Tiên Quốc Đại Đế

Chương 5: Q.9 - Chương 5: Cách cục của thiên hạ.




Ads Diêm Xuyên hét to:

- Dịch Phong, miêu tả đại khái chút!

Dịch Phong bước ra khỏi hàng:

- Tuân lệnh!

Dịch Phong nhìn Mạnh Lăng Thiên, mỉm cười, mặc dù tu vi của đối phương đã không thể so sánh vối mình nhưng gã không hề khinh thường, ít nhất thì khí tiết của nhóm người này không phải người thường có thể sánh bằng.

Dịch Phong cung kính nói:

- Các vị, thiên hạ Tiên giới chia Âm Dương hai giới, dương cửu âm lục. Dương gian có tổng cộng cửu lục địa, âm phủ có lục đại châu. Nói về dương gian thì có thể xem thiên hạ là ba vòng lớn, vòng ngoài cùng là đông ngoại châu, nam ngoại châu, tây ngoại châu, bắc ngoại châu. Vòng tận cùng bên trong chỉ có một châu, trung thiên châu!

Mạnh Lăng Thiên gật đầu, nói:

- Ừm!

Dịch Phong giải thích rằng:

- Vòng trung tâm vòng quanh bốn châu này là 'Hoàn đông bắc châu', 'Hoàn đông nam châu', 'Hoàn tây nam châu', 'Hoàn tây bắc châu'.

Quần tiên nhân Cự Lộc thư viện kinh ngạc, hình như mỗi chữ miêu tả đường nét mỗi châu trong đầu họ.

Dịch Phong tiếp tục bảo:

- Mỗi châu có ba mươi sáu cương vực, Đại Trăn thánh đình ở tại Chân Long cương vực, ở đông ngoại châu, lân cận hoàn đông bắc châu!

Mạnh Lăng Thiên hỏi:

- Còn tổ sư Cự Lộc thư viện ta thì sao?

Dịch Phong giải thích rằng:

- Đông Phương Bất Bại hiện tại đang ở hoàn đông bắc châu, trung tâm ba mươi sáu cương vực, Đông Phương cương vực, là vực chủ của Đông Phương cương vực.

Dịch Phong bổ sung:

- Tất cả cương vực trong thiên hạ đều có đại hải ngăn cách.

Không cần dùng địa đồ, Dịch Phong nói mấy câu đã khái quát địa vực thiên hạ dương gian.

Đám người Mạnh Lăng Thiên trịnh trọng hành lễ:

- Đa tạ!

Đối với việc đám Dịch Phong biết tung tích của tổ sư thì quần tiên nhân Mạnh Lăng Thiên không hề nghi ngờ, bởi Đại Trăn thánh đình không cần thiết lừa gạt họ.

Diêm Xuyên nhìn mọi người:

- Mạnh Lăng Thiên!

Quần tiên nhân Cự Lộc thư viện nhìn hướng Diêm Xuyên.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Trên đường cẩn thận!

Quần tiên nhân Cự Lộc thư viện cùng hành lễ:

- Đa tạ Diêm đế!

Diêm Xuyên gật đầu, nhìn đmá người Cự Lộc thư viện chậm rãi rời đi.

Cự Lộc thư viện đã đi, tiếp tục chầu triều.

Dịch Phong quay về hàng, Lưu Cương đứng dậy.

Lưu Cương nghiêm túc nói:

- Khởi bẩm thánh vương, thiên đạo đã thông cáo cho thiên hạ Đại Tề dời quốc đi, mang theo nhiều thần tử nhưng dân chúng thì bất lực.

Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:

- Tôn Ngộ Không đã đi?

Lưu Cương bẩm báo:

- Đúng vậy. Đã di dời ba năm. Tại Chân Long cương vực, thế lực các phương luôn thờ ơ mệnh lệnh của thánh vương, chờ người dẫn đầu xuất hiện. Theo thám tử báo cáo thì có một số thế lực chuẩn bị kết thành liên minh, hợp tung chư hùng cùng đối phó Đại Trăn thánh đình. Tiếc là họ đợi ba năm, nhận được tin Đại Tề rút đi. Hiện tại xáo động, các kiêu hùng nôn nóng bất an.

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

- Ừm!

Vương Tiễn bước ra khỏi hàng, trầm giọng hỏi:

- Thánh vương có định binh phạt tứ phương không?

Ngón tay Diêm Xuyên nhẹ gõ tay vịn long ỷ, cuối cùng lắc đầu nói:

- Không cần, lại chờ chút nữa.

Vương Tiễn lên tiếng:

- Tuân lệnh!

- Lã Bất Vi!

- Có thần!

Diêm Xuyên ra lệnh:

- Từ ngươi phụ trách tiếp tục tuyển nhận binh mã, không chỉ oqer trong Đại Trăn thánh đình mà toàn diện tuyển nhận Chân Long cương vực, nhanh chóng mở rộng quân lực của Đại Trăn!

- Thần tuân chỉ!

- Lý Tư!

- Có thần!

- Từ ngươi phụ trách sắp xếp binh mã mới thu trú ngụ tứ phương.

- Thần tuân chỉ!

Diêm Xuyên kêu lên:

- Trương Nghi!

Trương Nghi vốn là Phùng Thiệu, trong Đại Sở thánh vương nội ứng Đạt Phật thiên triều, có công cướp đoạt chính quyền, được phong làm đệ thất quân đoàn trưởng của Đại Trăn thánh đình.

