Bạch Vũ chân quân ánh mắt lạnh lùng nói:
- Là ai phát động lần đại loạn này?
Mọi người nhanh chóng chỉ ra:
- Là hắn, Diêm Xuyên!
Hắc Vũ chân quân nheo mắt nhìn chằm chằm Diêm Xuyên phía xa, mắt lạnh như băng.
Phía xa, trên một ngọn núi, năm trung Hư cảnh Diêm Xuyên mời đến liếc nhau.
Một cường giả áo đỏ cười nói:
- A? Bạch Vũ chân quân? Các vị muốn ra tay không?
Một người khác nói:
- Không cần, Diêm Xuyên chỉ mời chúng ta đối phó Đại Vũ chân quân. Bạch Vũ chân quân liên quan gì đến chúng ta? Huống chi Diêm Xuyên luôn làm
người ta khó đoán, hắn rốt cuộc có chỗ dựa gì?
- A!
Mọi người gật đầu, không để ý đến chuyện này nữa.
Bạch Vũ chân quân quát lạnh:
- Diêm Xuyên!
Rõ ràng là Bạch Vũ chân quân chưa từng nghe qua tên này.
Bạch Vũ chân quân nhìn phía xa Kim Ô bị vậy khốn, giọng âm trầm nói:
- Hắc Vũ chân quân đúng là khốn kiếp, một Thần cảnh đã khiến Đại Vũ
Thiên tông thành như vậy? Làm con chó của người khác, bây giờ không bằng cả chó?
Phía xa quanh thân Diêm Xuyên bỗng tỏa ánh sáng đỏ chói lòa, tóc biến dài và lan tràn màu đỏ máu, tà ý ngập trời tuôn trào.
Ầm ầm!
Mặt đất dưới chân Diêm Xuyên bỗng trầm xuống, hóa thành huyết hải cuồn cuộn.
Diêm Xuyên có mái tóc dài, mắt đỏ rực, khóe môi lộ nụ cười tà. Xung
quanh Diêm Xuyên huyết lãng tận trời, vòng quanh hắn. Phút chốc huyết
khí xông lên tầng mây, Diêm Xuyên hóa thành một huyết hải cuồng ma, tràn ngập tàn phá và ma ý.
Xung quanh các dân chúng im lặng chợt giật mình, có người nhận ra, kêu lên:
- Huyết Ma?
Xung quanh Diêm Xuyên tuôn trào lực lượng, chiến ý bốc lên trời hướng tới Bạch Vũ chân quân phía xa.
Bạch Vũ chân quân nheo mắt nói:
- A?
Giờ phút này lực lượng của Diêm Xuyên tăng vọt.
Diêm Xuyên hét to một tiếng:
- Huyết Hải Cuồng Lan, bạch Vũ, đi chết đi!
Diêm Xuyên đạp huyết lãng bay lên trời, huyết hải phủ lên phạm vi trăm dặm cuồn cuộn hướng Bạch Vũ chân quân phía xa.
Huyết hải đi qua đâu là cỏ cây khô héo, tay Diêm Xuyên cầm Ngọc Đế kiếm giết hướng Bạch Vũ chân quân.
- Hừ! Muốn chết!
Mắt Bạch Vũ chân quân lạnh lẽo, đạp gió đến.
Bạch Vũ chân quân vung tay, một thủ ấn to lớn đè ép.
Ngọc Đế kiếm vung ra, bỗng phát ra một luồng sáng đen.
Ầm!
Chưởng ấn đột nhiên bị Ngọc Đế kiếm chém nát.
- Ngọc Đế Kiếm trận!
Ầm ầm!
Kiếm khí cuồn cuộn như bão tố to lớn bùng phát, kiếm khí vô tận bay ra bao bọc Diêm Xuyên, huyết hải, Bạch Vũ chân quân lại.
Dân chúng nhìn thấy hình ảnh này thì tinh thần vững vàng.
Ầm!
Ầm!
Trong Huyết Hải Ngọc Đế Kiếm trận nổi lên ánh sáng trắng, từng đợt tùng kích như muốn đánh nát huyết hải.
Bạch Vũ chân quân ở bên trong cựcông kích ỳ hung hăng.
Vù vù!
Bỗng nhiên trên trời có một cột sáng đánh xuống.
Cột sáng xông hướng Huyết Hải Ngọc Đế Kiếm trận, bỗng nhiên Ngọc Đế
Kiếm trận ổn định lại, kiếm khí khổng lồ vững vàng hơn.
