Đại Thâu thuật!
Lâm Phong tâm thần chấn động, cau mày cân nhắc nói:
- Vừa nãy, ngươi mạnh mẽ cướp đi thần thông của ta, đây chẳng lẽ là mười vị trí đầu trong ba ngàn đại đạo, Đại Thâu thuật?
Tô Triệt nghiêng đầu cười nói:
- Tiếp tục như vậy, không cần bắt ta, chỉ là đoán mò như vậy, bí mật của ta có phải sẽ bị ngươi đoán được hay không.
- Hiện nay mà nói, ta đoán chỉ là mặt ngoài.
Lâm Phong lắc đầu nói:
- Ta đối với bí mật to lớn nhất kia của ngươi, là thấy hứng thú nhất. Thiên Vũ, hôm nay, nếu như bị ngươi từ trong tay của ta chạy thoát, chính là tổn thất lớn nhất cả đời này của ta, tiếp theo, ta sẽ không lưu thủ, nếu ngươi không chủ động đầu hàng, cái kia cũng đừng trách ta ra tay tàn nhẫn, có thể tổn thương tính mạng của ngươi, trực tiếp lấy hồn phách của ngươi ra cùng. . .
- Tùy tiện.
Tô Triệt ngoài miệng không sợ, nhưng trong lòng lại phỏng đoán:
- Vạn pháp cầm cố xấp xỉ với Tù Ma, hiện tại như lời hắn nói lấy ra hồn phách, lẽ nào lại tương tự cùng Nhiếp Hồn sao?
Trong lòng Tô Triệt hiểu rõ, giai đoạn trước mắt, Lâm Phong quyết định chủ ý muốn bắt sống mình, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không bạo phát sát chiêu thực lực chân chính, mình cũng nhân lúc này làm hết sức ma túy tư tưởng của hắn.
Rầm. . .
Lâm Phong đột nhiên lấy ra một xiềng xích ngân sáng loè loè, trầm thấp nói:
- Tu vi Nguyên Anh Tu Chân Giới, nhiều nhất cũng chỉ có thể điều khiển Đạo khí thượng phẩm, mặc dù cho các ngươi có một Đạo khí cực phẩm, cũng không có thể phát huy ra tất cả uy năng của nó; Hiện tại, ta cũng chỉ là thi triển thực lực Nguyên Anh kỳ, nhưng có thể cho ngươi mở mang kiến thức uy năng chân chính của cực phẩm Đạo khí một chút.
- Cực phẩm Đạo khí?
Trong lòng Tô Triệt căng thẳng, nhìn chằm chằm xiềng xích màu bạc không quá bắt mắt kia:
- Xiềng xích này chính là một cực phẩm Đạo khí sao?
Cực phẩm Đạo khí, pháp bảo cường đại hầu như không thể nào tồn tại trong Tu Chân Giới, bởi vì tu vi Nguyên Anh vẫn chưa thể hoàn toàn điều động được cực phẩm Đạo khí, điều khiển nó còn không bằng điều khiển một thượng phẩm Đạo khí, cho nên, những tiền bối phi thăng Linh giới, đã sớm lấy hết vài món cực phẩm Đạo khí trong Tu Chân Giới lên Linh giới, hiện nay, trên căn bản không nhìn thấy.
Hô!
Đối phương vận dụng pháp bảo, Tô Triệt nơi nào còn dám thất lễ, lập tức triệu ra Cự Phú huyền phù trên đỉnh đầu, phòng ngự kết giới màu vàng kim nhất thời bao phủ quanh thân.
- Không nhất định phòng được, nhưng dù sao cũng tốt hơn hoàn toàn không có phòng ngự đi.
Bên trong Tiên Ngục, lão Hắc nói thầm:
- Lần thứ nhất thấy được cực phẩm Đạo khí, dĩ nhiên là một cái dây xích.
- Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, pháp bảo càng là như thế.
Bạch lão ma chậm rãi nói:
- Càng là pháp bảo nhìn như không đáng chú ý, càng có thể hàm chứa uy năng vượt quá tưởng tượng.
Bạch lão ma, làm cho Tô triệt cùng lão Hắc tùy theo nghĩ tới Tiên Ngục bảo tháp:
- Đúng vậy, chỉ nhìn bề ngoài, Tiên Ngục bảo tháp càng tầm thường hơn, giống như mặt hàng rác rưởi vừa từ trong đất đào lên, cho dù ở điếm đồ cổ của thế tục cũng bán không được vài đồng tiền... Nhưng mà, ai có thể nghĩ đến, nó là một bảo vật thần kỳ như vậy.
Rầm . . .
Lâm Phong chỉ nhẹ nhàng run xiềng xích lên, toàn bộ không gian liền xuất hiện chấn động mãnh liệt, chỉ bằng mắt thường liền có thể nhìn thấy trong không khí xuất hiện từng đạo từng đạo sóng gợn răng cưa, nhìn qua như là không gian xé nát, xuất hiện vô số khe nứt.
