Răng rắc!
Lại có một đạo Tử Tiêu thần lôi bổ xuống...
- Không...
Vẻ mặt Thái Hư chưởng môn vô cùng kinh khủng, bi thương hét lên một tiếng.
Phốc xuy!
Nguyên Anh nho nhỏ, mặc dù có thể dung nạp vô số chân nguyên, nhưng tự thân nó không có năng lực phòng ngự mạnh mẽ, giống như là một cái pháo, bị Thần lôi oanh kích thành những quang điểm trên bầu trời, kể cả Nguyên Thần của hắn, cũng nhanh chóng bốc hơi thành những linh lực vô hình, dung nạp vào bên trong linh khí thiên địa.
Leng keng!
Chỉ còn lại chiếc nhẫn trữ vật nho nhỏ kia, rơi xuống mặt đất, phát ra tiếng kêu thanh thúy.
Thủ tịch đại trưởng lão Thái Hạo của Thái Ất môn, một Nguyên Anh lão tổ ngang dọc Tu Chân Giới mấy trăm năm, lúc chết đi, mọi dấu vết của hắn trên thế giới này biến mất, ngay cả Nguyên Thần cũng bị tiêu vong.
- Thái Hạo đã chết! Thế nhưng, hắn chết như thế nào a?
Bên trong sơn cốc, mười đại Nguyên Anh đều sững sờ tại đương trường.
Bọn họ đều xác định, đạo Tử Tiêu thần lôi vừa rồi tuyệt đối không phải là của Tử Tiêu phóng ra, bởi vì hiện tại Tử Tiêu đã bị thụ thương, ốc còn không mang nổi mình ốc lại bị thân thể "Khải Hàng Mão Thủy Ấn" tự bạo trùng kích khiến cho phải liên tục thối lui, hoàn toàn không có cơ hội hạ thủ.
Như vậy, đạo Tử Tiêu thần lôi này là do ai phóng ra?
Nguyên Anh lão tổ cũng không ngốc, cảm giác ngạc nhiên vừa mới chợt lóe lên, bọn họ lập tức nghĩ đến người kia: Thiên Vũ - Thiên Huyền Tông, người kia có thể dẫn động Thiên Phạt lực.
Quả nhiên, trước cửa Phong Lôi tuyệt địa, Tô Triệt không nhanh không chậm giơ tay ra, sưu một cái, hút chiếc nhẫn trữ vật của Thái Hạo vào lòng bàn tay.
- Thái Hư chưởng môn, thật không ý tứ, lại phải lưu lại hai người của Thái Ất môn các ngươi rồi.
Tô Triệt mỉm cười nói, đã báo cho Thái Hư chưởng môn biết, không chỉ là Thái Hạo vừa rồi, mà ngay cả Thái Võ kia cũng bị ta giết chết.
- Thiên Vũ, đến nạp mệnh!
Thái Hư chưởng môn rống lên một tiếng, đang muốn phi thân qua liều mạng với Tô Triệt lại bị Chưởng giáo chí tôn và Thanh Huyền đại trưởng lão đồng thời thôi động hai kiện đạo khí của Thiên Huyền Tông chặn lại.
Ông..
Trên đỉnh đầu Tô Triệt xuất hiện một tòa cung điện màu vàng vô cùng tinh xảo, đó chính là chí bảo phòng ngự, Cự Phú.
Phương thức triệu hồi ra Cự Phú như vậy, người sáng suốt đều có thể nhận thấy, Cự Phú đã triệt để nhận chủ.
Có sự bảo hộ cường đại của Cự Phú, thân lại ở trong Phong Lôi tuyệt địa, Tô Triệt còn có thể sợ ai cơ chứ?
Nếu như nơi này chỉ là lối vào Phong Lôi tuyệt địa, trong sơn cốc cũng không có Thiên Lôi và Cương phong, vậy thì đạo Tử Tiêu thần lôi vừa rồi Tô Triệt triệu hoán từ đâu tới?
Đáp án rất đơn giản: bầu trời.
Phong Lôi tuyệt địa trên không thông thiên, ý tứ chính là khắp bầu trời bị một tầng mây bao phủ, đồng thời trong đó ẩn dấu vô số thiên lôi, không có người nào dám can đảm phi hành trên đó.
Thế nhưng, tầng mây này lại cách mặt đất không tới năm trăm trượng, lại trong phạm vi thần thức của Tô Triệt, hắn liền có thể từ bên trong tầng mây kia dẫn dắt bất kỳ loại thiên lôi nào. Chỉ là, đạo Tử Tiêu thần lôi vừa rồi chỉ là đúng dịp mà thôi, chính bản thân Tô Triệt cũng không biết, Đại Lạc Lôi Thuật có thể dẫn dắt các loại thiên lôi ở bên trong tầng mây.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Tô Triệt vừa liên tục dẫn dắt ba đạo thiên lôi, phân biệt là Ất Mộc thần lôi, Thiên Hỏa Lôi uy lực kém nhất, còn có một đạo Thái Thanh thần lôi uy lực cực mạnh.
