Ads
- Hiện tại? Trải qua rất nhiều năm hòa hoãn. Thiên địa cũng khôi phục lại một tia khí tức, lại có một, hai thánh nhân, một, hai cái Thiên Đế.
Doãn Hận Thiên giải thích.
- Lại có? Vậy nghiệp vị thiên địa tật vị từ đâu tới?
Lý Tư cảm thấy hiếu kỳ nói.
- Trong đại kiếp nạn thượng cổ năm đó, thánh nhân chết đi hơn nửa. Thương thiên thương hại thế nhân, cuối cùng trước khi chết đi, đã hội tụ mười viên nghiệp vị thiên địa 'Tật vị' không hoàn chỉnh, giao cho nữ thần Chỉ Trần. Sau đó thương thiên mới chết!
Doãn Hận Thiên nói.
- Mười viên? Không hoàn chỉnh?
Chân mày Diêm Xuyên nhíu lại.
Doãn Hận Thiên nhìn vẻ mặt Diêm Xuyên, nhất thời hiểu rõ nói:
- Thánh thượng, xem ra thánh thượng đã đoán được, nữ thần Chỉ Trần dùng mười viên nghiệp vị thiên địa không hoàn chỉnh này, phong ấn năm giới. Chỗ ở của chúng ta chính là một trong năm giới đó, cũng là cái cuối cùng! Bốn phong ấn giới khác đã bị các cường giả tuyệt thế mở ra, bị cường giả tuyệt thế đoạt lấy!
- Kinh Chiếu, không, hẳn phải gọi ;à Vũ Chiếu. Vũ Chiếu đến đây chính là muốn lấy đi một viên tật vị nghiệp vị thiên địa, thành tựu Thiên Đế?
Diêm Xuyên cau mày nói.
- Không. Không đơn giản như vậy. Thần đã nói, nghiệp vị thiên địa này cũng không hoàn chỉnh. Muốn thành tựu Thiên Đế hoặc là thánh nhân, khẳng định còn phải tu bổ nó đến mức hoàn chỉnh. Nhưng cụ thể phải tu bổ thế nào, thần tạm thời không biết. Dựa vào hiểu biết của thần, Tiên giới đã từng có một Tổ tiên cường đại. Vì hắn muốn trở thành thánh nhân, sau khi chiếm được đạo ấn, trả giá rất nhiều vẫn không thể trở thành thánh nhân được!
Doãn Hận Thiên giải thích.
- Thương thiên đã chết, người thành thánh nhân khó, thành Thiên Đế còn khó hơn!
Doãn Hận Thiên khe khẽ thở dài.
Nghe Diêm Xuyên nói xong, mọi người đều nhìn về phía Diêm Xuyên.
Trong mắt Diêm Xuyên cũng loé lên một tia ngưng trọng:
- Mộng Tam Sinh muốn cướp đoạt cái đạo ấn cuối cùng?
- Thánh thượng, Đại Trăn muốn tham dự vào trong đó sao?
Dịch Phong ngưng trọng nói.
Khẽ mỉm cười, Diêm Xuyên gật đầu nói:
- Tạm thời không vội. Nói vậy hẳn Khổng Ma Vương phía tây cũng biết những chuyện này!
——————
Tiên giới, một gian đại điện tại lối vào phong ấn giới.
Trong đại điện, rất nhiều quan viên cung kính đứng chờ. Đồng thời bọn họ cung kính bái lạy một nam tử mặc long bào đang ngồi đên long ỷ đặt tại phía chính bắc.
- Thánh Vương bớt giận!
Quần thần bái nói.
- Chỉ phong ấn giới nho nhỏ, lúc trước nữ thần Chỉ Trần di chuyển vào, đều chỉ là một vài phàm nhân thành tiên liền biết bay. Tại sao Đại Tề ta lại không ngừng thất bại như vậy?
Thánh Vương Đại Tề trầm giọng nói.
- Thánh Vương, căn cứ vào tin tức do Công Dương Thao Lược phái người phi thăng lên mười mấy năm trước báo lại, trong phong ấn giới có tổng cộng có ba = thế lực, Diêm Xuyên, Khổng Ma Vương, Mộng Tam Sinh! Công Dương Thao Lược từng đối mặt với Khổng Ma Vương. Rõ ràng cuối cùng Công Dương Thao Lược hẳn đã chết trong tay Diêm Xuyên hoặc là Mộng Tam Sinh!
Một quan viên nói.
- Khổng Ma Vương? Hắn còn chưa chết sao? Không phải theo truyền thuyết, 'Đạo thần' tuyệt cung đã giết chết hắn sao?
Thánh Vương Đại Tề cau mày nói.
- Chúng thần không biết!
Quần thần khe khẽ thở dài.
- Thánh Vương, Công Dương Thao Lược chết cực kỳ kỳ lạ. Hắn chết quá nhanh. Lẽ nào với thực lực đại tiên của hắn lại không kịp trốn? Hơn nữa tám mươi tiên nhân còn lại cũng không có một người nào kịp phi thăng trốn về. Quá quái dị. Trừ phi Diêm Xuyên hoặc là Mộng Tam Sinh có thể giết chết mọi người trong nháy mắt!