Hắn cười cười, nói:
- Pháp bảo phòng ngự này của ngươi, đối diện công kích của ta, hẳn là không hề tác dụng, không tin ngươi liền thử xem.
Rầm!
Xiềng xích dài mấy trượng giống như linh xà, bắt đầu tự mình bay múa.
Tô Triệt vốn tưởng rằng xiềng xích kia lại đột nhiên biến dài, lấy hình thái thực thể tạc đánh hoặc quật phòng ngự kết giới của Cự Phú, không nghĩ tới lại nhìn thấy một phen cảnh tượng khác.
Vù vù vù vù...
Toàn bộ trong huyệt động lòng đất, nhất thời xuất hiện vô số đạo xiềng xích màu trắng bạc, lẫn nhau quấn quanh, xoay tròn chung quanh, trong nháy mắt tạo thành một không gian xiềng xích, hầu như không nhìn thấy một chút nào có thể xuyên qua.
Ào ào ào ào...
Âm thanh ngàn vạn xiềng xích run run, dĩ nhiên cực kỳ dễ nghe, giống như tiếng đàn dễ nghe nhất của thế gian, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ dễ chịu, lại cảm giác cực kỳ đồ sộ, không tự chủ sẽ chìm đắm trong đó, hận không thể cứ như vậy tinh tế lắng nghe mấy ngày mấy đêm.
Xiềng xích màu bạc càng đổi càng nhiều, trong nháy mắt, liền phong tỏa Tô Triệt hoàn toàn, cũng không còn không gian di động tránh né.
Tô Triệt chỉ có thể toàn lực thôi thúc Cự Phú phòng ngự, ký thác hy vọng vào, có thể thoáng chống đối những xiềng xích quấn quanh này.
Phần phật!
Vạn sợi xiềng xích giống như vô số cự mãng, đồng thời quấn quanh tới Tô Triệt.
Vốn tưởng rằng kết giới Cự Phú thế nào cũng có thể chống đối mấy lần, lại không nghĩ rằng, những xiềng xích này vô thanh vô tức, không hề cách trở xuyên qua kết giới Cự Phú, ào ào ào quấn quanh đến trên người Tô Triệt.
- Đây là...
Tô Triệt thậm chí cũng chưa kịp kinh ngạc, ngàn vạn xiềng xích lần thứ hai xuyên thấu Đạo phục Linh Bảo trên người, toàn bộ nhập vào trong thân thể.
Nguyên bản vô số xiềng xích tràn ngập phạm vi ngàn trượng, dĩ nhiên tất cả đều chui vào bên trong thân thể Tô Triệt, chợt nhìn qua, thật giống như là Tô Triệt thi triển ra loại thần thông nào đó, thôn phệ ngàn vạn xiềng xích của Lâm Phong, ung dung phá giải lần công kích này của hắn. Sự thực vừa vặn ngược lại, Lâm Phong nói không sai, kết giới Cự Phú không có bất cứ tác dụng phòng ngự gì, căn bản không ngăn được những xiềng xích này. . .Ngàn vạn xiềng xích nhập vào bên trong cơ thể Tô Triệt, chắc chắn sẽ không là chuyện tốt gì.
Tô Triệt âm thầm khẩn trương, trong lúc nhất thời vẫn không có phát hiện bản thân có cái gì không đúng.
- Tâm linh xiềng xích!
Lâm Phong mỉm cười, ngạo nghễ nói:
- Chỉ cần ta hơi suy nghĩ, Tâm linh xiềng xích sẽ toàn diện bạo phát, vừa mới bắt đầu, ngươi sẽ cảm giác bên trong thân thể có ngàn vạn trùng xà gặm nuốt máu thịt cốt tủy của ngươi, sau đó, trái tim sẽ bị xiềng xích tầng tầng quấn quanh, lặc cho tâm thần ngươi nứt toái, sống không bằng chết; Sau đó, ở dưới ta không chế, ngươi sẽ làm ra một ít cử động thân bất do kỷ, nói thí dụ như, chặt xuống một cánh tay, sau đó nuốt xuống...
Không đợi hắn nói xong, Tô Triệt đã yên lòng hơn rất nhiều:
- Nguyên lai là loại thần thông khống chế tâm linh, loại thần thông này đối với người khác có lẽ dùng được, nhưng đối với ta, nhất định là khó có thể có hiệu quả.
Ở phương diện này, Tô Triệt có đầy đủ tự tin, mình có Tiên Ngục bảo tháp trấn thủ hồn phách, không sợ nhất chính là các loại công kích vô hình nhằm vào tâm linh, nguyên thần, thần trí, linh hồn... Hắn muốn nhờ vào đó để khống chế mình, càng là người ngốc nói mê, tuyệt đối không thể.
- Ngươi đem một chiêu này nói đến mức đáng sợ như vậy, kinh khủng như vậy, tại sao đến bây giờ, ta vẫn không có cảm giác nào?