Bổ Thiên điện
Trước khi tiến vào điện này thì mọi người ôm đầy mơ mộng.
Độc Cô Bổ Thiên, đó là đệ nhất thiên hạ hai vạn năm trước, thậm chí các đời tử đệ Độc Cô gia trừ những người tư chất bình thường là phi thăng,
còn lại thiên phú dị bẩm đến thượng hư cảnh đều tiến vào Bổ Thiên điện!
Chỗ này ở trong lòng mọi người nên là thánh địa của kiếm tu mới đúng.
Nhưng khi cửa bị đẩy ra, thánh địa kiếm tu trong mắt ba người không phải như vậy.
Diêm Vô Địch kinh ngạc nói:
- Đây là...?
Trung tâm đại điện sáng rực rỡ, không phải dạ minh châu mà là một thanh trường kiếm trắng lơ lửng chính giữa. Trường kiếm trắng tỏa ánh sáng
dịu dàng chiếu rọi chính giữa đại điện.
Trung tâm đại điện đang ngồi một ngàn bóng người, đều mặc trường bào trắng, vây một người vào giữa.
Một ngàn bóng người không phải người sống, mà là từng thây khô đét, tóc trắng tinh lực cạn kiệt. Từng cái xác không còn sức sống, mắt vẫn sáng
rực lộ kiên quyết.
Bên cạnh mỗi cái xác cắm một thanh trường kiếm.
Diêm Vô Địch chỉ vào một cái xác hao hết tinh lực, kinh ngạc bật thốt:
- Đó là Vạn U Kiếm? Điện chủ đời trước của tam kiếm điện ta? Thượng hư
cảnh cường giả, năm mươi trước bị gia chủ kêu gọi vào?
Diêm Vô Địch không ngừng nói:
- Đó là Kiếp Thế Kiếm, kia là Diệt Tâm Kiếm, đó là...!
Mỗi một thanh kiếm đều là truyền kỳ ngày xưa của Độc Cô thế gia.
Bên cạnh từng thanh thần kiếm chỉ còn lại cái xác dầu hết đèn tắt.
Diêm Vô Địch kinh ngạc bật thốt:
- Mọi người đều chết, khô gầy hết? Sao có thể như vậy được?
Một ngàn cái xác bao vậy ông lão mặc áo trắng.
Ông lão áo trắng cũng giống nhau, toàn thân khô gầy chỉ còn lại xương
cốt, tóc khô nhợt nhạt, ngón tay như nhánh cây khô khép lại, nắm tay đặt ở trước ngực.
Từ xa nhìn lại không có chút hơi thở, giống như những cái xác, nhưng mắt ông lão nhắm lại.
Diêm Xuyên hỏi Hoàng:
- Người kia chính là Độc Cô Bổ Thiên?
Hoàng lắc đầu, nói:
- Ta không biết, năm đó Độc Cô Bổ Thiên không phải như vậy. Bộ dạng này là tất cả tinh lực, tinh nguyên, thậm chí hồn phách đều bị cạn kiệt.
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?
Diêm Vô Địch kinh ngạc nhìn tình hình, một ngàn cái xác? Bổ Thiên điện?
Độc Cô thế gia, các điện không ngừng xâm nhập kiếm trủng là vì muốn vào Bổ Thiên điện lấy được truyền thừa của gia chủ, nhưng vì sao Bổ Thiên
điện sẽ là cảnh tượng như vậy?
Diêm Vô Địch kiềm không được tiến tới một bước.
*Ong!*
Trường kiếm trắng trôi nổi trên đỉnh đại điện bỗng tỏa ánh sáng rực rỡ
chiếu rọi cả đại điện, kiếm ý cường đại chĩa hướng ba người đứng ngoài
đại điện.
Kiếm ý khủng bố uy lực cường đại, hình như có thể trong khoảnh khắc chém nát mọi người.
*Ong!*
Trán Diêm Vô Địch bỗng bắn ra một luồng sáng trắng, ánh sáng lao hướng
kiếm trắng trong đại điện, phút chốc địch ký của kiếm trắng biến mất.
Trán Diêm Vô Địch hiện ra ánh sáng trắng hình kiếm.
Diêm Vô Địch mờ mịt sờ trán, nói:
- Phụ thân truyền cho ta Độc Cô Kiếm? Chẳng lẽ đây chính là bằng chứng?
Kiếm trắng bềnh bồng trong đại điện thu lại địch ý, run lắc dữ dội.
*Ong!*
Kiếm trắng run bần bật, từng vòng ánh sáng trắng bắn hướng xác ông lão bên dưới.
*Ong!*
Tóc dài của ông lão bỗng bay loạn.
Tiếp theo, trong ánh mắt nhìn chăm chú của ba người, đôi mắt ông lão từ từ mở ra.
Đó là đôi mắt trống rỗng, trong mắt ông lão như là vực sâu thăm thẳm.
Diêm Xuyên nhíu mày nhìn ông lão:
- Còn sống?
Ông lão khàn khàn nói:
- Ngươi đến đây!
Diêm Vô Địch cung kính nói:
- Dòng máu bên ngoài, tam kiến điện, Diêm Vô Địch, bái kiến gia chủ!
