Tiên Ngục

Chương 503: Chương 503: Thiên Âm mỉm cười (hạ)




Hắn biết, Thái Hư chưởng môn cũng giống hắn quyết định tọa sơn xem hổ đấu, hắn muốn nói: chúng ta tạm thời rời khỏi, cho Vô Cực Môn và Man Ly bộ lạc các ngươi tranh nhau trước, tốt nhất là cướp, sau đó nếu như xuất hiện cục diện lưỡng bại câu thương, như vậy chúng ta lại có cơ hội rồi.

Nói chung, muốn để cho đám Nguyên Anh lão tổ này triệt để buông tha tranh đoạt Cự Phú là chuyện không có khả năng.

Đấu trí sao, mọi người cứ chậm rãi mà đấu đi, người cười cuối cùng mới là kẻ chiến thắng chân chính.

Vô Cực chưởng môn và Hổ Khâu lão quái nhìn nhau, đều âm thầm cười khổ, không khỏi cảm thán:

- Thái Hư lão nhi quả thực khó đối phó!

Vô Cực Môn và Man Ly bộ lạc khẳng định không thể không biết tâm tư này của đám người Thái Hư, kết quả là, tràng diện hiện tại tức thì lâm vào cảnh giằng co.

- Không dễ dàng a!

Bên trong Tiên Ngục, lão Hắc lắc đầu cảm thán:

- Để tranh đoạt được một kiện bảo vật như vậy, đều không dễ dàng a.

Cứ giằng co như vậy khoảng chừng mười khắc, từ phía chân trời xuất hiện một mảnh độn quang đang phi hành tới, không hề nghi ngờ, cường giả Kim Đan kỳ của Vô Cực Môn và Man Ly bộ lạc đã xuất động.

Vù vù...

Nhân mã hai bên tập trung đến, bên phía Vô Cực Môn có hơn ba trăm Kim Đan kỳ trưởng lão, chỉ là Kim Đan hậu kỳ chỉ có hơn bốn ngươi người. Về phía Man Ly bộ lạc cũng không kém, Yêu Đan kỳ có hơn bốn trăm Yêu Tu.

Tô Triệt híp hai mắt lại, biểu tình bình tĩnh rõ ràng đã xuất hiện biến hóa, bởi vì lúc này, bên trong đám trưởng lão của Vô Cực Môn, quả nhiên thấy thân ảnh của Thiên Âm.

- Ba năm không gặp, nàng không ngờ cũng đã đạt tới Kim Đan trung kỳ rồi a.

Ba năm trước, bản thân hắn chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, nàng là Kim Đan sơ kỳ, hiện tại bản thân hắn tấn chức lên Kim Đan trung kỳ, còn nàng cũng tới Kim Đan trung kỳ.

Giờ phút này, phong thái của Thiên Âm lại càng khác xưa, ánh mắt của nàng đồng thời cũng chú ý tới trên người Tô Triệt.

Hình dạng hiện tại của Tô Triệt chỉ là dịch dung, thế nhưng loại thuật dịch dung cao cấp này chính là do Thiên Âm truyền thụ a.

Ánh mắt hai người vượt qua cự ly mấy trăm trượng, nhìn nhau, đều mỉm cười...

Thần thức của Tô Triệt bao phủ tới tám trăm trượng, ở trong phạm vi này, đều có thể truyền âm cùng người khác, hắn liền lặng lẽ truyền âm với nàng:

- Sư tỷ, lâu rồi không gặp sư tỷ vẫn khỏe chứ?

- Ta không có thay đổi.

Thiên Âm mỉm cười trả lời:

- Thế nhưng ngươi đã trưởng thành a.

Ách..

Tô Triệt ngẩn người, sao lại nghe những lời này có chút không được tự nhiên đây?

- Năng lực gây rắc rối của ngươi thật là thiên hạ vô song.

Thiên Âm tiếp tục truyền âm nói:

- Một lần là bởi vì Hắc Vực tiên liên, bị ma đạo phát lệnh truy nã, lúc này lại dính vào Cự Phú... Hiện tại lại bị hơn mười vị Nguyên Anh lão tổ vây khốn ở đây, ngươi nên làm cái gì bây giờ a?

- Không có biện pháp.

Tô Triệt bĩu môi nói:

- Chỉ có thể hi vọng, hi vọng sư tỷ có thể xuất thủ giúp đỡ, hỗ trợ ta trốn vào bên trong Phong Lôi tuyệt địa.

Những lời này của Tô Triệt chỉ là vui đùa mà thôi, căn bản không trông cậy vào việc Thiên Âm có thể tương trợ bản thân hắn. Dù sao nàng cũng chỉ có tu vi Kim Đan trung kỳ, huống hồ, nàng là người của Vô Cực Môn, cũng không phải là không biết suy nghĩ thị phi, vô duyên vô cớ tương trợ hắn...

- Vì sao phải giúp ngươi?

Thiên Âm trả lời.

