Diêm Xuyên cười nói:
- Tốt, nếu vậy thì các vị cứ lấy da giao long đi, lột da xuống, ta cần dùng thịt.
Tám người xoa tay, hưng phấn nói:
- Được!
Long lân, đây chính là long lân!
Tám người lột da giao long.
Diêm Xuyên nhìn hướng Hoắc Quang đứng một bên, nói:
- Truyền lệnh xuống, hiện tại bắt đầu nghỉ ngơi hồi phục luyện công. Cẩm y quân, tất cả đều là Lực cảnh cửu trọng trở lệnh, ăn xong những thịt rắn này ta muốn mọi người là Lực cảnh viên mãn.
Hoắc Quang hưng phấn nói:
- Tuân lệnh!
- Nhớ kỹ, tạm thời có thể độ kiếp thì đừng độ kiếp.
Hoắc Quang hưng phấn nói:
- Vương yên tâm, ta lập tức dặn dò ngay!
…
Bên Hắc Long đàm, cẩm y quân trú đóng xung quanh.
Các cẩm y quân khoanh chân luyện công.
Tận tình hưởng thụ thịt yêu thú khiến cẩm y quân tăng nhanh tốc độ tu luyện.
Lưu Cẩn cung kính dâng lên thịt cho Diêm Xuyên dùng cơm:
- Vương, đây là thịt của giao long.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Có chuẩn bị cho Tử cô nương chưa?
Lưu Cẩn cung kính nói:
- Tử cô nương nói nàng không muốn ăn, toàn bộ cho vương ăn.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Biết rồi. Lưu Cẩn, trong thời gian này thịt xà vương, giao long tùy ngươi ăn, hãy cố gắng tu luyện.
Lưu Cẩn có chút hưng phấn nói:
- Tuân lệnh!
Tận cùng Hắc Long đàm
Túy Kiếm Sinh, Nhị kiếm hiệp, Ngũ kiếm hiệp, Lục kiếm hiệp dựng khí tường
ngăn nước hồ, bốn người đứng ở dưới hồ, trước hang động đen, kiên nhẫn
chờ đợi.
Nhị kiếm hiệp nhíu mày nói:
- Sư huynh, chỗ này lúc trước không có hang.
Túy Kiếm Sinh lắc đầu, nói:
- Có lẽ là có, chẳng qua trước kia bị thứ gì che nên chúng ta không thấy.
Nhị kiếm hiệp lại mở miệng nói:
- Bốn người kia đã đi vào ba canh giờ tại sao còn chưa đi ra? Không bằng chúng ta vào xem thử?
Túy Kiếm Sinh lắc đầu, nói:
- Không, chờ tiếp đi.
Ba người thở dài nói:
- Được rồi.
Trong khi bốn người sốt ruột chờ đợi.
Ầm!
Trong hang bốn luồng sáng nhanh chóng vọt tới.
Nhị kiếm hiệp vui sướng kêu lên:
- Đại ca!
Chính là bốn kiếm hiệp khác.
Túy Kiếm Sinh vội hỏi:
- Sao rồi?
Tam kiếm hiệp mắng:
- Má nó, hang này sâu quá, thật sâu!
Túy Kiếm Sinh nghi hoặc hỏi:
- A?
Đại kiếm hiệp cười khổ nói:
- Chúng ta không đi đến cuối, chắc hang này thông hướng rất xa.
Nhị kiếm hiệp ngạc nhiên hỏi:
- Cái gì? Các ngươi vào hang ba canh giờ, là ba canh giờ! Vậy mà không đến cuối?
Đại kiếm hiệp trầm giọng nói:
- Đúng vậy, chúng ta đại khái phân tích hang này chắc thông hướng 'Phong
Yêu sơn mạch', ở hồ sâu nào đó, giao long là từ Phong Yêu sơn mạch đến
đây.
Túy Kiếm Sinh nhíu mày nói:
- Phong Yêu sơn mạch? Chỗ đó hoàn toàn là lãnh địa của yêu thú, bình thường tu giả không bước
vào. Các giao long, xà vương tại đó không tính là đỉnh tầng, là yêu thú
trung tầng. Chỗ này là thiên hạ của tu giả, tùy thời có khả năng bị tu
giả giết, tại sao chúng nó xa xôi ngàn dặm chạy ra khỏi Phong Yêu sơn
mạch?
Đại kiếm hiệp nhíu mày nói:
- Có phải là Phong Yêu sơn mạch xảy ra chuyện?
Túy Kiếm Sinh trầm giọng nói:
- Không thể khẳng định, nhưng điều này cực kỳ khác thường. Đại Hà tông ta ở biên duyên Phong Yêu sơn mạch, không thể không đề phòng, phải mau bẩm báo cho chưởng môn.
Đại kiếm hiệp trầm ngâm nói:
- Như vậy đi, chúng ta ở lại trông nom Diêm Xuyên, lão thất, ngươi quay về tông nhanh báo cho chưởng môn.
- Được.
Khi nói chuyện thì cả đám bay lên mặt hồ.
Bùm!
Mọi người lao ra mặt hồ, trong đó một người bay hướng bắc, mấy người khác thì bay tới bờ.
Bên bờ, Tử cô nương đang ngồi trên một ghế đá, nhấm nháp mỹ tửu.
Thấy mọi người ra khỏi đáy hồ, Tử cô nương kêu lên:
- Bảy người các ngươi tới đây.
