Lạc Thiên Hà thần sắc run rẩy, nói:
“Nha đầu này cũng coi là ta nhìn lớn lên, trước đó ta còn cho rằng nàng không có hứng thú với nam nhân, nghi ngờ nàng có vấn đề gì với Bạch Linh Lung kia, không nghĩ tới nàng để cho ta phải nghĩ đến chuyện lập dị thế này. Tính cách nha đầu này... Tại sao ta có cảm giác nha đầu này tham gia Cự Linh Thần, nguyên nhân rất có thể quan hệ với tình cảnh của Lâm Uyên ở Linh Sơn?”
Hoành Đào nói:
“Khoan hãy nói, ngài nói thế, ta hình như cũng có cảm giác này.”
Lạc Thiên Hà cười ha hả một tiếng, nói:
“Nếu thật sự bởi vì một nam nhân mà dấn thân vào sự việc Cự Linh Thần này, vậy thành Bất Khuyết ta thật đúng là đụng đến oan gia đầu tường. Nha đầu này có hơi điên cuồng, Tần thị giao cho nàng về sau, cảm giác làm sao cứ như mất kiểm soát rồi?”
Lão hơi suy nghĩ, chợt từ từ quay đầu lại hỏi:
“Tần thị có phải nên thay người chấp chưởng hay không?”
Hoành Đào kinh hãi, hỏi:
“Ngài muốn trực tiếp đuổi đi Tần gia?”
Lạc Thiên Hà đáp:
“Gió đã nổi lên, tiếp tục như vậy nữa, ta sợ thành Bất Khuyết không được thái bình! Sự việc từ Phan Lăng Vân kia, dám lợi dụng đến trên đầu lão phu, đây là muốn mượn lão phu giết gà dọa khỉ một chút, đồng thời mượn thế lão phu thuận nước đẩy thuyền, lợi dụng lão phu giúp nàng ổn định trận thế, lá gan của nha đầu này không nhỏ!”
Lần trước mang Phan Lăng Vân về thẩm vấn, bên này lập tức biết mình bị Tần Nghi hố một trận, nhưng mà Lạc Thiên Hà cũng không muốn tùy tiện buông tha, cho nên vẫn trừng phạt Phan Lăng Vân.
Hoành Đào không có ý kiến gì đối với chuyện này, Tần thị người ta vẫn luôn hết sức phối hợp với phủ thành chủ bên này nhiều năm như vậy, dù sao cũng phải có chỗ qua lại, chỉ có bỏ ra mà không có báo đáp, vậy thì còn ai nghe ngươi? Hiện giờ gã lo lắng chính là Lạc Thiên Hà vừa nhắc đến việc này, kinh sợ nghi ngờ hỏi thử:
“Đổi thành người nào nắm quyền?”
Lạc Thiên Hà hỏi:
“Đây là chuyện ngươi cần quan tâm, không phải vậy thì hỏi ngươi làm gì chứ?”
Hoành Đào cười khổ, trả lời:
“Thành chủ, ngài muốn đổi người khác rất đơn giản, nhưng mà ta trông coi các phương diện việc vặt vãnh trong thành Bất Khuyết, trong này tình huống quá rõ ràng. Không nói trước có thể tìm được người có năng lực phù hợp chấp chưởng thương hội lớn như vậy hay không, nhân viên phía dưới Tần thị có tới hàng vạn người, đây là bát cơm của bao nhiêu người? Thành chủ, ngài cũng biết rõ tình huống trước mắt của Tần thị, Tần thị cứng rắn tham gia đấu thầu Cự Linh Thần, dẫn đến vốn liếng của Tần thị đã bị móc rỗng không sai biệt lắm, ai tiếp nhận đều phải đối mặt với cục diện rối rắm.
Còn có nghề chính trên danh nghĩa của Tần thị, mỏ linh thạch đã gần đến khô kiệt, người có năng lực đi nữa chạy tới nắm quyền, sợ rằng cũng khó lòng chống đỡ. Thương hội Tần thị sụp đổ trên tay Tần gia thì không có chuyện gì, vấn đề chủ yếu cũng chính là Tần gia kinh doanh, nếu thành chủ thay người rồi sau đó sụp đổ thì sẽ tạo ảnh hưởng rất ác liệt với thành chủ.