- Có thần!

Diêm Xuyên hỏi:

- Chư hùng hợp tung đến, ngươi biết làm sao không?

Trương Nghi nghiêm túc nói:

- Liên hoành đối kháng!

Diêm Xuyên ra lệnh:

- Lệnh cho Trương Nghi đi khắp chư hùng, liên hoành chư hùng, tùy thời thu phục chư hùng, quy nhập Đại Trăn!

Trương Nghi lên tiếng:

- Thần tuân chỉ!

Trong đại điện tràn ngập tĩnh lặng.

Diêm Xuyên nhìn hướng Kim đại Vũ xếp trong hàng quần thần. Diêm Xuyên cục xúc bất an.

Diêm Xuyên la lên:

- Kim đại Vũ!

Kim đại Vũ vội bước ra khỏi hàng:

- Có, có thần!

Diêm Xuyên mở miệng hỏi:

- Ngươi có gì muốn nói với trẫm sao?

Kim đại Vũ biến đổi sắc mặt liên tục, nhìn quần thần, cuối cùng cười khổ.

Kim đại Vũ chua xót nói:

- Đúng vậy. Nếu thánh vương đã biết thì thần không cần giấu giếm nữa. Tiên tổ đời thứ nhất của thần là đại thế giới, Đông Hoàng Thái Nhất, tiếc là sau đó chết. Tiên tổ đời thứ hai là Lục Áp Thần quân, chắc thánh vương cũng biết rõ, ngày xưa Đại Tần Yêu Thần Bá, Đại Tần bị hủy diệt, tiên tổ không dung đại thế giới nữa, cơ duyên xảo hợp mang hậu đại tới đây, đáng tiếc, trên đường bị tập kích, trọng thương chết, chỉ còn lại thần, Kim đại Vũ sống tạm bợ trên nhân thế.

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

- Lục Áp, Yêu Thần Bá? Chuyện trước kia như mây khói nhưng sao trẫm quên được? Ngay trong ngày hôm nay, phong Kim đại Vũ làm Yêu Thần Bá của Đại Trăn thánh đình!

Kim đại Vũ hốc mắt đỏ rực:

- Tuân lệnh! Đa tạ thánh vương!

Thay tiên tổ thế tập tước vị, đây là phần thưởng hậu hĩnh của Diêm Xuyên, chẳng những thừa nhận Kim đại Vũ, cũng thừa nhận Lục Áp xưa kia.

Diêm Xuyên nói:

- Bãi triều đi.

- Thánh vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Quần thần cung kính lùi ra.

Quần thần rời đi, Diêm Xuyên vẫn ngồi trên long ỷ, trong đại điện còn có một người, là Quỷ Cốc Tử.

Quỷ Cốc Tử nghiêm túc nói:

- Thánh vương, thần sẽ lên đường ngay trong ngày.

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

- Xuyên qua Âm Dương hai giới là năng lực đặc biệt của phong thủy sư, nhưng mang theo người cùng đi số lượng có hạn, cần nhanh chóng tìm ra Hoàng Tuyền lộ.

Quỷ Cốc Tử nghiêm túc nói:

- Thần đã nghiên cứu qua, thế giới yếu nhất này có lục đạo Hoàng Tuyền lộ. Đáng tiếc, hiện giờ chỉ có hai đạo xuất hiện ở nam ngoại châu, bắc ngoại châu. Hoàng Tuyền lộ thì còn chờ khai quốc, thần sẽ dốc sức tìm.

Diêm Xuyên nghiêm túc nói:

- Ừm! Chuyến đi âm phủ này không cần quá lo, một thân xác khác của trẫm rất nhanh sẽ xuất hiện.

Quỷ Cốc Tử cười nói:

- Vâng, alf vạn Quỷ cương vực? Thánh vương không cần lo lắng an nguy của thần.

Diêm Xuyên ngẫm nghĩ, nói:

- Ừm! Có lẽ sẽ gặp gỡ đám Từ Phúc, hiện tại nếu bọn họ đã thành tiên thì chắc hồi phục rồi.

Quỷ Cốc Tử nói:

- Thuật phong thủy của Từ Phúc không kém gì thần, đan thuật càng là siêu quần, thánh vương không cần lo an nguy của hắn.

- Ừm! Đi đi!

Quỷ Cốc Tử gật đầu ra khỏi đại điện.

Diêm Xuyên ngẫm nghĩ, đi hướng hậu cung.

Trong hậu cung, Tử Tử ngồi bên hồ nhỏ, dùng cây lược Diêm Xuyên từng chải đầu cho nàng chải mái tóc thề.

Miêu Miêu gặm một viên tiên thạch, khó chịu nói:

- Meo! Tử Tử tỷ tỷ, ta phát hiện Diêm Xuyên đã thay đổi.

- Có chuyện gì?

Tử Tử ngừng lại sau đó hồi phục như thường.

Miêu Miêu trách móc:

- Hôm đó hắn nói chuyện với Tôn Ngộ Không nhắc tới một người, ta hỏi nửa ngày mà hắn không chịu nói cho biết. Meo, Diêm Xuyên xấu xa!

Tử Tử an ủi Miêu Miêu:

- Có cho ngươi biết cũng vô dụng.

Miêu Miêu lắc đầu nói:

- Meo! Dù sao ta khó chịu!

Diêm Xuyên từ không xa chậm rãi đi đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.