Tiên Quốc Đại Đế

Chương 62: Q.11 - Chương 62: Bí mật của thiên địa




- Ẩn náu? Hồng Quân lão tổ, lão tổ là nhân vật cùng một bối phận với gia gia của ta. Thiên hạ to lớn, còn có người có thể khiến lão tổ phải ẩn náu sao?

Diêm Xuyên cau mày nói.

Hồng Quân thoáng cười khổ lắc đầu nói:

- Có, sự cường đại của hắn có thể ép khiến mọi người đều không thể thở nổi.

- Ồ? Xin lắng tai nghe?

Thần sắc Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.

- Cũng là chỗ này của ta, chuyển sang nơi khác không ai dám hỏi, cũng không ai dám đáp! Người này, ngươi đã được nghe nói nhiều lần!

Hồng Quân nâng chung trà lên nhấp một hớp nói.

- Sao?

Hồng Quân nhìn Diêm Xuyên, trong mắt loé ra một tia lưu quang, gật đầu nói:

- Hắn gọi là Mệnh số.

- Mệnh số?

Chân mày Diêm Xuyên nhíu lại.

Sắc mặt Hồng Quân nghiêm túc, gật đầu một cái:

- Bất luận Sào, Khổng Hoàng Thiên, hay những cường giả khác đều không ngừng cảm thấy kiêng kỵ đối với mệnh số.

Sắc mặt Diêm Xuyên dần dần trở nên nghiêm túc nói:

- Ý lão tổ muốn nói, mệnh số có ý thức của riêng mình?

Hồng Quân nhẹ nhàng gật đầu một cái.

- Meo? Mệnh số làm sao có ý thức được? Hắn là cái gì?

Miêu Miêu hiếu kỳ nói.

- Mệnh số không có cảm tình, không có tâm tình, chỉ có lý trí. Nếu hắn cho rằng có ai đó uy hiếp đến hắn, trong chớp mắt hắn sẽ hủy diệt kẻ đó. Bốn giới hợp lại, chúng sinh diệt, ngươi đã nghe nói qua chưa?

Hồng Quân trầm giọng nói.

- Bốn giới hợp lại, chúng sinh diệt?

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

- Bắt đầu từ giây phút bốn giới hợp nhất, chính là thời khắc chúng sinh phải chết!

Hồng Quân trầm giọng nói.

- Ồ? Vì sao? Vì sao Mệnh số phải diệt chúng sinh?

Diêm Xuyên ngưng trọng nói.

- Vô cực sinh Thái Cực, trong hư vô, bắt đầu từ thời khắc thế giới này của chúng ta được sinh ra, tất cả đã được quyết định. Khi đó hẳn gọi là kỷ thứ nhất. Mệnh số là gì? Giả như dùng 'Người' để hình dung, thế giới này của chúng ta là Thân thể, mệnh số chính là Linh hồn! Chúng sinh đều là sinh mạng nhỏ do Thân thể tích lại sinh ra!

Hồng Quân giải thích.

- Thế giới linh hồn?

Diêm Xuyên nhíu mày nói.

- Đúng, vô cực sinh thái cực. Thái cực cũng sẽ tiêu vong trong vô cực. Nói cách khác, nếu như trong tình huống bình thường, thế giới này của chúng ta cuối cùng sẽ có một ngày, cuối cùng sẽ có một ngày lại tiêu vong, hoàn toàn biến mất!

Hồng Quân ngưng trọng nói.

- Meo? Tiêu vong?

Miêu Miêu kinh ngạc nói.

- Ngoại trừ siêu thoát, không có thứ gì vĩnh hằng. Giống như ngươi nhìn thấy những ngôi sao trong tinh không. Cuối cùng sẽ có một ngày, ngôi sao suy kiệt cũng sẽ tiêu vong. Thế giới cũng là như thế, cuối cùng sẽ có một ngày tiêu vong. Nhưng nếu như muốn vĩnh hằng, chỉ có một biện pháp, siêu thoát!

Hồng Quân trầm giọng nói.

- Thế giới thứ nhất, chém ba thi thể, chém ra đại ác, đại thiện, đại ngàn, để cuối cùng sẽ có một ngày hợp nhất? Toàn thế giới siêu thoát, như vậy toàn thế giới sẽ vĩnh viễn không bị tiêu diệt?

Diêm Xuyên ngưng trọng nói.

- Không sai. Bốn giới hợp nhất, chính là thời khắc mệnh số siêu thoát. Chúng sinh chúng ta là cái gì? Sức sống, niềm tin, tình cảm của chúng sinh chính là không ngừng phát triển thế giới tăng cường lực lượng. Bởi vì chúng sinh phát triển, toàn thế giới sống, mới để cho thế giới không ngừng vận chuyển về phía mục tiêu cuối cùng. Bằng không, thế giới chính là một cục diện đáng buồn, căn bản không có cách nào hợp nhất!

Hồng Quân giải thích.

- Sức sống, niềm tin, tình cảm? Đây là phát triển thế giới phát triển lực lượng sao?

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Những thứ hư ảo này có thể cứu sống một thế giới?

- Những thứ này có rất nhiều, đều không có cách nào trực tiếp lợi dụng, đều do thế giới chất nuôi dưỡng. Bằng không, ngươi cho rằng tại sao thế giới lại cuồn cuộn không ngừng sinh ra sinh mạng mới, chủng tộc mới?

Hồng Quân cười nói.

- Meo, vậy vì sao thế giới siêu thoát, chúng sinh lại phải diệt vong?

Miêu Miêu không hiểu nói.

- Hiện tại Mệnh số đang sử dụng chúng sinh, mới khoan dung cho chúng sinh. Khi bốn giới i hợp nhất, chúng sinh không còn tác dụng nữa, mệnh số cũng không có tình cảm. Nếu như là ngươi, ngươi nguyện ý để vô số những con sâu nhỏ vô dụng leo đầy trên người sao?

Hồng Quân cười nói.

Vô số con sâu nhỏ leo đầy trên người?

Miêu Miêu rùng mình một cái.

- Ta mới không cần!

Miêu Miêu nhất thời kêu lên.

- Đúng vậy, ngươi không muốn, mệnh số cũng không muốn. Cách làm nhân từ nhất chính là ném chúng sinh ra khỏi thân thể của mình, khiến chúng sinh vùi đầu vào trong hư vô, tự sinh tự diệt. Nhưng ngoại trừ người siêu thoát, còn ai có thể tồn tại bên trong hư vô được?

Hồng Quân nói.

Diêm Xuyên lại rót một chén nước.

Giờ phút này, phần lớn nghi hoặc trong lòng hắn rốt cuộc đã có thể được giải thích.

Vì sao bốn giới hợp nhất, chúng sinh diệt vong. Hóa ra là do mệnh số cao cao tại thượng kia quan sát, khống chế mệnh số của chúng sinh.

- Kỷ thứ nhất, trong một đám sinh linh cường đại có vài sinh linh không phục mệnh số, muốn chống cự. Nhưng chúng sinh đều do thiên địa sinh ra. Chống cự sao? Bọn họ căn bản không có cách nào chống cự. Người phản kháng, diệt! Bởi vì mệnh số không quan tâm tới bọn họ. Thế giới sẽ không ngừng sinh ra sinh linh mới. Chết một chút thì có quan hệ gì?

Hồng Quân cười nói.

Nhưng lông mày Diêm Xuyên lại càng nhíu chặt.

- Mãi đến tận kỷ thứ nhất, có một cường nhân tuyệt thế đưa ra một quan niệm, chúng sinh siêu thoát. Trước khi thế giới siêu thoát, chúng sinh đồng thời siêu thoát trước, như vậy sẽ có thể sống sót!

Hồng Quân trầm giọng nói.

- Chính là tiền bối thân hóa bảy mươi hai luân hồi kia sao?

Diêm Xuyên ngưng trọng nói.

Hồng Quân gật đầu một cái:

- Không sai, chính là hắn. Thân hóa luân hồi, vị tiền bối này, đã hi sinh rất lớn. Với năng lực lớn của mình, hắn lấy bản thân làm gốc rễ cho thế giới, hình thành bảy mươi hai đạo luân hồi, cung cấp cho chúng sinh chuyển thế đầu thai, tích lũy hồn lực kiếp trước, kéo dài tinh hoa mỗi lúc một lớn, lúc này mới tạo cho thiên địa một cảnh tượng có vô số cường giả tuyệt thế. Nếu như không có hắn, một đám chúng sinh chết đi sẽ không còn. Nội tình gì đó đều không thể truyền thừa xuống được. Tinh hoa gì đó đều không thể lưu lại cho hậu nhân. Thậm chí chúng sinh vì bộ tộc của mình, chém giết càng nhiều. Bởi vì luân hồi, cường giả tuyệt thế mới nhớ kỹ sứ mệnh của từng người, mới nhớ kỹ một mục tiêu chung!

- Meo!

Miêu Miêu mờ mịt nhìn Hồng Quân.

- Mệnh số mạnh tới mức nào?

Diêm Xuyên ngưng trọng nói.

- Hắn đại biểu chính là cực hạn. Có người suy đoán, hắn là Tổ tiên thập bát trọng thiên. Có người suy đoán hắn là Tổ tiên thập cửu trọng thiên. Cụ thể thế nào cũng không ai biết. Bởi vì chưa từng có ai nhìn thấy hắn. Người gặp mệnh số đều đã chết hết rồi!

Hồng Quân cười khổ nói.

- Tuy rằng mệnh số không siêu thoát, nhưng ngay cả người siêu thoát trong bốn giới hiện tại cũng không thể là đối thủ của hắn!

Hồng Quân cười khổ nói.

Diêm Xuyên yên lặng một hồi.

- Diêm Xuyên, ta có thể cảm nhận được, kiếp này, ngươi có vô số biến số, vô số tiềm lực. Hi vọng ngươi có thể đi đến cuối cùng, nhìn thấy một ngày chúng sinh siêu thoát!

Hồng Quân trịnh trọng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.