Trong đại trận, Bạch Vũ chân quân giật mình kêu lên:
- Ý chí tinh thần? Ngươi là một Thần cảnh sao có thể có ý chí tinh thần?
Keng keng!
Bên trong Huyết Hải Ngọc Đế Kiếm trận phát ra từng tiếng rồng ngâm.
Phía xa trên một ngọn núi, năm cường giả trung Hư cảnh nheo mắt lại.
Cường giả áo đỏ trầm giọng nói:
- Xem ra chúng ta đã xem thường Diêm Xuyên.
Một người khác kinh thán nói:
- Ý chí tinh thần? Lão phu chỉ mới tìm được bản mệnh tinh thần ucarm ình, Diêm Xuyên, còn có Hoắc Quang kia đều có?
- Lão hồng, bản mệnh tinh thần của họ chưa chắc thích hợp họ, không cần hâm mộ!
.........
......
...
Mọi người liên tục cảm thán.
Trên Đại Vũ Thiên tông.
Hoàng Binh đầu lĩnh một phe đột nhiên kêu lên:
- Bạch Vũ chân quân bị Diêm Xuyên kiềm chết, Đại Vũ Thiên tông sắp bị
diệt đến nơi. Chúng ta đã đắc tội Đại Vũ Thiên tông, không có khả năng
đổi ý nữa, có muốn đổi ý cũng vô dụng. Vậy thì hoàn toàn hủy diệt Đại Vũ Thiên tông đi, trợ giúp Đại Trăn, nhanh chóng diệt tông!
- Ha ha ha ha! Những đệ tử của Đại Vũ Thiên tông trốn tránh đều chui ra, mười vạn thượng phẩm linh thạch là của ta!
.........
......
...
Trong thời gian ngắn bình tĩnh lại dấy lên bạo động.
…
Ầm ầm!
Mất đi Kim Ô trấn áp, vân hải công đức của Đại Vũ Thiên tông tán loạn
điên cuồng. Cùng lúc đó, Kim Ô do vân hải công đức ngưng tụ, vân hải
công đức yếu đi thì lực lượng của Kim Ô cũng chậm rãi suy yếu.
Tựa như một sự tuần hoàn ác tính, trong thời gian ngắn Hắc Vũ chân quân không thể chiến thắng, sự việc ngày càng nguy ngập.
Từng đệ tử bị giết, Đại Vũ Thiên tông sắp hoàn toàn bị diệt.
Mặc Vũ Hề hơi lo lắng nhìn Ngọc Đế Kiếm trận bao phủ huyết hải.
Bên kia, dân chúng càng điên cuồng, chém giết càng hung mãnh.
Từng đầu người bị nhiều tu giả treo ở bên hông, những thứ này đều là linh thạch!
Giết chóc nổi lên bốn phía, đệ tử của Đại Vũ Thiên tông liên tục bại
lùi, giờ phút này không còn cách nói bại lui mà chỉ là trốn, không ngừng trốn.
- Cứu mạng!
- Không!
- Tại sao như vậy?
............
......
...
Tiếng hét thảm nổi lên bốn phía.
Dân chúng có người bị thương, hoặc chết, nhưng những điều này chẳng
những không làm họ sợ mà khiến họ càng thêm hung mãnh, càng thêm không
nương tay.
Đại Vũ Thiên tông trong tình huống mờ mịt sắp hoàn toàn bị hủy diệt.
Khi công đức giảm sút đến một nửa thì...
Ầm!
Đại Vũ Thiên tông, chủ phong, Đại Vũ phong, bỗng có khí thế khổng lồ bốc lên trời.
Két!
Cửa động phủ bị đánh mở, từ bên trong có người đàn ông áo vàng bước ra.
Người đàn ông áo vàng toát ra khí thế còn mạnh hơn cả Bạch Vũ chân quân.
Người đàn ông áo vàng chậm rãi bước ra động phủ, một khí thế cường đại đè ép bốn phương tám hướng.
Một vài tu giả kinh khủng hét:
- Là ai?
Bởi vì họ cảm nhận sự hủy diệt trong khí thế này, dường như chỉ là khí thế đủ nghiền nát mọi người.
Có một đệ tử của Đại Vũ Thiên tông hưng phấn nói:
- Trưởng lão? Đại Vũ Thiên tông ta còn có trưởng lão?
- Mạnh quá!
- Thật khủng khiếp!