Tiên Ngục

Chương 562: Chương 562: Tương lai của tiểu Hắc (hạ)




Cùng lúc đó, Tô Triệt và Thiên Âm còn không ngừng nói chuyện phiếm.

Thiên Âm nói:

- Nói như vậy, nếu như muốn triệu hoán nhiều lần hắc sắc cự nhân kia, ngươi phải cần càng nhiều Vu Thần thực huyết sao?

- Đúng vậy.

Tô Triệt nghĩ tới Thiên Âm là Đại Vu chuyển thế, kiếp trước kinh nghiệm từng trải vô cùng phong phú, có thể nghĩ ra biện pháp tốt cho hắn, giải quyết việc tu luyện cho Tiểu Hắc.

- Đã hiểu.

Thiên Âm chậm rãi gật đầu, có chút suy tư, đương nhiên là đang nghĩ biện pháp.

Đông!

Mỗi một lần tiếng chuông vang lên, thân hình U Minh chưởng môn không nhịn được mà dừng lại một chút, sau đó lại bị Tô Triệt từ phía sau đánh ẩu mười quyền. Tuy rằng không có thụ thương, thế nhưng phần khuất nhục này đổ hết lên đầu, khiến cho kẻ khác vô cùng phẫn nộ.

Trong đó có mấy lần, U Minh chưởng môn suýt chút nữa không khống chế được mình, muốn quay đầu lại liều mạng cùng bọn chúng, thế nhưng vừa nghĩ tới Khai Thiên tích địa, hắc sắc cự nhân kia, chính là một chậu nước lạnh dội vào đầu khiến cho hắn lập tức tỉnh táo lại.

Hắc sắc cự nhân kia rõ ràng có năng lực chém chết Nguyên Anh hậu kỳ, khiến cho U Minh chưởng môn rất là sợ hãi. Mặc kệ nói như thế nào, bảo mệnh mới là quan trọng nhất, phần khuất nhục này chỉ có thể nhịn xuống.

Kỳ thực, Tô Triệt cũng không phải là người có thù tất báo, không lăn qua lăn lại hắn là không chịu được, ai bảo hắn hướng về phương vị kia chạy trốn dây. Nếu đã tiện đường, sao không làm cho hắn sợ hãi một chút chứ?

Nếu hắn đổi một phương hướng đào tẩu khác, Tô Triệt cũng lười đuổi theo.

Nhưng U Minh chưởng môn cũng không phải là con giun trong bụng Tô Triệt, cũng không biết ý định của hắn, tưởng rằng đối phương đang kiên nhẫn, không buông tha hắn, không đuổi tới Mạc Lam Tinh không tha cho hắn...

Đông, đông, đông...

Tiếng chuông lại vang lên vài lần, Thiên Âm mới nói:

- Nếu cần càng nhiều Vu Thần thực huyết, xem ra ngươi cần phải đi Di Tiên Cảnh.

Tô Triệt yên lặng gật đầu, lời của lão Hắc quả thật chuẩn xác, trong Di Tiên Cảnh quả nhiên còn có nhiều Vu Thần thực huyết hơn nữa.

- Chỉ là, ngươi luôn mượn thực huyết của người khác cũng không phải là kế lâu dài.

Thiên Âm lại nói:

- Ngươi phải tự nghĩ ra một công pháp, để hắc sắc quái anh kia tự mình tu luyện, tỷ như hấp thu một loại năng lượng ngoại giới, chuyển hóa thành năng lượng kỳ lạ đặc thù của nó.

- Đúng vậy.

Tô Triệt gật đầu thụ giáo.

Kỳ thực, thực nguyên của người tu tiên nhân loại, đó chính là một phương pháp chuyển hóa năng lượng, hấp thu linh khí thiên địa đem vào bên trong cơ thể, y theo công pháp nào đó, chuyển hóa thành chân nguyên thích hợp nhất với mình.

Tiểu Hắc nếu có thể học được hấp thu linh khí thiên địa, thậm chí trực tiếp hấp thu linh dịch bên trong linh mạch, đem nó chuyển hóa thành hỗn độn lực, đây mới chính là căn bản chi đạo.

Đương nhiên, nếu như lão Hắc có thể dung hợp Vu Thần thực huyết, trở thành một người chuyên môn chế tạo năng lượng hỗn độn của Ma Thần cũng là một loại lựa chọn không tồi.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc thấy vậy hét lớn lên:

- Nếu như hỗn độn năng lượng này cao cấp như vậy, vậy thì Tiểu Hắc cùng lão Hắc cùng nhau tu luyện, ha ha, hiệu quả chẳng phải là rất tốt sao?

Nếu có thể như vậy, đó là hay nhất.

Tô Triệt gật đầu.

Bên này dễ dàng nói chuyện, phía trước một nghìn trượng, đường đường là chưởng môn chí tôn của U Minh Tông, một đường bôn tẩu, vô cùng chật vật chạy trốn.