Còn có vài điều, gượng ép tham gia theo dạng này, có phải hơi làm hư quy tắc hay không? Sự tình vừa xuất hiện, mở ra tiền lệ này sẽ để cho một số người sợ hãi, chỉ sợ các đại gia tộc có công lớn cắm cây lớn rễ sâu trong toàn bộ Tiên giới cũng lần lượt nhắm vào ngài. Thành chủ, việc này nên nghĩ lại!”
Lạc Thiên Hà không nói.
Hoành Đào hơi nhìn mặt mà nói chuyện một lúc, lại mở miệng nói:
“Thành chủ, trước mắt còn có một việc sợ rằng ngài phải tự ra mặt chào hỏi.”
Lạc Thiên Hà hoàn hồn hỏi:
“Chuyện gì?”
Hoành Đào đầy ẩn ý nói:
“Phan Lăng Vân kia hôm qua vừa rời khỏi thành Bất Khuyết.”
Lạc Thiên Hà chậm rãi nói:
“Ngươi nghi ngờ đây là kiệt tác của Phan thị?”
Hoành Đào đáp:
“Người sáng suốt đều biết, việc này chính là bắt nguồn từ đấu thầu Cự Linh Thần. Phan Lăng Vân sớm không đi, trễ không đi, lại ngay trước tối hôm qua phát sinh vụ án rời đi, chẳng lẽ không đáng nghi ngờ sao? Ta không chỉ là nghi ngờ là Phan thị, thậm chí còn có Chu thị, thật sự là kiểu chết của Triệu Nguyên Thần có hơi kỳ quặc, những người khác đều bị giấu xác xóa vết, duy chỉ có Triệu Nguyên Thần là bị treo cổ, tại sao phải cho Triệu Nguyên Thần giữ lại toàn thây?
Thành chủ, chẳng lẽ Phan thị hợp sức với Chu thị bày ra khổ nhục kế hay sao? Có phải hai nhà này cố ý mượn chuyện này vu oan giá họa cho Tần thị hay không? Đây là sự việc hoàn toàn có khả năng. Vì đấu thầu Cự Linh Thần đã là không từ thủ đoạn, Chu thị sẽ quan tâm chết một tên Triệu Nguyên Thần sao?
Hoàn toàn có thể là muốn lấy chiêu này mượn tay của thành chủ giải quyết Tần thị. Nếu thật sự là như vậy, kế hoạch của bọn hắn có vẻ như đã bắt đầu có hiệu quả.
Mà Tần thị không cần thiết phải làm như vậy. Tần Đạo Biên bọn hắn bao nhiêu cũng hiểu thành chủ, đại khai sát giới trong thành Bất Khuyết, cố ý nâng lên tảng đá nện chân của mình, khả năng này cũng không lớn. Tội gì tự tìm phiền phức?”
Lạc Thiên Hà đưa tay vuốt râu, ánh mắt lấp lóe, sáng tối chập chờn, cười lạnh một tiếng, nói:
“Một đám chết tiệt đáng giận!”
Không thể phủ nhận, lời nói của Hoành Đào là có đạo lý, chính vì thế trong nội tâm của lão có chút nổi giận, Phan thị và Chu thị thật đúng là có khả năng đang lợi dụng mình.
Nguyên nhân nổi giận là không có chứng cứ, bị người chơi đến trên đầu mình mà không có chứng cớ làm gì được Phan thị và Chu thị. Lão không có khả năng vô duyên vô cớ đi bắt người, huống hồ vẫn là chạy đến lãnh địa những người khác bắt người, luật pháp Tiên giới không phải để trưng, nếu không toàn bộ Tiên giới đã đại loạn...
Trời đã sáng, bạo động trong thành Bất Khuyết cũng yên tĩnh trở lại, sáng sớm khắp nơi vẫn còn nghị luận, thăm dò lẫn nhau rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Tổng bộ Tần thị, các công nhân viên đi làm cũng ở trong thầm nghị luận, có người biết cao tầng của thương hội bị bắt, ngay cả hội trưởng đến nay cũng không có đi làm.
Mọi người không rõ lắm cụ thể xảy ra chuyện gì, không ít người lo lắng Tần thị sụp đổ sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của mình.
Tổng chấp sự Chu Lỵ của Khuyết Thành Thị Tấn mang người chạy đến Tần thị, muốn gặp mặt nói chuyện với Tần Nghi, nói rằng mình đã có hẹn, nhưng mà Tần Nghi không ở...
Trong trăm khóm hoa, mấy tên nữ tử đỡ nhánh hái nhụy, trong đình Lạc Thiên Hà đang thưởng thức trước mắt, lại có thể cúi nhìn cảnh tượng thành Bất Khuyết.