Một quan viên phân tích nói.
Trong đại điện nhất thời truyền đến những tiếng hít không khí.
- Thánh Vương, vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Một quan viên hỏi.
- Thánh Vương, chẳng lẽ chúng ta lại từ bỏ sao?
- Không được. Năm thế giới phong ấn, mỗi thế giới đều che giấu những điều không muốn người khác biết. Đây là thế giới phong ấn cuối cùng. Trẫm thật vất vả mới tìm được, sao có thể từ bỏ như vậy? Hơn nữa, nếu như trẫm bỏ đi, tin tức lan ra, sẽ có rất nhiều cường giả đến đây tranh đoạt. Trẫm là vật thử nghiệm cho bọn họ sao?
Thánh Vương Đại Tề trừng mắt một cái.
- Vậy?
- Trẫm tự mình xuống!
- Không thể, Thánh Vương, tuyệt đối không thể!
Nhất thời quần thần lo lắng kêu lên lên.
- Thánh Vương, phong ấn giới, đối với người có thực lực càng cao, bài xích càng lớn. Lấy thực lực của Thánh Vương ở bên trong đó căn bản không có cách nào thi triển ra tay ra chân được. Tất cả tình huống bên trong còn chưa rõ ràng lắm. Thánh Vương không thể đặt mình vào nguy hiểm. Chúng ta có thể lại phái người đi vào điều tra là được! Lần này không cầu tranh phách phong ấn giới, chỉ điều tra tin tức thôi!
Một quan viên kêu lên.
Thánh Vương Đại Tề nhíu nhíu mày, gật đầu nói:
- Được rồi!
…
Trung Thần Châu! Một trung vị tông môn!
Khổng Ngạo Thiên dẫn theo một đám đệ tử Quý thần điện, lạnh lùng đứng ở bên ngoài sơn môn của trung vị tông môn. Vẻ mặt hắn lạnh như băng nhìn mọi người bên trong sơn môn.
Tông chủ trung vị tông môn này, nhất thời như gặp đại địch, mở ra tất cả đại trận thủ sơn.
- Khổng Ngạo Thiên, thánh địa Thần Tông ngươi, thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao? Tông ta đã giao ra một nửa công đức.
Tông chủ kia bi thương kêu lên.
Khổng Ngạo Thiên lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói:
- Muốn trách, ngươi nên trách Thiên triều Đại Trăn đi. Thiên hạ to lớn, nhưng trung vị tông môn lại quá ít. Nếu như trước đây, trung vị tông môn rất nhiều, mỗi tông một nửa cũng đủ rồi. Nhưng hiện tại chỉ còn có một thần châu, đương nhiên phải thu lấy tất cả rồi! Ta đếm đến ba. Ba tiếng qua đi, nếu như còn không nguyện giao ra tất cả công đức, giết không tha!
Phía xa, sắc mặt Tông chủ kia vô cùng bi thương phẫn nỗ. Một đám đệ tử phía sau có chút thấp thỏm lo âu, cũng có chút căm giận không thể giải thích.
- Một!
Khổng Ngạo Thiên trầm giọng nói.
- Ta sẽ không giao ra tất cả công đức. Thiên sách cũng vô dụng. Ta sẽ thẹn với tổ sư của các đời trước!
- Hai!
Khổng Ngạo Thiên trầm giọng nói.
- Đến đây đi, cùng lắm thì kéo nhau cùng chết. Thánh địa Thần Tông hành động ngang ngược, chúng ta phải liều mạng với ngươi!
- Ba! Đã đến giờ!
Khổng Ngạo Thiên hừ lạnh một tiếng.
Phía xa, rất nhiều kiếm khí bắn nhanh về phía Khổng Ngạo Thiên.
Khổng Ngạo Thiên cười lạnh, chỉ tay kêu lên một tiếng:
Định!
Vù!
Tất cả cường giả nhất thời không thể cử động được nữa.
- Giết chết tất cả!
Khổng Ngạo Thiên trầm giọng nói.
- Vâng!
Một đám đệ tử Quý thần điện lên tiếng trả lời.
———
Trung Thần Châu, đại điện Tông chủ tại một tông môn khác.
Cửa đại điện đóng chặt. Đông Phương Chính Phái và Nhâm Thử đang trói một nam tử mặt hồng.
Giờ phút này trong đại điện còn có mười con lợn rừng đang vùi đầu gặm thân cây ngô.
Hai người Đông Phương Chính Phái, Nhâm Thử nở nụ cười, lộ ra một tia hưng phấn.
- Nhâm Thử, ngươi muốn làm gì?
Nam tử mặt hồng lạnh lùng nói.
- Hồng Diện Tông chủ, ngươi cứ đi theo đi!
Nhâm Thử sờ sờ râu chuột, cười híp mắt nói.
- Nhâm huynh, không thể tưởng tượng được ngươi lại có khẩu vị nặng như vậy!
Đông Phương Chính Phái cảm thấy cổ quái nói.
Ách?
Nam tử mặt hồng và Nhâm Thử có chút kinh ngạc.
Rất nhanh, Nhâm Thử đã kịp phản ứng lại. Con mắt một chớp một cái nói: