Tiên Ngục

Chương 427: Chương 427: Tranh giành khôi lỗi (thượng)




Tu chân giới mười vạn năm trước, linh thạch phẩm cấp khác nhau, tỷ lệ hoán đổi là 100:1, cũng chính là một trăm linh thạch hạ phẩm, mới có thể đổi được một viên linh thạch trung phẩm, một trăm viên linh thạch trung phẩm, mới có thể đổi được một viên linh thạch thượng phẩm.

Nhưng tu chân giới bây giờ, vật tư khan hiếm, linh thạch thượng phẩm cực kỳ ít ỏi, một viên linh thạch thượng phẩm đổi năm vạn linh thạch hạ phẩm cũng không thành vấn đế. Cũng chính là nói, hai trăm hai mươi viên linh thạch thượng phẩm, nếu tính thành linh thạch hạ phẩm, tuyệt đối vượt qua con số một ngàn vạn. Đương nhiên, nếu đưa ra hơn một ngàn vạn linh thạch hạ phẩm, đối phương cũng không bán khôi lỗi cho mình.

Linh thạch hạ phẩm trong mắt Nguyên Anh lão tổ, chẳng khác gì phân với đất, trên cơ bản không có tác dụng.

Tô Triệt mặc dù rất muốn có được con khôi lỗi, những cũng không tỏ ra nóng vội, âm thầm quan sát một lúc, cảm thấy những Nguyên Anh lão tổ không không quá hứng thú với nó, mới nói với Tử Tiêu:

- Sư tổ, con khôi lỗi này, ta muốn có nó.

Tử Tiêu ừ nhẹ một tiếng, sớm đã tính toán trước, đến Ngân Lăng còn có thể hiểu ra sự tình, hắn sao có thể nhìn không ra, lúc nãy đã đoán ra tâm ý Tô Triệt.

Cực Ngạc lão tổ cách đó không xa, khóe miệng hơi nhếch lên nở một nụ cười âm hiểm, thần thức của hắn từ nãy đến giờ chỉ tập trung ở chỗ Tô Triệt và Tử Tiêu, lúc này, cũng nhìn ra Tô Triệt rất có hứng thú với con khôi lỗi.

Con Thánh Ma khôi lỗi chiến đấu này, mặc dù nói là trạng thái cao nhất có thể cùng Kim Đan hậu kỳ đối kháng, nhưng các Nguyên Anh lão tổ ở đây vẫn không quá hứng thú.

Đơn giản là ở loại cấp bậc như bọn họ thì, khôi lỗi Kim Đan hậu kỳ đã không giúp được gì. Giống Tô Triệt bây giờ, đã có tu vi Kim Đan sơ kỳ, không thể nào có hứng thú với khôi lỗi Trúc Cơ hậu kỳ.

Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng có một vài vị lão tổ khác muốn mua nó để tặng cho tử tôn hậu bối mà mình cưng chiều nhất. Nhưng hai trăm hai mươi khối linh thạch thượng phẩm quá đắt đỏ, khiến người ta không khỏi đắn đó suy nghĩ.

Thấy không ai nói gì, Thánh Ma Tông Nguyên Anh lão tổ ha ha chủ động lên tiếng:

- Hai trăm hai mươi khối linh thạch thượng phẩm chỉ là giá đưa ra, vị đạo hữu nào có hứng thú thì có thể thương lượng giá cả.

Đây là một hội giao dịch, chứ không phải hội đấu giá, cho nên, bật cứ bảo vật gì đều có thể mặc cả.

- Vậy, mời Thánh Doanh đạo hữu đưa ra cái giá thấp nhất, ta nếu cảm thấy có thể tiếp nhận, có lẽ sẽ mua tặng cho một vãn bối trong tông môn.

Khi Tử Tiêu bày tỏ ý nguyện muốn mua, tất cả mọi người trong lòng đều rõ, nếu hắn mua được, nhất định sẽ tặng cho chân truyền đại đệ tử Thiên Huyền Tông Thiên Vũ.

Thánh Ma Tông Thánh Doanh lão tổ thoáng suy nghĩ, thăm dò hỏi:

- Nếu là tặng cho vãn bối, ta cũng làm chút biểu hiện, chúng ta quyết định hai trăm tròn ngươi thấy thế nào?

Các Nguyên Anh lão tổ đều rất coi trọng thể diện, thông thường, sẽ không vì hai ba mươi viên linh thạch thượng phẩm tính toán so đo, đối phương chủ động giảm giá, chính là giữ thể diện cho ngươi. Về lý, Tử Tiêu nên thể hiện sự đồng ý, đạt thành lần giao dịch này.

Nhưng, không đợi Tử Tiêu gật đầu đồng ý, giọng nói âm hàn kia quả nhiên nhảy ra quấy phá.

- Con khôi lỗi tốt như thế này, dựa vào cái gì còn đòi giảm giá, có những người chính là keo kiệt bủn xỉn, không nỡ bỏ ra chút tiền.

