- Thiệu nhi, đừng học theo cha!
Đây là câu nói trước khi chết của Phùng Thiên Vũ luôn quay quanh trong đầu Phùng Thiệu.
- Thiệu nhi, đừng học theo cha!
- Thiệu nhi, đừng học theo cha!
............
.........
Phùng Thiệu ở sơn môn quỳ lạy hướng phần mộ Phùng Thái Nhiên, Phùng Thiên Vũ.
Bịch!
Bịch!
Bịch!
Phùng Thiệu dập đầu chín cái.
Phùng Thiệu đứng dậy, sụt sùi.
Phùng Thiệu cắn môi nói:
- Gia gia, cha, các ngươi yên tâm, Thiêu nhi sẽ không làm các ngươi thất vọng!
Phùng Thiệu lau nước mắt, nhấc chân lao ra khỏi sơn môn, không ngáoi đầu lại.
Trên đỉnh núi, mấy Thần cảnh Đoạn Tam Thuật, Cao Bất Phàm khẽ thở dài.
Cao Bất Phàm nhìn theo Phùng Thiệu rời đi, nói:
- Đi, tới chỗ Diêm Xuyên.
Mọi người gật đầu, nói:
- Ừm!
Mọi người đi tới ngôi mộ của Diêm Đào.
Hiện tại cảm xúc của Túy Kiếm Sinh đã khá hơn nhiều, gã đứng dậy.
Xung quanh Diêm Xuyên đứng một đám Khí cảnh.
Cao Bất Phàm, Đoạn Tam Thuật, hai trưởng lão Hư cảnh Đại Hà tông, hai Thần cảnh dẫn theo mười mấy Khí cảnh tụ tập lại.
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Hai vị trưởng lão, các vị!
Cao Bất Phàm hỏi:
- Diêm Xuyên, ngươi có tính toán gì không?
Diêm Xuyên nhìn mọi người, hỏi:
- Các vị đã đến đây thì chắc có quyết định, các vị có tính toán gì?
Cao Bất Phàm cười khổ nói:
- Hiện tại Đại Hà tông đã tan tác, huống chi bị Ma Kha Thiên Tử nhắm trúng, sớm muộn gì sẽ gặp nhiều tai nạn. Hai trưởng lão đã đồng ý, Đại Hà tông sẽ giải tán.
Diêm Xuyên nhíu mày nhìn mọi người, hỏi lại:
- Giải tán?
Trưởng lão Đại Hà tông đưa ra một khối lệnh bài, nói:
- Năm đó gia gia của ta sáng tạo Đại Hà tông, không ngờ ta chứng kiến nó giải tán. Đại Hà tông tán, ta luyện chế chín khối lệnh bài, hai Hư cảnh chúng ta, năm Thần cảnh nhóm Cao Bất Phàm, Phùng Thiệu, và ngươi, mỗi người một khối.
Một khối lệnh bìa hình vuông, trong lệnh bài có một chữ 'hà'.
Trưởng lão kia nói:
- Mặc dù Đại Hà tông giải tán nhưng chín người chúng ta từng cùng một tông, nếu có sức lực thì hãy hỗ trợ giúp nhau đi.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Tốt!
Cao Bất Phàm nhìn Diêm Xuyên, hỏi:
- Diêm Xuyên, ngươi định làm gì?
Diêm Xuyên nói:
- Ta định mở một tiên quốc.
Mọi người ngạc nhiên hỏi:
- Quốc?
Diêm Xuyên chắc chắn nói:
- Đúng vậy. Là quốc, có lẽ các ngươi không đồng ý chỉnh thể 'quốc' này, nhưng ta tin tưởng trong tay ta chế tạo, sớm muộn gì sẽ có ngày danh chấn thiên hạ.
Mọi người quái dị nhìn Diêm Xuyên, cuối cùng không phản bác. Dù sao đã đến một bước này, có đề nghị gì thêm thì đã không còn ý nghĩa.
Diêm Xuyên mời chào:
- Quốc của ta thu nạp anh tài thiên hạ, các vị có muốn gia nhập vào quốc của ta không?
Đám Thần cảnh Cao Bất Phàm nhíu mày, Thất Kiếm hiệp, Túy Kiếm Sinh thì hớn hở.
Hai trưởng lão Hư cảnh mỉm cười, nhẹ lắc đầu.
Nhóm người Cao Bất Phàm liếc nhau, cuối cùng lắc đầu, nói:
- Không được, chúc tiên quốc của ngươi lớn mạnh!
Đám Thần cảnh gật đầu.
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Ta biết các vị không xem trọng 'quốc' của ta, hoặc là không muốn bị trói buộc, ta sẽ không miễn cưỡng. Nhưng nếu đệ tử của Đại Hà tông dưới Khí cảnh đồng ý thì các vị đừng ngăn cản.
Cao Bất Phàm bất ngờ hỏi:
- A?
Cao Bất Phàm nhìn hướng bảy đệ tử của mình.
Cao Bất Phàm nghi hoặc hỏi:
- Bảy người các ngươi muốn ở lại?
Thất Kiếm hiệp nhìn Cao Bất Phàm, biểu tình phức tạp, cuối cùng nhìn Đại Kiếm hiệp.
Đại Kiếm hiệp nghiêm túc nói:
- Sư phụ, ngươi vĩnh viễn là sư phụ của chúng ta, nhưng giờ phút này tại hạ muốn đi theo sư thúc, kiến thức cái gọi là tiên quốc.
