnh của hắn và Ngọc
Hoàng Thiên, chỉ có điều, bây giờ chưa phải lúc.
Hiện
tại nếu làm như vậy, trăm phần trăm sẽ bị Ngọc Hoàng Thiên phát hiện ra
mình, chẳng khác gì cho hắn lý do tốt nhất, lấy cớ đối phó mình, mà ngay cả Thánh Mẫu, Tà Hoàng, Vu Thần và tiên tôn đều không tiện ra mặt bảo
hộ cho mình.
Tối thiểu nhất cũng phải đợi cho đến lúc
mình tấn thăng lên cấp bậc Tiên Đế, hơn nữa thực lực được tăng phúc lên
mấy ngàn lần, cùng với năng lực biết trước lành dữ, mới có thể đối kháng cùng hắn.
Nói không chừng, những thứ này cũng không
đủ, còn phải đợi đến lúc mở ra tầng thứ chín của bảo tháp Tiên Ngục,
cũng chính là một tầng cuối cùng...
- Sư huynh, ngươi nói tất cả, ba mươi năm ức năm còn chưa tới phiên ngươi, vậy không cần lo lắng cái gì?
Tô triệt cười nói:
- Ba mươi ức năm sau, ai biết ta biến thành cái dạng gì đâu này? Huống
hồ, cũng không cần chờ lâu như vậy, xem chừng, tối đa một trăm vạn năm,
cũng liền có thể...
Đang nói đến đó, hai người đều biến sắc.
Oanh!
Một cỗ hạo nhiên chi lực vô hình vô ảnh, từ trên không ngang nhiên phủ xuống...
Một cỗ Hạo Nhiên chi lực đang phủ xuống, cho thấy rõ ràng có người đánh lén.
Trong chớp nhoáng này, trong đầu Tô Triệt thoáng hiện lên ý niệm: Chẳng lẽ là Ngọc Hoàng Thiên nghe thấy mình đối thoại cùng Ngọc THanh, cái
này đánh xuống là để trừng phạt?
Bất quá, đây chỉ là ý
niệm xuất phát từ bản năng, trong chốc lát liền lật đổ ý nghĩ đó, bởi vì Tô Triệt có thể đoán được, một kích này đến từ trên không tuy lực lượng mạnh, nhưng cũng không phải không thể ngăn cản, không giống thủ đoạn
của Tiên Tôn.
Ô...ô...ô...n...g...
Chí bảo phòng ngự Cự Phú ngay lập tức xuất hiện, đồng thời, Tô Triệt bộc
phát ra đại phòng ngự thuật, bao phủ phạm vi mấy trượng, đem Ngọc Thanh
bảo hộ vào trong.
Ngọc Thanh chẳng qua chỉ có tu vi Thiên tiên, khẳng định gánh không được lực lượng đối phương đánh lén.
Oanh!
Cự Phú và đại phòng ngự thuật kết hợp một chỗ tạo ra một cái kết giới
phòng ngự giống như một cái thiết hoàn, bị một cái trọng chùy đạp lún
vào dưới mặt đất, đình viện chỗ hai người ngồi lập tức bị phá hủy, san
thành bình địa.
Sự tình đột nhiên phát sinh, Tô Triệt
thậm chí còn chưa kịp thi triển đại kim thân thuật, đã bị chấn động mãnh liệt, thân thể run rẩy một hồi, hào quang của kết giới phòng ngự bùng
lên, suýt nữa bị nghiền nát.
- Lực lượng rất mạnh, kẻ đánh lén ít nhất cũng có tu vi Thất trọng thiên.
Tô Triệt lúc này mới thi triển ra Đại Kim thân thuật, đem phòng ngự chi lực thúc đẩy đến mức cao nhất, rồi cùng Ngọc Thanh bật ra khỏi cái hố
dưới đất.
- Người Nào?
Mới vừa ra khỏi đã nghe thấy tiếng Long Đế gầm lên giận dữ, ầm ầm một đạo sóng chấn
động từ bên trái cách đó không xa truyền đến, hiển nhiên, hắn đang giao
thủ cùng kẻ đánh lén.
