Tử Tinh trường đao đương nhiên là do lão Hắc ném ra từ trong Tiên Ngục, chẳng những thay Tô Triệt giải trừ nguy cơ lần này, hơn nữa, lão Hắc còn mừng rỡ hô lớn:
- Chủ nhân, ta rốt cục chuyển hóa ra loại năng lượng biến dị có thể điều khiển cây đao này rồi...
Lúc Tô Triệt bị thần bí lão giả truyền tống đến nơi quyết đấu, thân hãm vào tuyệt canh thì lão Hắc cũng triệt để nóng nảy, hắn cũng không nghĩ ra thượng sách nào cả chỉ có thể áp dụng năng lượng chuyển hóa chi pháp gần như điên cuồng, gửi hi vọng vào thời khắc mấu chốt có thể hàng phục được thanh trường đao kia, nó đã trở thành hi vọng duy nhất của Tô Triệt rồi.
Giờ phút này, thanh trường đao kia sừng sững đứng trước mặt Tô Triệt, không hề có bất kỳ chút biến hóa nào, một bả cự đao như vậy, Tô Triệt nhất định không cách nào sử dụng được.
Không sao, lão Hắc tự có biện pháp!
Mấy người Hồng Vận ở đối diện nhìn thấy một thành trường đao khổng lồ như thế xuất hiện trước mặt, đương nhiên rất là kinh ngạc, hơn nữa, thông qua việc một kích liên hợp vừa rồi lại không thể khiến nó lay động chút nào là có thể xác định, thanh cự đao này tất nhiên cực kỳ không đơn giản.
- Thiên Vũ này, hoa chiêu vô số, đến cùng còn có bao nhiêu át chủ bài nơi tay chứ?
Một tu sĩ Hóa Thần Kỳ nho nhỏ lại khiến mấy Đại Thừa kỳ như bọn hắn cảm thấy rất đau đầu, thông qua trực giác cũng có thể mơ hồ ý thức được, làm không tốt, thì thanh cự đao này sẽ trở thành siêu cấp lợi khí giúp Thiên Vũ thay đổi Càn Khôn cũng nên. . .
- Chủ nhân, bản thân ta cũng không nghĩ tới mình lại thực sự chuyển hóa ra được loại năng lượng này vào thời khắc mấu chốt! Ha ha, cũng chính tuyệt cảnh như vậy mới có thể khiến ta áp dụng một loại chuyển hóa chi pháp cực kỳ mạo hiểm, cực kỳ điên cuồng, dốc hết tất cả đánh bạc một phen, ha ha, giờ thì tốt rồi, thực sự đã bị đoán đúng. . .
Dưới sự thuật lại tràn ngập kích động của lão Hắc, Tô Triệt nâng tay phải lên, nhẹ nhàng đè lại Tử Tinh trường đao sững sững trước mặt.
Sau đó, thông qua năng lượng đặc thù mà lão Hắc truyền tới, chính là loại năng lượng vốn tồn tại trong Tử Tinh trường đao, từ cánh tay Tô Triệt truyền thâu vào trong Tử Tinh trường đao.
Ông. . .
Đao thể cực lớn lập tức phát ra một trận run rẩy kì dị, sau đó nó bỗng nhiên co rút lại, trong chớp mắt biến thành một thanh hậu bối trường đao dài chừng năm thước, chuôi đao nắm ở trong tay Tô Triệt.
Năng lượng phù hợp, trường đao nhận chủ!
Mặc dù chỉ là tạm thời nhận chủ, nhưng Tô Triệt có thể sử dụng được nó trên trình độ nhất định.
- Chủ nhân, bộc phát đi!
Lão Hắc nhảy loạn trong Tiên Ngục, vẫy tay, điên cuồng gào rú:
- Thuận theo tâm ý của ngươi, thỏa thích phóng thích uy năng bên trong, chém giết bọn chúng thành tro bụi cả đi!
- Tốt!
Tô Triệt trùng điệp đáp ứng trong lòng, bản thân coi như đã sử dụng qua rất nhiều loại pháp bảo, làm sao để điều khiển trường đao trong tay, về cơ bản hắn đã có chút ít khái niệm. Thuận theo tâm ý của mình, dựa vào năng lượng đặc thù mà lão Hắc truyền tới, tâm niệm Tô Triệt có thể thẩm thấu vào trong, rõ ràng cảm nhận được loại lực lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong đó. Loại năng lượng này, lực sát thương mạnh như thế nào, giờ phút này liền có thể nghiệm chứng một chút.
- Sát!
Tô Triệt gầm lên giận dữ, huy động trường đao về phía một Đại Thừa kỳ ăn mặc như nho sĩ ở bên ngoài 100 trượng, một đao tật trảm!
Xoẹt!
Một đạo đao khí lạnh thấu xương dùng tốc độ khủng bố không biết hơn tốc độ ánh sáng bao nhiêu lần lập tức trảm đến trước mặt tên cường giả Đại Thừa kỳ kia.