Tô Triệt thấy vậy, quả thực không nghĩ ra được lý do nào đủ cường đại, chỉ có thể tiếp tục đùa giỡn:

- Chúng ta đã từng có hai ước định, một là cùng ngươi ngao du Tu Chân Giới, hai là hai năm sau muốn đi Vô Cực Môn tìm ngươi. Hôm nay nếu như ta chết ở nơi này, hai chuyện này đều không thể thực hiện được.

- Ngươi không chết được.

Thiên Âm trả lời:

- Có Vô Cực Môn ở đây, sao lại để cho ngươi chết được?

- Vậy không được.

Tô Triệt ra vẻ nghĩa khí nói:

- Ta và Cự Phú phải cùng sống chết.

Thiên Âm lạnh nhạt, đương nhiên biết đây là hắn cố ý muốn trêu mình mà thôi, sống chết cùng Cự Phú sao? Hắn tưởng nàng không nghĩ ra sao.

Lúc này, Vô Cực chưởng môn đang truyền âm thương lượng với Hổ Khâu lão quái, trong khoảng thời gian ngắn khẳng định sẽ không nghĩ ra đối sách phù hợp.

Bảo vật chỉ có một, không có khả năng chia đều, vậy nên làm thế nào cho phải?

Nhân cơ hội này, Tô Triệt và Thiên Âm còn có thể trò chuyện lâu một chút.

Kế tiếp Thiên Âm đột ngột hỏi:

- Việc của Thiên Chiến ngươi thấy thế nào?

- Thiên Chiến?

Tô Triệt nhất thời sửng sốt.

Thiên Chiến từng báo trước, trong vòng một trăm năm, Tu Chân Giới sẽ đối mặt với một trường hạo kiếp. Đối với chuyện này, Tô Triệt liền liên tưởng tới việc của Vu Tộc và Di Tiên cảnh, Di Tiên Lệnh Kỳ dấu ở bên trong Tiên Ngục kia cũng không dám lấy ra nữa, hắn sợ sẽ gặp phải kịch biến mà bản thân mình không thể đối phó được.

Lúc này, Tô Triệt cũng có thể đoán được, Thiên Âm đột nhiên hỏi tới chuyện này, nói rõ nàng còn đang hoài nghi Di Tiên Lệnh Kỳ đang ở trong tay hắn.

Đánh chết cũng không thể thừa nhận a.

Vì vậy, Tô Triệt cũng chỉ có thể giả ngu trả lời:

- Thiên Biến báo trước một trường hạo kiếp của Tu Chân Giới, Sư tỷ sao lại đột nhiên hỏi tới chuyện này?

- Ngươi có thể thành thành thật thật trả lời vấn đề này được

không?

Thiên Âm mỉm cười, lộ ra một cỗ khí tức thần bí:

- Nếu ngươi nói ra, ta có thể giúp ngươi hóa giải tình hình hiện tại, giúp ngươi tiến vào Phong Lôi truyệt địa.

- Thành thành thật thật trả lời vấn đề này cho ta, ta sẽ hóa giải giúp ngươi khốn cục này.

Đối với yêu cầu như vậy của Thiên Âm, đối với Tô Triệt mà nói, không thể nghi ngờ là có sự mê hoặc cực lớn.

- Vấn đề của sư tỷ, ta khẳng định sẽ thành thành thật thật trả lời.

Tô Triệt thành thật trả lời:

- Thiên Chiến chính là đại biểu cho đại kiếp nạn buông xuống, trước đó ta phải nắm chặt thời gian để đề thăng thực lực cho mình, không chỉ là tu vi, còn cần tới rất nhiều pháp bảo bảo mệnh, giống như Cự Phú trước mặt này. Chỉ có như vậy mới có thể dưới đại kiếp nạn tìm được một đường sinh cơ. Không chỉ vì riêng bản thân ta, mà còn có Thiên Huyền Tông.

Tô Triệt nói ra một đống lớn lời vô ích, rốt cuộc bị Thiên Âm không kiên nhẫn cắt đứt, vẻ mặt nàng lạnh lùng nói:

- Câu trả lời cũng không có lấy nửa điểm thành thật, thuần túy chỉ muốn trêu đùa ta. Nếu đã như thế, ta cũng sẽ không giúp ngươi, mà còn có thể kiến nghị chưởng môn sư huynh liều mạng đem hết toàn lực đoạt Cự Phú từ trên tay ngươi. Thậm chí, Vô Cực Môn cũng không phụ trách đối với sự an toàn của ngươi, tự mình giải quyết cho tốt đi!

- Sư tỷ sẽ quyết định như vậy sao?

Tô Triệt cười khổ hỏi.

- Ta cũng không động thân giết ngươi, tại sao lại nói tới quyết hay không?

Thiên Âm lạnh lùng cười:

- Huống hồ, ngươi đối với ta còn không ngừng giấu diếm, đều là tự ngươi rước lấy!

Nghe thấy nàng nói như vậy, khóe miệng Tô Triệt mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Thiên Âm lộ ra vẻ quái dị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.