Tiên Ngục

Chương 1193: Chương 1193: Thiên La Thánh Địa (hạ)




Tô Triệt truyền âm trả lời:

- Có nghĩ tới hay không, vì cái gì thượng thiên sáng tạo ra Khởi Nguyên Ma tộc? Ý nghĩa sự hiện hữu của các ngươi rốt cuộc là cái gì?

- Ý nghĩa tồn tại chính là giết sạch các ngươi.

Lam Linh khẽ nói:

- Dù sao, bản năng tư tưởng của ta chính là như vậy.

Không đợi Tô Triệt hồi phục cái gì, sau lưng truyền đến Tông Dịch truyền âm:

- Đi thôi. Nơi này không nên dừng lại.

- Tật xấu thật nhiều!

Lam tinh chửi nhỏ một tiếng, nhưng vẫn mang theo Tô Triệt bay trở về bên người Tông Dịch và Phượng Lâm, bốn người tiếp tục đi tới.

Xuyên qua thông đạo dài mấy vạn dặm, liền đi tới một thế giới bình thường, dưới chân là đại địa chân chính, Tiên cảnh mờ ảo, cảnh trí mỗi một chỗ đều giống như trải qua chế tạo tỉ mỉ. Đẹp làm cho người khác hít thở không thông.

Một mảnh đại địa phương viên mấy vạn ức dặm, đây chỉ là một trong mấy vạn tầng của phủ đệ Tiên Tôn. Xa xa bên trên bình nguyên đứng sừng sững một tòa đại môn cao kinh người, mặc dù cách xa ngàn dặm cũng có thể chứng kiến ba chữ "Thiên La Môn" rõ ràng.

- Thiên La Môn như vậy, trong Thánh Địa có vô số, người từ bên ngoài đến phải chủ động tiến đến đăng ký, mới có thể tiếp tục đi về phía trước.

Phượng Lâm nhẹ giọng giảng thuật:

- Bên trong Tiên Giới, mỗi thời mỗi khắc đều sẽ có người đến Thiên La Thánh Địa, muốn lợi dụng Thiên Ý Thần Lô chuyển hóa tự nhiên. Nếu như dùng phương thức thứ tự đến trước và sau, chúng ta ít nhất phải chờ đến mấy vạn năm sau.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, tự nhiên có thể tưởng tượng được, chuyện này tồn tại cục diện cạnh tranh cực kỳ nghiêm trọng, sở dĩ tổ đội ba vị Tiên Đế tới đây, chính là vì gia tăng thực lực cạnh tranh cho tổ mình. Thực lực đủ mạnh, lúc này có thể chen ngang, hơn nữa có thể đến rất gần phía trước, nói không chừng chỉ cần vài chục năm là có thể chiến thắng trở về.

Nếu không, thành thành thật thật xếp hàng mà nói, một lần chính là mấy vạn năm, quả thực không cách nào tưởng tượng.

Hạ xuống trước tòa Thiên La Môn này, Tô Triệt đánh giá chung quanh, lại không có chứng kiến một bóng người, trừ bốn người mình ra, không thấy được nửa người thủ hộ.

Chứng kiến vẻ nghi hoặc trên mặt Tô Triệt, Phượng Lâm Tiên Đế cười giải thích:

- Trong Thánh Địa, có vô số Thiên La Môn như vậy, nhưng mà, làm sao có thể an bài nhiều Đại La Kim Tiên thủ vệ từng cửa như vậy. . .

Lúc nói chuyện đó, nàng đưa tay điểm trúng tự phù nào đó trên môn trụ, sau đó dưới lầu lăng không ngưng hiện ra một Truyền Tống Trận, đợi ước chừng một phút đồng hồ, mới có một Đại La Kim Tiên nữ tính truyền tống tới.

Nàng này mặc váy màu tím, ngọc bội bên hông có khắc hai chữ Thiên La, hiển nhiên chính là một vị giáo đồ của Thiên La Thánh Mẫu.

- Gặp qua ba vị Tiên Đế.

Mặc dù là địa chủ nơi này, nhưng nàng thân là Đại La Kim Tiên cũng phải tỏ vẻ tôn trọng đối với ba người Phượng Lâm, Thiên Tiên nho nhỏ như Tô Triệt, dĩ nhiên là không bị để ý tới.

Trong Vân Tiên Vực, phải là Đại La Kim Tiên mới có năng lực trường kỳ sinh tồn, bởi vậy, những Thiên La giáo đồ phụ trách tiếp đãi này, ít nhất cũng phải là Đại La Kim Tiên sơ kỳ, không có khả năng nhìn thấy thấp hơn.

Đường đường Đại La Kim Tiên, ở nơi này chỉ có thể làm một nhân viên tiếp đãi, mới nghe tựa hồ rất ủy khuất, rất mất mặt, kỳ thực, đây là chuyện mà vô số Chân Tiên cầu cũng không được.

Nguyên nhân cũng không phải đãi ngộ rất tốt, quan trọng nhất là, có thể định kỳ nghe Thánh Mẫu Tiên Tôn truyền đạo.