Cao Bất Phàm cũng tiêu sái nói:
- Ha ha ha ha! Tốt, vậy thì các ngươi hãy ở lại đi.
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Túy Kiếm Sinh, Thất Kiếm hiệp hãy đem cách nghĩ của ta báo cho mọi đệ tử Đại Hà tông. Muốn ở lại thì tại quảng trường dưới chủ phong chờ ta, nếu không muốn thì cho mỗi người số lượng linh thạch mười năm, khiến họ tự tìm đường ra.
Tám người lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Cao Bất Phàm nghiêm túc nói:
- Nếu vậy thì... Sau này còn gặp lại!
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Sau này còn gặp lại!
Thần cảnh, Hư cảnh Đại Hà tông dẫn theo đám đệ tử muốn đi theo mình cùng ra đi.
Đám Túy Kiếm Sinh, Thất Kiếm hiệp giải tán nhiều đệ tử.
Khi Diêm Xuyên đi tới quảng trường dưới chủ phong.
Đệ tử ở lại chỉ có một ngàn người, đa số là Tinh cảnh, có gần ba mươi Khí cảnh, ai nấy cực kỳ nghiêm túc bái Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên nhìn mọi người, nói:
- Các vị có thể ở lại trợ giúp ta thì ta rất vui mừng. Chắc các vị có thấy quốc gia chốn phàm trần, biết 'quốc' là cái gì. Diêm Xuyên ta không muốn nói dài dòng, nếu đã ở lại thì phải tuân thủ tất cả luậ pháp, quy tắc của tiên quốc!
Mọi người lên tiếng:
- Vâng!
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Mở ra đại trận Đại Hà tông, qua một thời gian nữa ta sẽ phái đại quân tiến đến đóng giữ. Các ngươi sẽ vào dưới trướng Dịch Phong, do Dịch Phong thống nhất điều khiển!
Đám Túy Kiếm Sinh, Thất Kiếm hiệp thấy không được đi theo bên cạnh Diêm Xuyên thì vẻ mặt thất vọng.
Cuối cùng cả đám hít sâu, nghiêm túc nói:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
Chợt ngực Diêm Xuyên mấp máy, Miêu Miêu thò đầu khỏi ngực của hắn.
Miêu Miêu dụi mắt nhập nhèm, hỏi:
- Meo! Ta ngủ bao lâu rồi?
Diêm Xuyên mỉm cười ôm Miêu Miêu đặt lên vai.
Diêm Xuyên nói:
- Túy Kiếm Sinh, ngươi dẫn mọi người trước tiên đóng tại đây. Thất Kiếm hiệp, áp giải đám người áo đen đó, chúng ta đi Vô Ưu thành trước!
- Tuân lệnh!
Mấy ngày sau, Vô Ưu thành, phủ thành chủ, Diêm Vương điện.
Đại điện đóng chặt, trong điện chỉ có một mình Diêm Xuyên, Miêu Miêu cũng bị đuổi ra ngoài điện.
Trước mặt Diêm Xuyên một bên bày Phong Thần Sách, bên kia để Thiên Sách.
Trên Phong Thần Sách có hai chữ 'Diêm Xuyên', trên Thiên Sách chỉ có một chữ 'Diêm'.
Diêm Xuyên vung tay phất Thiên Sách.
Ầm ầm!
Trong Thiên Sách phát ra từng tiếng trầm đục, bỗng nhiên bên cạnh chữ 'Diêm' thêm chữ 'Xuyên'.
Diêm Xuyên lộ nụ cười khổ nói:
- Vốn chỉ cần Thiên Sách bình thường là được, chỉ cần tìm một hạ vị tông môn đã đủ rồi. Không ngờ, cuối cùng Thiên Sách lại đến từ Đại Hà tông.
Diêm Xuyên một tay cầm Phong Thần Sách, tay kia cầm Thiên Sách, mắt dần nghiêm túc.
- Do Phong Thần Sách nuốt Thiên Sách, dùng nó hoàn thiện bản thân, ngưng hiện ra bảng Phong Thần, bắt đầu cắn nuốt đi!
Diêm Xuyên một tay thúc đẩy Phong Thần Sách.
khí vận trên Phong Thần Sách cuồn cuộn lăn lộn, một Kim Long khí vận bềnh bồng lên xuống, tỏa ánh sáng rực rỡ.
Một tay khác Diêm Xuyên thúc đẩy Thiên Sách.
Trên Thiên Sách công đức lăn lộn không dứt, như hình thành một vòng xoáy, tỏa ánh sáng rực rỡ.
Một là ánh sáng kim, một là ánh sáng vàng, nhưng vàng của khí vận càng hoa lệ, quý khí hơn, còn vàng của Thiên Sách thì càng trầm ổn.
Phong Thần Sách tới gần Thiên Sách.
Hai bên chậm rãi chạm nhau.
Ầm ầm!
Ánh sáng ki, ánh sáng vàng như mâu thuẫn, như đang ức chế nhau.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- A? Thiên Sách muốn nuốt ngược lại Phong Thần Sách? Tuy gom góp công đức trăm năm nhưng khí vận của Phong Thần Sách lại chỉ bằng một phần tư Cự Lộc thư viện, không thể nào!
- Grao!
Trong Phong Thần Sách, Kim Long khí vận gầm lên.
Ầm!
Ánh sáng kim hoàng toàn áp chế ánh sáng vàng.