Trong không gian mặt đất tương đối có hạn, tất cả mọi người chỉ có thể dùng phương thức đi bộ để tránh né công kích, đối mặt với loại tốc độ này căn bản không thể nào né tránh được.
Cường giả Đại Thừa kỳ ăn mặc như nho sĩ tựa hồ sớm đã nhận ra uy lực một đao kia không thể khinh thường, đã sớm làm xong các loại chuẩn bị phòng ngự, bày ra tư thái phòng ngự mạnh nhất của hắn. Thế nhưng tất cả đều vô dụng.
Bá!
Đao khí màu tím nhạt nhập vào cơ thể mà qua, xuyên vào từ trước người hắn, như không có gì ngăn cản, nó lại thoát ra phía sau bắn ra gần trăm trượng, lúc này mới tự nhiên tiêu tán.
Trong nháy mắt, liền thấy cường giả Đại Thừa kỳ này mang theo vẻ mặt kinh ngạc, khó có thể tin, “Rầm Ào Ào” thoáng một phát, biến thành một chùm sáng óng ánh long lanh, vầng sáng lập loè, tinh quang màu tím đẹp mắt bị tạc vỡ ra, khiến phạm vi chục trượng như biến thành mộng ảo.
Đẹp mắt thì đẹp mắt, nhưng hắn đã chết mất rồi.
Một đao chém giết một cường giả Đại Thừa kỳ!
Một đao kia, lập tức liền chấn cho tất cả mọi người như ngốc mất, kể cả bản thân Tô Triệt trong đó nữa.
Mặc dù đối phương là một Đại Thừa Kỳ tu vị bị phong ấn, chỉ có thể thi triển ra chiến lực và lực phòng ngự Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng dù sao vẫn có thể thi triển ra một ít dị thuật mà chỉ Đại Thừa kỳ mới có, Tô Triệt đồng dạng cũng là chiến lực Nguyên Anh hậu kỳ lại chỉ cần một đao đã đơn giản chém hắn thành một mảnh tinh quang, lập tức biến thành hư vô, đây có phải là quá khoa trương không?
Thật sự rất không thực tế ah!
Bởi vậy, bản thân Tô Triệt cũng không tin những gì mình nhìn thấy, kết quả do mình tạo ra này.
- Chủ nhân, tiếp tục ah!
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục càng thêm hưng phấm, cũng không biết từ nơi nào lấy ra một bả đại đao hình dạng xấp xỉ, nắm trong tay điên cuồng vung vẩy, điên cuồng kêu gào:
- Đánh chết bọn hắn, chém chết bọn hắn, hóa bọn hắn thành tro bụi! Sát! Sát! Sát. . . Sát!
Tô Triệt bỗng bừng tỉnh lại từ trong khiếp sợ, lại lần nữa thuận theo tâm niệm, thúc dục trường đao trong tay, đao khí màu tím nhạt lại lần nữa hiện ra, mục tiêu công kích lần này chính là cường giả Đại Thừa kỳ có bộ râu dài ba thước kia.
- Ah! Không!
Người này cũng vừa vặn thoát khỏi kinh ngạc liền nhìn thấy đao khí khủng bố ập đến trước mặt, hắn chỉ có thể phát ra một tiếng gào thét thảm thiết như thế trong lòng, tốc độ ánh đao quá nhanh, căn bản không cho hắn phát ra bất cứ tiếng vang nào cả.
Xoẹt!
Đao khí nhập vào cơ thể mà qua, giống lần trước như đúc.
“Rầm Ào Ào!”
Lại một cường giả Đại Thừa kỳ hóa thành tinh quang màu tím đầy trời, tánh mạng vẫn lạc.
- Ha ha, tốt!
- Thống khoái!
- Hảo đao!
Tô Triệt toàn thân đều là máu cầm trong tay trường đao, ngửa mặt lên trời mà cười, cảm giác biệt khuất vừa rồi đã bị quét sạch, nhẹ nhõm chém giết cường giả Đại Thừa kỳ, loại cảm giác thoái mái đầm đìa kia, quả thực không cách nào hình dung được.
Tiếng cười qua đi, ánh mắt gần như lãnh khốc vô tình của Tô Triệt lại rơi xuống trên mặt Hồng Vận Lão Tổ. Đương nhiên, loại đao khí màu tím đoạt mệnh này, cũng tùy thời có khả năng quang lâm thân thể hắn.
- Thiên Vũ. . .
Hồng Vận Lão Tổ thần sắc phức tạp đắng chát mà cười:
- Nếu ngươi đã có lợi khí lợi hại như thế, vì sao còn không sớm lấy ra mà còn để mình bị thương đến mức này chứ?
Ý trong lời nói chính là: Trò chơi này của ngươi có phải có chút quá mức không, ngay cả bản thân cũng muốn tra tấn một phen mới thấy thống khoái sao?