Tiên Quốc Đại Đế

Chương 136: Q.11 - Chương 136: Địa Các mở, Quỷ Cốc Tử ngân đồng




- Có!

Quỷ Cốc Tử cười nói.

- Ai?

- Vẫn là ta!

Quỷ Cốc Tử cười nói.

Mặc Vũ Hề:... !

Két!

Cách đó không xa, cửa một toà đại điện ầm ầm mở ra.

Một đám thần tử xung quanh đồng thời nhìn lại. Đó chính là cấm địa của Đại Trăn, Địa Các!

Từ khi sau khi xây dựng xong thiên địa nhị các, vô số thần tử đều hết sức hiếu kỳ đối với tình hình trong hai các này. Nhưng Thiên Đế đã hạ lệnh, bất kỳ người nào cũng không được tới gần. Ngay cả Miêu Miêu được Thiên Đế sủng ái nhất cũng không thể tới gần.

Mọi người chỉ có thể đè nén sự hiếu kỳ trong lòng xuống.

Bây giờ, Địa Các lại mở ra.

Vô số thần tử nhìn về phía cửa Địa Các.

Bọn họ lại nhìn thấy, từ bên trong Địa Các, một thân ảnh mặc áo bào trắng chậm rãi đi ra.

Áo bào trắng?

- Tiên sinh?

Rất nhiều quan viên nhất thời lộ vẻ kinh ngạc.

Tiếp theo bọn họ lại nhìn Quỷ Cốc Tử áo bào đen đang thao túng Cự Long phong thuỷ.

Hai Quỷ Cốc Tử?

Dung mạo của Quỷ Cốc Tử áo bào trắng và Quỷ Cốc Tử áo bào đen gần giống nhau như đúc. Điểm khác biệt duy nhất, chỉ là con ngươi. Quỷ Cốc Tử áo bào trắng có đôi con ngươi màu bạc.

Áo bào trắng Quỷ Cốc Tử đi tới trước mặt Quỷ Cốc Tử áo bào đen.

- Kính chào đạo hữu!

Quỷ Cốc Tử Áo bào trắng trịnh trọng nói.

- Đã quấy rối ngươi tìm hiểu. Nhưng lúc này, lại cần ngươi hỗ trợ. Đột kích trước mắt, ngươi có thể ứng phó được không?

Quỷ Cốc Tử áo bào đen hỏi.

Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc nhìn năm người Miêu Như Lai trên bầu trời một chút.

Tiếp đó Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc nhẹ nhàng gật đầu một cái, đạp không bay lên trên không trung. Trong nháy mắt hắn đã bay ra ngoài đại trận Đại Tần Thành.

Đứng ở đỉnh đầu Cự Long phong thuỷ, Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc nhìn chằm chằm năm người Miêu Như Lai phía đối diện.

Trong mắt Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc, năm người trước mắt đã không còn là năm người nữa, mà là vô số hạt nhỏ sắp xếp thành hình người.

Nhìn những hạt nhỏ này, Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc lấy trí lực kinh khủng kia, nhanh chóng phân tích sự sắp xếp của những hạt nhỏ này.

Mà Miêu Như Lai đứng trên không trung phí đối diện, ánh mắt nhất thời cứng lại.

Quỷ Cốc Tử? Làm sao lại còn có một Quỷ Cốc Tử nữa. Tuy rằng quanh thân Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc này không toả ra một tia khí tức cường giả nào, nhưng bị hắn nhìn một cái, dường như đã nhìn thấu tất cả hành động của mình.

Miêu Như Lai rất không thích loại cảm giác này...

...

Tại biên giới cương vực Tùng Điền, sau khi Miêu Như Lai tại Đại Tần Thành ra tay, hắn đã lấy mạng bài truyền tin. Trong nháy mắt tin tức đã truyền đến đây.

- Mọi người nghe đây. Gia chủ đã đi tới Đại Tần Thành. Đại Tần Thành sắp bị diệt tới nơi. Các vị Cương vực chủ, còn có quân đội Miêu gia, bây giờ nghe theo hiệu lệnh của ta, giết!

Một cường giả Miêu gia quát to một tiếng.

- A!

Quân đội Miêu gia đột nhiên quát to một tiếng.

Trên phù đài, Mông Điềm quát to một tiếng.

- Hừ, từ trước đến nay quân đội Đại Trăn ta vẫn chưa từng sợ ai! Bạo Tạc thú làm tiên phong. Các vị chí tôn phụ trách bên cánh. Các vị tướng sĩ, hôm nay theo ta san bằng cương vực Tùng Điền, dương uy Đại Trăn quốc chúng ta!

- A!

Quân đội Đại Trăn rống to một tiếng.

Trong những trận chiến tranh ngày xưa, bọn họ chưa bao giờ phải chờ thời gian lâu như vậy. Bọn họ nhịn lâu như vậy, rốt cuộc đã được ra tay.