Ba ngàn năm một lần truyền đạo, danh ngạch có hạn, cơ hội khó được, đối nội không đối ngoại. . .

Trải qua một phen trình tự cũng không phức tạp, Phượng Lâm Tiên Đế từ trên tay Đại La Kim Tiên kia nhận lấy một miếng ngọc bài, phía trên có khắc dãy số 37852.

Cái này cho thấy, trước tổ của Tô Triệt, còn có ba vạn bảy ngàn tám trăm năm mươi mốt tổ đang xếp hàng, mấy vạn năm không nhất định có thể xếp đến. Vượt qua mười vạn năm cũng có khả năng.

Phải chen ngang!

Bên trong Tiên Giới, trước luận thực lực, sau nói quy củ, cuối cùng mới là giảng đạo lý. Cái này liền cần ba vị Tiên Đế chứng minh thực lực của tổ mình.

Đại La Kim Tiên kia còn chưa có rời đi, ánh mắt của Phượng Lâm Tiên Đế và Tông Dịch lão quỷ đều rơi xuống trên mặt Tô Triệt.

Xem ta làm gì vậy?

Tô Triệt nghi hoặc.

- Trả tiền đi!

Phượng Lâm Tiên Đế hé miệng cười nói:

- Làm việc cho ngươi, còn muốn ta tự móc tiền túi sao?

- Trả tiền? Nha. Nha. . .

Tô Triệt giờ mới hiểu được, vội vàng hỏi:

- Bao nhiêu?

- Một ngàn vạn tiên tinh!

Nữ tiên kia nhu hòa nói ra.

Tô Triệt mặt không đổi sắc trả một ngàn vạn tiên tinh, nhưng trong lòng thì âm thầm mắng:

- Một vé vào cửa là một ngàn vạn, Thánh Mẫu Tiên Tôn thật đúng là có thuật kiếm tiền. Chỉ bằng Thiên Ý Thần Lô này, mỗi ngày cũng là tài nguyên cuồn cuộn. . .

Đương nhiên, tốn hao một ngàn vạn tiên tinh còn là rất đáng. Tuy nói, xác xuất thành công khi đưa hậu thiên chí bảo vào Thiên Ý Thần Lô chuyển hóa tự nhiên cũng không lớn, nhưng mà, ngoại trừ phương thức này, muốn ở bên trong Tiên Giới thu hoạch một kiện Thiên Nhiên Thần Vật, tốn hao tiên tinh nhiều hơn nữa đó cũng là mua không được, căn bản là không có người bán.

- Chúc các vị vận may, được thiên ý ưu ái. . .

Nữ tiên kia nhận lấy tiên tinh, đưa lên một câu chúc phúc, thông qua Truyền Tống Trận ly khai.

Phượng Lâm Tiên Đế cầm ngọc bài sắp xếp thứ tự trong tay, nhìn Tô Triệt nói ra:

- Từng tổ không thể vượt qua năm người, nhiều hơn một người, đều bị Thiên La Thánh Địa khu trục ra ngoài, những cái này là quy củ cơ bản, tuyệt không có thể vi phạm.

- Chúng ta mới bốn người đâu.

Tô Triệt tùy theo hỏi:

- Có thêm một tổ viên Đại La Kim Tiên hậu kỳ nữa, chẳng phải là thực lực càng mạnh sao?

- Có.

Phượng Lâm gật đầu:

- Ta có mang theo.

Rất hiển nhiên, trong không gian tùy thân của nàng nhất định chuyên chở một đám thuộc hạ cường lực, tạm thời không cần bọn họ lộ diện mà thôi.

- Cảm tạ tiền bối dốc sức tương trợ.

Phượng Lâm Tiên Đế suy nghĩ chu đáo như thế, Tô Triệt chỉ có thể một lần nữa cúi đầu cảm tạ.

Phượng Lâm lại nhẹ nhàng khoát tay, chỉ nói:

- Nếu đơn giản là vì chuyện tình tỷ tỷ, ta cũng sẽ không hao tâm tổn trí giúp ngươi như vậy, nguyên nhân chân chính, ngươi không biết sao?

Thần sắc Tô Triệt sững sờ, rõ ràng không biết.

- Không biết cũng chẳng sao.

Phượng Lâm Tiên Đế cười nhạt một tiếng, hiển nhiên là không có ý định chủ động nói ra.

- Còn có thể có nguyên nhân gì?

Trong lòng Tô Triệt nghi hoặc, đầu đầy sương mù.

- Chết!

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục vỗ trán suýt nữa ngã sấp xuống:

- Mị lực của chủ nhân thật đúng là kinh thiên địa quỷ thần khiếp, chỉ là Thiên Tiên cũng có thể làm một vị Tiên Đế mê đến thần hồn điên đảo. . .

- Được rồi, ta có thể nghĩ đến, cũng chính là nguyên nhân này.

Tô Triệt cố ý kích thích hắn:

- Thân là Tạo Vật Chi Chủ, ta đã sơ bộ có sức cuốn hút cùng lực ảnh hưởng mị hoặc chúng sinh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.