Hoàng bước ra một bước, nói:
- Con gái của Đao Ma, Hoàng, bái kiến Độc Cô gia chủ!
Diêm Xuyên hít sâu nói:
- Diêm Xuyên, kính chào Độc Cô gia chủ!
Độc Cô Bổ Thiên!
Ông lão khô gầy như bộ xương, dầu hết đèn tắt này chính là Độc Cô Bổ Thiên?
Ông lão khẽ thở dài nói:
- Máu khác? Máu khác cũng được, nếu Độc Cô Kiếm đã thừa nhận thì ngươi
cũng là một phần của Độc Cô gia. Độc Cô gia? Độc Cô gia? Ài!
Diêm Vô Địch kinh ngạc nhìn từng cái xác, hỏi:
- Gia chủ, những người này là cường giả các đời Độc Cô thế gia ư? Tại sao vậy? Tại sao như thế này?
Ông lão đáp bằng câu khác:
- Trời sinh kiếm cốt, không tệ.
Ông lão nhìn hướng Hoàng, nói:
- Ngươi là con gái của Đao Ma?
Hoàng cảm xúc hơi kích động hỏi:
- Độc Cô gia chủ, gia phụ đã chết, ta bị gia phụ phong ấn mấy ngàn năm, lần này tới đây là muốn hỏi Độc Cô gia chủ năm đó rốt cuộc xảy ra
chuyện gì?
Độc Cô Bổ Thiên ngoài ý muốn hỏi lại:
- Đao Ma chết rồi ư?
Độc Cô Bổ Thiên ngoài ý muốn khiến Hoàng nản lòng, Độc Cô Bổ Thiên cũng không biết?
Độc Cô Bổ Thiên lắc đầu nói:
- Ta luôn bế quan, không biết chuyện bên ngoài, ngươi đi hỏi người khác đi.
Hoàng gật đầu nói:
- Vâng!
Độc Cô Bổ Thiên nhìn Diêm Xuyên, mắt bỗng sáng lên.
Độc Cô Bổ Thiên bỗng cảm thán nói:
- Tên ngươi là Diêm Xuyên? Ngươi cũng như vậy, xem ra ngô đạo không cô, ngô đạo không cô a!
Diêm Xuyên khó hiểu hỏi:
- Ngô đạo không cô? Độc Cô gia chủ, ngươi nói cái gì vậy? Ta không hiểu lắm?
Mắt Độc Cô Bổ Thiên lóe tia sáng:
- Bổ thiên, ngươi cũng đang bổ thiên!
- Bổ thiên?
Mắt Diêm Xuyên mờ mịt.
Khi nào thì mình bổ thiên?
Độc Cô Bổ Thiên hét lên:
- Độc Cô Vô Địch!
Diêm Vô Địch tiến lên một bước, nói:
- Có!
Độc Cô Bổ Thiên mở miệng hỏi:
- Ngươi muốn biết bọn họ là chết như thế nào sao?
Diêm Vô Địch gật đầu đáp:
- Vâng!
Độc Cô Bổ Thiên nói:
- Bọn họ, ta, thậm chí các đời tổ tiên Độc Cô gia tộc đều vì một mục đích, là bổ thiên!
Diêm Vô Địch khó hiểu lặp lại:
- Bổ thiên?
Độc Cô Bổ Thiên nói:
- Thượng cổ có đại kiếp nạn, trời đã chết, thiên đạo tan vỡ! Chỉ Trần
nữ thần hy sinh bản thân, cứu thiên hạ vạn linh. Tuy nhiên, đại kiếp nạn chỉ là bị chặn, rồi sẽ có một ngày buông xuống, nó sẽ đến, hi đó tất cả mọi thứ đều bị hủy diệt.
Diêm Vô Địch nghiêm túc lắng nghe:
- Ừm.
Độc Cô Bổ Thiên trầm giọng nói:
- Tổ tiên Độc Cô cảm nhận tai kiếp thiên địa, thề chí nguyện to lớn là
sẽ bổ lại thiên đạo, giành lại nguyên khí cho thiên địa ta, nên mới thay tên Độc Cô Bổ Thiên, các đời vì mục đích này suốt đời không ngừng nghỉ. Tiếc rằng bên trong có nghiệt tử, Độc Cô Phá Thiên phản ra khỏi nhà,
khiến mạch Độc Cô Bổ Thiên bị phế, sau này ta vô tình được tiên tổ
truyền thừa, tiếp tục sự nghiệp chưa xong.
Hoàng kinh ngạc kêu lên:
- Độc Cô Bổ Thiên? Các ngươi muốn bổ lại thiên đạo sắp tan vỡ?
Độc Cô Bổ Thiên nhìn Diêm Vô Địch.
Độc Cô Bổ Thiên nhớ lại, nói:
- Thế nhân đều cho rằng ta sẽ đi tìm gây chuyện nhưng trọng trách của
tổ tiên còn đó, ta làm gì có thời gian? Vì an bình, ta mang chín người
vào giới này, dựng lại Độc Cô thế gia, tất cả tử đệ có thiên phú đều
tiến vào Bổ Thiên điện, cùng ta bổ thiên!