Đám Túy Kiếm Sinh biến sắc mặt.
- A?
Bảy người không dám phản kháng, có chút sợ hãi bay đến hai trượng rồi ngừng, không dám gần hơn.
Tử Tử hỏi:
- Điều tra rõ ràng đáy hồ chưa? Tình hình thế nào?
Đám Túy Kiếm Sinh không dám che giấu, lập tức kể rõ ra.
Tử Tử nhíu mày nói:
- Phong Yêu sơn mạch?
Túy Kiếm Sinh tò mò hỏi:
- Tử cô nương biết cái gì sao?
Tử Tử nhớ lại, nói:
- Ừm, thời gian trước ở Vô Ưu thành ta thấy một vài người bí ẩn bổ sung đồ vật, hình như là đi Phong Yêu sơn mạch.
Túy Kiếm Sinh tò mò hỏi:
- Người bí ẩn? Là loại người gì?
Tử Tử trầm ngâm nói:
- Bọn họ ăn mặc bí ẩn, chưa làm thực lực khác nhau. Có phong thủy sư, có
người đệ tửc, còn có cường giả yêu tộc, mục tiêu hình như đều là Phong
Yêu sơn mạch.
- Cái gì?
- Người đệ tửc?
- Còn có cường giả yêu tộc? Là cường giả nào?
... ... ...
... ...
...
Tử Tử thản nhiên nói:
- Yêu tộc có thể hóa thành hình người, ngươi nói sẽ là cường giả nào?
Túy Kiếm Sinh ngạc nhiên hỏi:
- Có thể hóa thành hình người? Luyện thần hoàn hư? Hư cảnh? Hư cảnh đại yêu?
Tử Tử nói:
- Ừm. Lúc đó là đại yêu giằng co với một người dẫn đầu đệ tửc, vừa lúc ta nhìn thấy.
Túy Kiếm Sinh nhíu mày nói:
- Giằng co? Nói vậy là lần này người đệ tửc tới cũng là Hư cảnh?
Đại kiếm hiệp nghi hoặc hỏi:
- Đúng vậy. Tử cô nương làm sao biết đó nhất định là đại yêu?
Tử Tử nói thẳng:
Ta cảm giác đến yêu khí!
Mọi người quái dị ồ lên:
- A?
Tử Tử thản nhiên nói:
- Tin hay không tùy ngươi.
Đám người gật đầu ngay:
- Tin, đương nhiên là tin.
Túy Kiếm Sinh lại hỏi:
- Đúng rồi, cụ thể là từ lúc nào?
Tử Tử nhíu mày nói:
- Khoảng bốn tháng trước, xem ra Phong Yêu sơn mạch thật sự xảy ra chuyện.
Đại kiếm hiệp sai bảo:
- Lão lục, ngươi đuổi theo lão thất cùng nhau về tông báo cho chưởng môn biết.
Lục kiếm hiệp lên tiếng:
- Biết.
Tình hình nghiêm trọng, Lục kiếm hiệp không dám từ chối.
Túy Kiếm Sinh tò mò hỏi:
- Phải rồi, Diêm Xuyên đâu?
Tử Tử nhìn hướng ngọn núi không xa:
- Ở trên núi đó, hình như là trùng kích Lực cảnh thập trọng.
Quả nhiên, đỉnh núi bị tước bằng, Diêm Xuyên ngồi chính giữa, quanh thân hiện ánh sáng vàng.
Ầm ầm!
Người Diêm Xuyên phát ra tiếng nổ, dưới núi, đám Lưu Cẩn, Hoắc Quang thủ hộ.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, một cơn gió to thổi quanh Diêm Xuyên, bốc lên bụi mù trên đỉnh núi.
Trong bụi mịt mù, ánh sáng vàng xung quanh Diêm Xuyên như ngưng tụ thành hình kim long quấn quanh hắn.
Diêm Xuyên khoanh chân trong kim long, kim long trừng mắt, tranh vanh hươngs trời.
Mắt Tử Tử lóe tia sáng:
- Ngưng lực thành tinh, Lực cảnh viên mãn, có thể tụ tập chút tinh nguyên.
Túy Kiếm Sinh biểu tình quái dị hỏi lại:
- Lực cảnh thập trọng, Lực cảnh viên mãn?
Bởi vì Túy Kiếm Sinh nhớ rõ một năm trước Diêm Xuyên là Lực cảnh tam trọng bây giờ đã là Lực cảnh viên mãn?
Đại kiếm hiệp kinh ngạc nói:
- Vương gia đứng dậy, hắn làm cái gì? Mới vừa Lực cảnh viên mãn, sao hắn không thể ngộ nhiều chút?
- Giang hai tay? Định làm gì? Độ kiếp sao?
Tam kiếm hiệp kinh ngạc bật thốt:
- Không, thật sự là độ kiếp, hắn muốn độ kiếp?
Ầm ầm!
Trên bầu trời bỗng vang tiếng điếc tai, vô số khí đen tu tập lại ngày càng nhiều, càng lúc càng dày, phủ lên đầu Diêm Xuyên.
Mắt Tử Tử xẹt qua tia lo lắng:
- Nhất trọng thiên lôi kiếp?
- Độ kiếp?
- Vương độ kiếp!
- Thiên kiếp? Thật sự là thiên kiếp, vương sắp độ thiên kiếp!
... ... ... ...
... ... ...
...
Đám cẩm y quân ngửa đầu nhìn trời, mắt lóe tia mong chờ.