Tới hiện tại, U Minh chưởng môn cũng thông suốt:

- Coi như là một lần ma luyện đi a, lúc tấn chức Nguyên Anh, chưa từng trải nghiệm qua tư vị khuất nhục, hôm nay trải qua lần kinh lịch này, trên phương diện tâm cảnh hẳn sẽ có thu hoạch rất lớn.

Trong nghịch cảnh, hắn cũng chỉ có thể an ủi chính mình như vậy.

Một đuổi một chạy, một đường phi hành, sau đó Tô Triệt cũng không lãng phí khí huyết với hắn nữa, chỉ để Thái Võ chăm chú đi phía sau U Minh chưởng môn, cứ sau một chung, Thiên Âm lại rung chuông một lần, liên tục gây áp lực cho vị chưởng môn nhân kia.

Cứ như vậy bay đủ bốn ngày, Tô Triệt còn không có dừng lại cảm thấy vị U Minh chưởng môn này dường như còn chưa hết hy vọng, hắn thầm nghĩ, nếu như ngươi tùy tiện chịu nhún nhường một chút, chúng ta cũng sẽ không đuổi theo nữa, vì sao phải khổ như vậy, một đường chạy thẳng a?

Hắn lại không biết, trong lòng U Minh chưởng môn hiện tại đang suy nghĩ là: không bay trở về Mạc Lam Tinh, ba người phía sau vẫn sẽ theo hắn, tuyệt không bỏ qua...

Tính từ lúc rời khỏi Vu Hoàng Tinh hiện tại đã bay được tám ngày, tinh cầu hoang vắng mà Tô Triệt và Thiên Âm dự định tới đã ở ngay trước mặt.

Tô Triệt để Thái Võ giảm bớt tốc độ, không hề đuổi kịp.

U Minh chưởng môn phía trước cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: bọn họ rốt cuộc cũng buông tha, bốn ngày này quả thực giống như bốn trăm năm, hẳn là một đoạn kinh lịch thống khổ nhất trong cuộc đời hắn.

Mà, chuyện này cũng do một nam một nữ, hai Kim Đan kỳ quái thai tạo thành...

Hai khắc sau, ba người Tô Triệt đáp xuống khỏa tinh cầu hoang vắng kia. Bề mặt tinh cầu khắp nơi đều có những khỏa thiên thạch, căn bản không có sự tồn tại của tầng khí quyển, tất cả đều lộ ra trước mặt thái dương và tinh không, căn bản không có sinh vật nào có khả năng sống sót.

Kế tiếp, Thái Võ bị bắt trở lại Tiên ngục, Tô Triệt và Thiên Âm trốn vào một nơi sâu trong nền đất, tiện tay đào ra một địa huyệt vừa đủ, đem truyền tống trận ra.

Năm trăm khỏa linh thạch thượng phẩm xuất hiện khảm vào lỗ hổng trong tế đàn.

Hiện tại, Tô Triệt phát lớn, móc ra năm trăm linh thạch thượng phẩm cũng giống như là móc ra linh thạch hạ phẩm, không chút đau lòng, ngay cả mí mắt cũng không nháy.

Trong Tiên Ngục, mạch khoáng linh thạch hiện tại đang xếp thành vài ngọn núi lớn, còn chưa có khai thác, trong đó tất nhiên còn chứa một lượng lớn thượng phẩm linh thạch, thậm chí còn có không ít cực phẩm linh thạch.

Hô!

Truyền tống trận chính thức khởi động, cuối cùng cũng có thể về nhà.

Tô Triệt và Thiên Âm lại một lần nữa dắt tay nhau đi vào truyền tống trận, vượt qua cự ly mấy vạn ức dặm trở về Khải Nguyên Tinh. Truyền tống trận này sẽ để lại nơi này, nói không chừng ngày sau còn phải dùng tới.

Trải qua tám tháng trong tinh không, Tô Triệt rốt cuộc đem theo tài phú ngập trời trở về Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh.

Hai người Tô Triệt trở về Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh, truyền tống trận bên này được đặt ở sâu trong nền đất tại một ngọn núi hoang, cự ly cách Vô Cực Môn bất quá chỉ mấy nghìn dặm, Thiên Âm trở lại sư môn cũng chỉ cần một khắc mà thôi.

Tô Triệt đưa Thiên Âm tới cửa sơn môn, lúc này cũng nên nói lời từ biệt.

- Lúc ngưng Anh, ta định một lần nữa tiến vào Di Tiên Cảnh, ngươi có muốn đi không?

Tô Triệt lên tiếng hỏi.

- Nếu ngươi nguyện ý đem ta đi cùng vậy thì ta sẽ đi cùng ngươi.

Thiên Âm sở dĩ nói như vậy là cảm giác bí ẩn của hắn rất nhiều, không nhất định nguyện ý cho mình đi theo.

Tô Triệt lại cho rằng, kiếp trước Thiên Âm là một Đại Vu, đối với các loại tình huống trong Di Tiên cảnh, so với các loại truyền thống Vu Tộc thậm chí còn tinh tường hơn, có sự chỉ điểm của nàng, bản thân hắn cũng có thể bớt ít đi một ít chuyện ngu xuẩn, đỡ phải đi đường vòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.