Tô Triệt cho rằng, kẻ đánh lén bị Long Đế chặn đường, tâm tình hơi có chút buông lỏng, liền nhận được
linh hồn cảnh báo của Lăng Huyên:
- Chủ nhân, đối phương không phải chỉ có một người!
Thần sắc Tô Triệt âm trầm, may mắn, lực lượng phòng ngự chưa thu hồi.
Oanh!
Lại một cái trọng kích vô hình đến từ trên không, Tô Triệt và Ngọc
Thanh đều không kịp trốn, thậm chí đến bây giờ còn không có phát hiện
tung tích địch nhân, tuy có bảo hộ của kết giới phòng ngự, nhưng lại một lần nữa bị đánh vào dưới hố sâu.
- Như thế nào đây?
Ngọc Thanh liếc nhìn chí bảo phòng ngự lơ lửng trên đỉnh đầu Tô Triệt,
có thể nhận ra, đây là phàm gian một tòa Cự Phú cung, nhưng thuộc tính
pháp bảo khẳng định là cách nhau một trời một vực.
- Còn có thể, tạm thời vẫn chống được.
Tô Triệt truyền âm trả lời:
- Thực lực đối phương rất mạnh, ít nhất có tu vi Thất trong thiên, hơn nữa không chỉ có một người.
Vừa mới dứt lời, lại có một đạo kim quang từ phía trên phóng xuống,
giống như một quang mâu màu vàng, thoáng một phát, suýt nữa xuyên thấu
kết giới phòng ngự, Mao tiêm chỉ cách Tô Triệt đúng một trượng thì mới
tiêu tán.
- Đây là đạo pháp gì vậy?
Trong nội tâm Tô Triệt cả kinh, vậy mà không nhận ra ba lượt công kích
của đối phương là loại thủ đoạn nào, tất cả đều không giống bất luận
loại đại đạo chi thuật nào mà mình biết.
Nuốt qua tiên
anh quả nhiều như vậy, Tô Triệt đã có gần hai nghìn loại đại đạo chi
thuật, kém nhất cũng là cấp đại sư, lẽ ra cũng nên nhận ra thủ đoạn công kích của kẻ đánh lén a...
Khoa trương hơn chính là,
đến hiện tại, vị trí của kẻ đánh lén cũng còn không rõ ràng lắm, muốn
phát động phản kích đều không thể.
Thần thức của Tô
Triệt, năng lực dò xét của Lão Hắc, đều không có phát hiện ra đối
phương, công kích chính mình như một người tàng hình triệt để vậy.
Chỉ có thể xem bên kia, đối thủ của Long Đế là một tráng hán che mặt
hắc y, thân cao gần một trượng, tuy không thể gọi là Cự Nhân, nhưng cao
lớn hùng tráng hơn rất nhiều so với người bình thường.
Oanh! Oanh! Oanh...
Long Đế có tu vi Thất trọng thiên vậy mà ở vào thế yếu. Bị tráng hán
che mặt giống như man thú công kích cận thân làm cho tương đối chật vật, hoàn toàn không có thời gian buông thả tay chân thi triển đạo pháp
cường đại. Trên mặt Long Đế hắc lân ngưng hiện, hai tay cũng biến thành
long trảo sắc bén, đây là trạng thái tác chiến cận thân mạnh nhất của
hắn.
Tô Triệt âm thầm kinh hãi, lẽ ra, lực công kích
cận thân của Long tộc cũng không yếu, lại bị tráng hán che mặt áp chế
toàn diện. Điều này nói rõ, thực lực của kẻ đánh lén rõ ràng vượt qua
thất trọng thiên chi cảnh, chẳng lẽ là bát trọng thiên chi cảnh, thậm
chí cửu trọng thiên tiên đế?
Oanh!
Lại có liên tục ba đạo quang mâu màu vàng oanh kích đến phía trên của kết
giới phòng ngự, một cái mạnh hơn một cái, một đạo cuối cùng suýt nữa
trực tiếp xuyên thấu kết giới phòng ngự, Tô Triệt cũng có thể cảm giác
được quang mâu ẩn chứa khí tức mãnh liệt đâm vào trong lỗ chân lông của
chính mình.