Cực Ngạc lão tổ mặt đầy khinh bỉ liếc sang phía Tử Tiêu, lại nói với Thánh Doanh lão tổ:

- Bổn nhân cũng định mua một con khôi lỗi tặng cho tử đệ gia tộc, sẽ trả theo giá cả lúc nãy Thánh Đoanh đạo hữu đưa ra. Mua đồ chơi thôi mà, còn phải trả giá làm gì? Tức cười chết đi được.

Lời vừa nói ra, tất cả lão tổ có mặt, bao gồm cả Thánh Doanh lão tổ đều tủm tỉm cười.

Tất cả mọi người đều hiểu rõ trong lòng, Cực Ngạc lão tổ đang cố ý gây phiền hà. Kỳ thực, mặc cả trên thương trường là chuyện hết sức bình thường, căn bản không phải keo kiệt hay buồn cười. Trừ phi, chỉ vì mấy viên linh thạch mà tranh chấp không thôi, mới là có chút quá đáng.

- Cực Ngạc, nếu ngươi muốn đọ tài lực với ta, Thiên Huyền Tông ta cũng không sợ ngươi.

Tử Tiêu liếc xéo hắn, lạnh giọng nói:

- Con khôi lỗi này, vốn là có không được mà không có cũng chẳng sao, nếu ngươi làm vậy, ta sẽ chơi với ngươi đến cùng, có bản lĩnh thì đừng rút lui.

Sau đó, không đợi Cực Ngạc đưa ra câu trả lời, quay sang nói với Thánh Doanh lão tổ:

- Ta xuất ba trăm linh thạch Thánh Doanh đạo hữu không cần khó xử, ai trả giá cao hơn, ngươi hãy bán cho người đó.

- Đa tạ Tử Tiêu đạo hữu.

Thánh Doanh lão tổ ha ha cười nói.

Thánh Ma Tông mặc dù là một trong ma đạo siêu cấp môn phái, nhưng không cùng một giuộc với Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông. Cho nên lập trường giống như Thiên Huyền Tông, đều hi vọng có thể duy trì cục diện ổn định.

Cho nên giai đoạn trước mắt, Thiên Huyền Tông và Thánh Ma Tông, tạm thời vứt bỏ sự phân biệt tiên ma mà đứng trên cùng một trận địa. Ngoài ra, còn có Vô Cực Môn, Hỗn Nguyên Kiếm Phái, Thông Thiên Kiếm Phái các tông môn, bước tiếp theo, còn phải tổ chức thành một đại liên minh cố thủ.

Sở dĩ là "cố thủ" chứ không phải tiến công. Là vì tất cả mọi người đều biết, Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông, đều là tiếp nhận một mật lệnh nào đó từ Linh Giới, mới có thể gây nên đại loạn ở Khởi Nguyên Tinh tu chân giới. Nếu chủ động tiến công, vừa hay trúng ngay tâm ý của chúng, chẳng khác nào gãi đúng chỗ ngứa.

Bởi vậy, lựa chọn trận địa cố thủ, cố gắng kéo dài thời gian, nói không chừng có thể đợi đến cơ hội khác, dùng phương thức hòa bình hơn, hóa giải loạn thế chi cục này...

Cho nên, ý tứ trong lời Tử Tiêu là, để vị nhân sĩ đồng minh Thánh Doanh lão tổ kiếm thêm chút linh thạch, vậy cũng là cam tâm tình nguyện.

Lúc này, Tử Tiêu một hơi đem giá nâng lên một trăm linh thạch, các lão tộc trong tràng, ánh mắt đều hướng về phía Cực Ngạc lão tổ, đợi hắn đưa ra phản ứng.

- Ba trăm linh một khối linh thạch thượng phẩm.

Cực Ngạc lão tổ không nhanh không chậm, chỉ thêm một viên linh thạch, ý tứ rất rõ ràng. Mỗi lần chỉ thêm một viên, chính là cao hơn người, chính là chọc tức ngươi, ngươi làm gì được ta?

- Ba trăm năm mươi.

Tử Tiêu không chút do dự tiếp tục tăng giá, biểu hiện khí thế bắt buộc.

- Ba trăm năm mươi mốt.

Cực Ngạc ngoác miệng cười, không hề che giấu diện mạo âm hiểm của mình.

- Bà ngoại hắn...

Trong Tiên Ngục, lão Hắc sớm đã bắt đầu chửi rủa. Dù sao, Tô Triệt mua con khôi lỗi này, chính là để cho hắn dùng.

Tô Triệt cũng tâm trạng nặng nề, cảm thấy chỉ vì bản thân mình, khiến tông môn phung phí không cần thiết, không khỏi có chút tự trách.

- Bốn trăm.

Tử Tiêu gần như không dừng lại, một lần nữa tăng giá.

- Bốn trăm linh một.

Cực Ngạc vẫn là biểu tình hèn mọn không chết không sống, chính là muốn chọc giận Tử Tiêu, khiến hành động theo cảm tính.

Cực Ngạc lão tổ phỏng đoán, với tính cách Tử Tiêu, đem giá cả nâng lên sáu trăm linh thạch có lẽ không thành vấn đề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.