Có người đến báo, nói:
“Thành chủ, tổng chấp sự Chu Lỵ của Khuyết Thành Thị Tấn tới, muốn cầu kiến ngài.”
Lạc Thiên Hà nga một tiếng, nói:
“Dẫn nàng đến đây đi.”
“Vâng!”
Người tới nhận lệnh rồi rời đi.
Không bao lâu, người tới dẫn theo Chu Lỵ, Lạc Thiên Hà liếc cách ăn mặc thường xuyên mặc quần jean xanh của nàng ta, ngược lại thanh xuân sức sống là dễ thấy.
Kỳ thật không ít người đều biết lão bảo thủ, bình thường người tới gặp lão đều sẽ ăn mặc theo phong cách cổ trang, sợ rằng chướng mắt, duy chỉ có Chu Lỵ không biết là không biết, hay là không xem trọng, mỗi lần tới gặp lão đều như vậy.
“Thành chủ.”
Chu Lỵ đi vào hành lễ.
Lạc Thiên Hà hơi có ý cười trên mặt, nói:
“Có chuyện gì mà Hoành Đào không giải quyết được, muốn tới gặp ta.”
Chu Lỵ yên lặng một chút, nói ra:
“Hôm nay tiểu nữ có hẹn gặp mặt với Tần hội trưởng, vừa chạy tới Tần thị lại phát hiện Tần hội trưởng không ở... Tiểu nữ nghe được chút tiếng gió, nói rằng Tần hội trưởng bị bắt, cụ thể tất cả mọi người giữ kín như keo...”
Ánh mắt kia, ý kia, hiển nhiên là đang hỏi, Tần hội trưởng thật sự bị bắt sao?
Lạc Thiên Hà không có trả lời cái gì, hỏi lại:
“Hẹn với Tần Nghi có chuyện gì không?”
Chu Lỵ đáp:
“Trao đổi công việc hợp tác toàn diện giữa Khuyết Thành Thị Tấn Và Tần.”
Lạc Thiên Hà không hiểu, hỏi:
“Cái gì gọi là hợp tác toàn diện? Vì sao ta chưa nghe nói?”
Chu Lỵ nói:
“Trước mắt chỉ là mục đích cá nhân của tiểu nữ, cho nên muốn thương lượng một chút với Tần hội trưởng.”
Lạc Thiên Hà nói:
“Toàn diện hợp tác như thế nào?”
Chu Lỵ đáp:
“Khuyết Thành Thị Tấn vừa cất bước, tuy được sự duy trì từ thành chủ, còn có sự duy trì từ những thương hộ kia như Tần thị, bất quá cũng chỉ là giải quyết một chút vấn đề trên tiền vốn, mà một cái đài truyền hình kênh trực tuyến chân chính căn bản vẫn là tại trên mặt nội dung kênh trực tuyến. Trước mắt kênh trực tuyến phát ra nội dung, chỉ có vòng đi vòng lại một ít quảng cáo sản phẩm của chủ thuê, đây không phải kế sách lâu dài, không cách nào hấp dẫn càng nhiều người quan sát, người xem nhìn phát chán, còn có ai sẽ lại chú ý Khuyết Thành Thị Tấn?
Thành chủ để cho ta quản lý Khuyết Thành Thị Tấn, ta cũng không thể một mực dựa vào mặt mũi của thành chủ kết duyên với những thương hội kia? Thời gian lâu dài, chuyện này cùng ép bức có chỗ nào khác nhau?”
Lạc Thiên Hà trầm mặc, không thể không thừa nhận đối phương nói có đạo lý.
Chu Lỵ tiếp tục nói:
“Cho nên Khuyết Thành Thị Tấn phát ra tin tức nhất định phải có lực hấp dẫn, muốn có lực hấp dẫn nhất định phải có nội dung, không thể luôn luôn bày ra những quảng cáo sản phẩm kia. Có nội dung, liền có thể từng bước phát triển Khuyết Thành Thị Tấn, làm lớn thì Khuyết Thành Thị Tấn mới có lực ảnh hưởng, có lực ảnh hưởng mới có thể chân chính có hiệu quả quảng cáo sản phẩm, mới có càng nhiều người quan sát, có càng nhiều người quan sát, những thương hộ kia mới có thể tích cực chủ động, đây mới là tuần hoàn tốt.”
Lạc Thiên Hà hơi nhíu mày, hỏi:
“Hợp tác với Tần thị có thể đạt được hiểu quả này sao?”