- Không cái gì mà ta nhìn không thấu. Ta chỉ muốn đạt được thập cửu trọng thiên. Nếu đạt được, ta có thể cứu vớt muôn dân! Ta vẫn muốn nỗ lực vì muôn dân!
Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.
- Nhưng tại sao ngươi có thể xác định ngươi nhất định đạt tới thập cửu trọng thiên?
Đông Phương Bất Bại nói.
- Ta, công pháp của ta nhất định sẽ thành công!
Sắc mặt Phần Mộ Tiên Vương cứng đờ.
- Nếu không thể thành công thì sao?
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
- Không thể nào!
Phần Mộ Tiên Vương kêu lên.
Đông Phương Bất Bại lại nhìn chằm chằm vào Phần Mộ Tiên Vương không nói lời nào.
Một lát sau, Phần Mộ Tiên Vương mới trầm giọng nói:
- Ngươi nói đi, ngươi muốn thế nào? Phải như thế nào ngươi mới có thể cho ta mượn đại đức chi ấn được!
- Ta không muốn cho ngươi mượn. Ngươi mượn thì bằng như không có thôi!
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
Vẻ mặt Phần Mộ Tiên Vương đầy tức giận.
- Đương nhiên, cũng không phải không thể cho ngươi mượn!
Đông Phương Bất Bại lại nói.
- Ồ?
- Ta thấy phương thức lần này của ngươi thực sự không tốt. Như vậy đi, ta cho ngươi mượn đại đức chi ấn. Nếu như ngươi đạt được thập cửu trọng thiên, vậy thì thôi, coi như ta tặng quà cho ngươi. Nếu như ngươi vẫn thất bại, vậy ngươi vào giáo trường Đông Phương của ta đi!
Đông Phương Bất Bại nói.
- Được. Nếu như ta thất bại, ta sẽ bái ngươi làm thầy!
Phần Mộ Tiên Vương cắn răng nghiến lợi nói.
Đông Phương Bất Bại gật đầu một cái.
Liên Thần đứng bên cạnh lập tức lấy ra đại đức chi ấn. Đó là một đại ấn có màu vàng óng. Liên Thần đưa đại ấn cho Phần Mộ Tiên Vương.
Phần Mộ Tiên Vương liền nắm lấy đại đức chi ấn.
- Đông Phương Bất Bại, ngươi chờ đấy. Ta nhất định sẽ đạt được thập cửu trọng thiên!
Phần Mộ Tiên Vương trịnh trọng nói.
Quay đầu lại, Phần Mộ Tiên Vương đã bay ra khỏi Đông Phương Điện, tiến về phía cương vực Bất Tử.
Ầm!
Trong chớp mắt, Phần Mộ Tiên Vương đã không còn hình bóng.
- Sư tôn, Phần Mộ Tiên Vương thật sự còn có thể thất bại sao?
Liên Thần lộ ra một tia hiếu kỳ nói.
- Không phải là có thể thất bại, mà căn bản không thể nào thành công. Hắn muốn nạp lấy tất cả lực lượng của Đại Đức Tôn, có thể coi là tất cả lực lượng Đại Đức Tôn cũng không đủ, vẫn còn kém xa lắm!
Đông Phương Bất Bại lắc đầu một cái.
- Nói như vậy, ta sẽ có thêm một sư đệ sao?
Liên Thần cười nói.
- Sau đó không lâu, Mệnh Số có thể lại xuất hiện. Liên Thần, ngươi nhớ kỹ, chỉ xem không được có bất kỳ hành động gì!
Đông Phương Bất Bại phân phó nói.
- Vâng!
Liên Thần trịnh trọng nói.
...
Phần Mộ Tiên Vương cầm theo đại đức chi ấn bay về phía cương vực Bất Tử.
Dọc theo đường đi, Phần Mộ Tiên Vương đầy tức giận.
Ngày xưa, tuy rằng Đông Phương Bất Bại là thiên hạ đệ nhất nhân kỷ thứ hai. Nhưng khi đó chỉ vì mình không tranh với hắn mà thôi. Mình không hẳn thua hắn. Nhưng bây giờ Đông Phương Bất Bại lại không coi mình ra gì?
Mình ở trước mặt hắn, chỉ có thất bại thôi sao?
- Hừ! Ta nhất định sẽ đạt được tới thập cửu trọng thiên. Không một ai có thể ngăn nổi bước chân của ta!
Phần Mộ Tiên Vương tức giận tiếp tục bay về phía cương vực Bất Tử.
Ầm!
Không bao lâu, Phần Mộ Tiên Vương đã trở lại Tiên Vương Điện. Nhưng sắc mặt Phần Mộ Tiên Vương vẫn hết sức khó coi.
- Gia chủ?
Đám người Phần Mộ Lân Cốt nhanh chóng vây quanh .
- Phần Mộ Lân Cốt, đây là đại đức chi ấn. Đây chính là chí bảo của Đại Đức Tôn ngày xưa. Hiện tại ta giao cho ngươi. Ngươi lập tức dùng nó để tìm kiếm bên trên Tam Sinh Thạch. Ta cần tin tức về Đại Đức Tôn chuyển thế, hoặc là địa phương Đại Đức Tôn vũ hóa!
Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.
- Vâng!
Phần Mộ Lân Cốt cẩn thận tiếp nhận đại đức chi ấn.
- Ấn ký của Liên Thần ở phía trên đã bị ta xóa đi. Ngươi có thể trực tiếp tế luyện nó!
Phần Mộ Tiên Vương nói.
- Vâng!
Tiếp đó, Phầm Mộ Tiên Vương dùng pháp lực thôi thúc.
Vù!
Một khí tức mạnh mẽ phát ra. Bên trong dường như một lực hút khổng lồ, lấy ra tinh khí của Phần Mộ Lân Cốt.
Phần Mộ Tiên Vương vung tay lên. Từng trận hào quang tràn vào trong cơ thể Phần Mộ Lân Cốt, giúp Phần Mộ Lân Cốt nhanh chóng luyện hóa đại đức chi ấn.
Mọi người lại đi tới chỗ của Tam Sinh Thạch.
Phần Mộ Lân Cốt vung tay lên. Xung quanh chợt thấy mười hai đạo luân hồi chậm rãi trồi lên, giống như mười hai vòng xoáy màu xanh lam vờn quanh Phần Mộ Lân Cốt.
Luân hồi lực tràn vào Tam Sinh Thạch. Đồng thời, Phần Mộ Lân Cốt tập trung đại đức chi ấn vào trong đó.
Ầm!
Tất cả Tam Sinh Thạch đều đang run lên.
Tiếp theo, đại đức chi ấn chậm rãi hòa tan ở phía bên trên Tam Sinh Thạch.
Phía trên Tam Sinh Thạch dần dần xuất hiện một vài hình vẽ. Hình vẽ bắt đầu rõ nét, xuất hiện dáng vẻ của một đứa con nít.
- Quả nhiên Đại Đức Tôn đã chuyển thế. Mọi người nhớ kỹ dáng vẻ của nàng trong tương lai, sau đó tìm kiếm khắp thiên hạ đi!
Phần Mộ Tiên Vương nói.
- Vâng!
Mọi người nhìn chằm chằm vào Tam Sinh Thạch. Hình ảnh đứa bé bên trong từ từ lớn lên. Dần dần đứa trẻ kia biến thành một nữ tử thành niên.
- Đây là?
Sắc mặt mọi người biến đổi.
- Võ Chiếu?
- Đại Chu Đại Đế?
- Là nàng sao?
... ... ...
... ...
...
Mọi người đều lộ vẻ khó mà tin nổi. Kiêu hùng trong thiên hạ, mọi người cũng không để ý tới Võ Chiếu. Bởi vì trong rất nhiều chuyện, nàng đều ngồi mát ăn bát vàng, lại hết lần này tới lần khác đều là người cười cuối cùng.
Nhưng ai có thể nghĩ ra, nàng lại là cường giả tuyệt thế của kỷ thứ nhất chuyển thế?
- Đại Đức Tôn sao?
Hai mắt Phần Mộ Tiên Vương thoáng nheo lại. Trên mặt hắn cũng lộ ra một tia kinh ngạc.
Không ngờ lại giống như Miêu Miêu, vẫn xuất hiện ở trước mặt người trong thiên hạ, nhưng lại không có người nào biết được?
Thiên giới Đại Chu, bên trong Thái Cực Điện!
Cửa điện đóng chặt, chỉ có hai người đứng ở trong đại điện.
Võ Chiếu ngồi trên bên trên long ỷ. Đứng trước mặt Võ Chiếu là Viên Thiên Cương.
- Đại Đế, đã tra ra. Chính là do Thiên giới Đại Trăn, Diêm Xuyên gây ra!
Viên Thiên Cương hít sâu một cái, khe khẽ thở dài nói.
- Diêm Xuyên sao?
- Vâng, lần này tin tức về Mệnh Số làm loạn lòng dân, tất cả đều là do Diêm Xuyên truyền ra. Nói chính xác hơn, là Diêm Xuyên sắp xếp Lã Bất Vi truyền ra. Lúc này, trong Đại Chu quốc, nhận thức của bách tính đối với thiên hạ càng ngày càng nhiều, hiểu rõ đối với Mệnh Số càng ngày càng nhiều. Đồng thời, lực hướng tâm đối với ta Thiên giới Đại Chu lại càng ngày càng yếu!
Viên Thiên Cương nói.
- Bàn tay của Diêm Xuyên đã vươn đến Đại Chu ta rồi sao?
Sắc mặt Võ Chiếu âm trầm nói.
- Không chỉ như vậy. Thiên giới Đại Chu ta có thể đã có rất nhiều quan lớn lại là người của Đại Trăn. Lòng dân dao động. Lúc này, nếu như Đại Trăn lật đổ Đại Chu, sợ là không phải việc khó nữa!
Viên Thiên Cương cau mày nói.
- Lần này trồi lên, chỉ là một điểm nhỏ của tảng băng chìm sao?