Ầm!

Cương vực Tùng Điền nhất thời bắt đầu chém giết.

Một phía khác, Sát Đế, Hoàng Kim Đại Đế lại nhìn chằm chằm về Đại Tần Thành phía xa.

- Kia là Quỷ Cốc Tử sao?

Sát Đế trầm giọng nói.

- Lại cực kỳ yêu dị!

Hoàng Kim Đại Đế trầm giọng nói.

Sát Đế đưa tay trái ra, nhẹ nhàng bấm đốt ngón tay tính toán. Nhưng bấm đốt ngón tay tính toán một hồi lâu, lông mày Sát Đế càng nhíu chặt lại.

- Lại không tính toán ra được lai lịch của hắn?

Sát Đế trầm giọng nói.

- Ồ?

Hoàng Kim Đại Đế lộ ra một tia kinh ngạc.

- Hắn giống như một tờ giấy trắng, tính không ra bất kỳ nội dung gì! Hình như cõi đời này, căn bản không có người này vậy!

Sát Đế lắc đầu một cái tỏ ra ngưng trọng nói.

Đại Tần Thành.

Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc nhìn một nhóm người Miêu Như Lai.

Miêu Như Lai lại có loại cảm giác bị nhìn thấu. Sắc mặt hắn vô cùng khó coi.

- Quỷ Cốc Tử? Đây là phân thân của ngươi sao? Nhìn thế nào cũng thấy chán ghét vậy?

Miêu Như Lai lạnh lùng nói.

Nói xong, hắn lại giống như lúc trước đánh một chưởng. Trong hư không lại xuất hiện một bàn tay khổng lồ màu vàng kim.

Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc ánh mắt lạnh lẽo, hoàn toàn không có bất kỳ tâm tình nào của loài người. Hắn bỗng nhiên đưa tay phải ra, nhẹ nhàng vung lên một cái.

Ầm!

Một ngọn núi chỗ cách đó không xa, rất nhiều đá vụn đất nát bay lên trời, tiến về phía Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc. Khi tới trước mặt hắn, tất cả chậm rãi ngưng tụ thành một người đất.

- Ha ha, một người được làm từ nắm đất cũng muốn chặn được Như lai thần chưởng của ta sao?

Miêu Như Lai lộ ra một tia khinh thường.

Khoảng cách giữa bàn tay cực lớn màu vàng kim kia và Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc càng lúc càng gần.

Mà đúng lúc này, người đất kia dần dần thành hình. Dáng dấp của hắn không phải người nào khác, mà chính là nguyên hình của Miêu Như Lai.

Người đất kia chiếu theo chiêu thức của Miêu Như Lai vừa nãy, đánh một chưởng về phía bầu trời.

Ầm!

Lại một bàn tay lớn màu vàng kim đánh lên bầu trời.

Hai Như lai thần chưởng giống nhau như đúc va chạm vào nhau ngay giữa không trung.

Ầm!

Hư không nổ nát vô số. Một chưởng của Miêu Như Lai lại không có cách nào tiếp tục tiến lên được nữa.

- Cái gì?

Miêu Như Lai nhất thời biến sắc.

Không chỉ Miêu Như Lai, tất cả những người xem cuộc chiến xung quanh đều lộ vẻ kinh ngạc.

Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc tùy tiện dùng đất đá nắm thành một người, đã có thể đánh ra chiêu thức giống với Miêu Như Lai như đúc? Ngay cả lực lượng cũng giống nhau như đúc?

Đây là đang kể chuyện cổ tích sao?

Cho dù là một con rối được chế tạo mô phỏng theo một người cũng không thể nào giống như vậy được. Thậm chí ngay cả lực lượng cũng giống nhau sao?

Chỉ có Quỷ Cốc Tử biết được, đây không phải là người đất được tùy tiện nắm thành, mà dựa theo sắp xếp vô sát hạt nhỏ của bản thân Miêu Như Lai, dùng đất đá chiếu theo đó mà sắp xếp lại một lần mới có thể thành được.

Ngay cả Miêu Như Lai là dùng sức thế nào, các loại hạt tròn trong cơ thể biến động ra sao, đều được phục chế giống nhau như đúc.

Tu vi Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc không cao, nhưng đầu óc hắn lại có năng lực tính toán đến mức tận cùng. Sắp xếp phức tạp như vậy, hắn cũng có thể nhớ được hết.

- Một chưởng này của ngươi cần phải sắp xếp lại một chút, hiện tại vẫn chưa thể phát huy được lực lượng lớn hơn!

Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc thản nhiên nói.

Tiếp theo, Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc duỗi ngón tay ra thoáng búng một cái, nhanh chóng thay đổi một vài vị trí hạt tròn được sắp xếp trên người của người đất kia.

Trong nháy mắt, cự chưởng của người đất đột nhiên bạo phát vô số kim quang. Trong lòng bàn tay xuất hiện một chữ Vạn lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.