Độc Cô Bổ Thiên tự hào nói:
- Hai vạn năm, tất cả tử đệ thiên phú vì bổ thiên mà dầu hết dèn tắt,
bao gồm cả ta, nhưng rốt cuộc thì chúng ta thành công, một thiên đạo đã
được chúng ta bổ xong. Mặc dù chỉ là một đạo chủng nhưng chỉ cần có
người kế thừa, nó sẽ bén rễ nẩy mầm, khỏe mạnh thiên địa!
Độc Cô Bổ Thiên chua xót nói:
- Đạo chủng không phải người có đại thiên phú thì không kế thừa được,
ta thiết kế kiếm trủng là vì thử thách tử đệ gia tộc, với người có thiên phú thì kiếm trủng không khó. Tu vi yếu, uy lực kiếm trủng yếu, tu vi
mạnh, uy lực kiếm trủng mạnh. Bên dưới thượng hư cảnh chỉ cần ai qua
được kiếm trủng đều là đại thiên phú, ta sẽ để người đó kế thừa, tiếc
rằng một năm nay không ai vào được.
Diêm Vô Địch nhíu mày nói:
- Gia chủ, ta...
Độc Cô Bổ Thiên trầm giọng nói:
- Ta nhìn ra được ngươi không trải qua kiếm trủng nhưng ngươi có đại vận đạo, theo ta thấy, vận đạo là một loại thiên phú.
Diêm Vô Địch gật đầu:
- Vâng!
Độc Cô Bổ Thiên kêu lên:
- Lại đây đi, hài tử!
Diêm Vô Địch tiến tới trước, quỳ trước mặt Độc Cô Bổ Thiên.
Độc Cô Bổ Thiên nhìn Diêm Vô Địch.
Độc Cô Bổ Thiên bi thiên mẫn nhân nói:
- Chúng ta sinh ra ở thời đại không tốt, trời đã chết, thiên đạo tan
vỡ, thương sinh như cỏ cây, tất cả sinh mệnh của sinh linh đều cực kỳ
yếu ớt. Nhưng đây vẫn là thiên địa của chúng ta, Độc Cô Vô Địch, ta sẽ
đem thiên mà chúng ta bổ tặng cho ngươi, hy vọng ngươi đặt thiên hạ
thương sinh hàng đầu, lấy mệnh của ngươi làm đạo chủng này to lớn, tranh thủ một cõi yên bình cho thiên hạ chúng sinh!
Diêm Vô Địch nói:
- Gia chủ, mặc dù ta không hiểu lắm điều ngươi nói nhưng ta sẽ ghi nhớ kỹ, suốt đời không quên!
Độc Cô Bổ Thiên thở dài, nói:
- Ngô đạo không cô, bổ thiên không chỉ có nhà ta, sau này nếu gặp đồng
đạo bổ thiên thì cố gắng trợ giúp, vì tất cả bổ thiên giả đều là hy vọng của thiên địa chúng ta.
Diêm Vô Địch nói:
- Vâng, ta sẽ khắc ghi trong đáy lòng!
Độc Cô Bổ Thiên gật đầu, nắm tay nắm cùng một chỗ từ từ thả ra, lộ một điểm sáng tỏa mười ba sắc trong lòng bàn tay.
Điểm sáng mười ba sắc bay ra, hình như ngăn cách với chung quanh, bài xích ánh sáng khác.
Độc Cô Bổ Thiên đỡ điểm sáng, khiến điểm sáng ấn vào trán Diêm Vô Địch.
Độc Cô Bổ Thiên nói:
- Đây chính là đạo chủng, hiện tại nó rất yếu ớt, ngươi nhất định phải
khiến nó sinh trưởng, lớn mạnh lên, vậy thì tổ tiên Độc Cô thế gia và
chúng ta chết mới có ý nghĩa.
Nói rồi Độc Cô Bổ Thiên thả lòng bàn tay khô gầy.
*Ong!*
Cả người Diêm Vô Địch xếp bằng nổi lên không trung, tỏa ánh sáng trắng
nhu hòa, hình như tiến vào một cảnh giới kỳ diệu. Gã nhắm mắt, không
nhúc nhích.
Diêm Xuyên, Hoàng đứng một bên không lên tiếng.
Diêm Vô Địch nổi trên không trung, Độc Cô Bổ Thiên nhìn ra ngoài cửa lớn.
Độc Cô Bổ Thiên khàn khàn lên tiếng:
- Tất cả tử đệ Độc Cô gia tộc hãy đến Bổ Thiên điện!
*Ầm ầm!*
Bên ngoài chỗ kiếm trủng, thần kiếm bay đầy trời đều rơi xuống, kiếm trủng ngăn cản đã triệt tiêu.
Trong Độc Cô thế gia vô số tử đệ bỗng nghe đến giọng nói/
- Đây là giọng của gia chủ?
- Gia chủ kêu chúng ta đi Bổ Thiên điện?
- Ta không nghe lầm chứ?
............
......
...
Dù có nhiều thắc mắc nhưng bọn họ đều đi Bổ Thiên điện.