Ba đạo thần lôi này cũng không có nhằm vào bất luận một kẻ nào, chỉ là đánh vào khoảng không mà thôi, hình thành lực uy hiếp cực lớn, khiến cho Thái Hư đang điên cuồng trong giây lát tỉnh lại.
- Thái Hư chưởng môn, một chút chuyện cỏn con như vậy cũng không kiềm chế được sao?
Tô Triệt đứng ở chỗ tiến vào Phong Lôi tuyệt địa, chậm rãi nói:
- Giết người phải nghĩ tới việc bị người giết. Các ngươi thân là trưởng bối Tu Chân Giới lại trăm phương ngàn kế muốn giết ta. Như vậy, chết ở trong tay ta thì có gì là kỳ quái?
- Hôm nay, Thái Ất Môn mất đi hai vị Nguyên Anh, đây chỉ là bắt đầu. Nhưng ta hi vọng, đây cũng chính là kết thúc.. Từ nay về sau, nếu như còn có người tiếp tục nhằm vào ta, hoặc là nhằm vào Thiên Huyền Tông, đợi đến khi thực lực của ta đủ, chắc chắn ta sẽ giết chết kẻ đó, đem tông môn bọn ngươi xóa khỏi bản đồ Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh.
- Nếu như các ngươi không muốn thấy ngày đó, chỉ có hai lựa chọn: Nếu có bản lĩnh thì nên nhanh chóng diệt trừ ta, nếu như làm không được, vậy thì thành thật một chút, tránh xa ta ra một chút, miễn cho ta nhớ kỹ mặt hắn.
- Đương nhiên, những lời này chỉ là lời khuyên mà thôi, có tiếp thu hay không, tùy ngươi.
Nói xong với đám người Thái Hư những lời này, Tô Triệt lại nhìn về phía Chưởng giáo chí tôn nói rằng:
- Cảm tạ năm vị sư tổ đến đây cứu trợ, chỉ là kế tiếp, xin năm vị tổ sư nghỉ ngơi, ở chỗ này, đối phó với những người này, chỉ một mình ta cũng đủ.
- Ha ha.
Tử Tiêu ngửa mặt lên trời cười to:
- Tiểu tử, so với ta còn cuồng hơn! Tốt, nên như vậy!
Chưởng giáo chí tôn cùng bốn vị lão tổ mỉm cười gật đầu đang chuẩn bị đáp xuống, bọn họ cũng không thực sự khoanh tay đứng nhìn, mà là năm người cùng nhau chắn trước người Tô Triệt.
Lúc này, tạm không nói đến Thái Hư chưởng môn tâm tình rối loạn, ngay cả Huyễn Ma giáo chủ và Thánh giáo chủ Huyết Thần Giáo trong lòng cũng khó chịu.
Một tiểu bối đời thứ ba của Thiên Huyền Tông, tu vi bất quá chỉ Kim Đan trung kỳ lại dám uy hiếp ba đại chưởng môn, khiêu khích, kêu gào như vậy...
Thế nhưng, bọn hắn lại không có biện pháp làm gì người này...
Bởi vì giờ khắc này, vũ khí trong tay hắn không phải bất cứ một loại pháp bảo nào mà là toàn bộ Thiên uy lực ở Phong Lôi tuyệt địa, Tu Chân Giới ai có thể chống lại cơ chứ?
Trầm mặc trong chốc lát, Huyễn Ma giáo chủ thường ngày luôn trầm mặc là người đầu tiên làm ra hành động, không nói một tiếng nào liền xoay người rời đi, hai tên trưởng lão Huyễn Ma Giáo cũng vội vàng đuổi theo.
Thánh giáo chủ Huyết Thần Giáo khẽ cười một tếng, trước khi đi ném lại một câu:
- Thiên Huyền Thiên Vũ, không hổ là đệ nhất kỳ tài Tu Chân Giới! Ta đi là được chứ gì, đừng có nhớ mặt ta!
Huyễn Ma giáo chủ, Huyết Thần Giáo đều đã đi, trên bầu trời chỉ có thân ảnh của mình Thái Hư đứng đó.
Để tranh đoạt Cự Phú, Thái Ất Môn xuất động ba đại Nguyên Anh, trong vòng vài ngày, không ngờ lại chết hai trong số đó.
Điều này làm cho một kẻ thân là chưởng môn như Thái Hư có mặt mũi nào trở về tông môn? Làm sao đối mặt với mười vạn môn nhân?
Đối với Thiên Huyền Tông, nhất là Thiên Vũ kia, phần cừu hận này không cần phải nói thêm nữa. Lúc này, thân ảnh của Thái Hư chưởng môn một mình huyền phù trên không trung, vẻ ngoài nhìn như bình tĩnh, kỳ thực lửa giận trong mắt đang hừng hực cháy.
Phần thù hận này, không đội trời chung.
Thế nhưng đối với Tô Triệt mà nói, mặc dù không có giết Thái Hạo, bắt Thái Võ, Thái Ất Môn cũng trăm phương nghìn kế muốn diệt trừ chính mình, tìm mọi cách báo thù, rửa hận, không có gì khác nhau cả.