Tiên Quốc Đại Đế

Chương 17: Q.6 - Chương 17: Giết chết tiên nhân




Một đại yêu lo lắng nói.

Yêu Hoàng trầm giọng nói:

- Tiên nhân? Vậy thì thế nào? Kiếp trước bản hoàng đã từng giết chết một Nhân Tiên. Tuy rằng lúc đó nhân tiên kia bị giới này áp chế, nhưng chung quy bản hoàng đã giết qua. Thứ bản hoàng để ý chính là hồ lô Hồng Mông!

- Hồ lô Hồng Mông?

Thần sắc của đám đại yêu thoáng động.

- Yêu Hoàng, vậy còn Luân Hồi Trì kia thì sao?

Lại một đại yêu hỏi.

- A, Luân Hồi Trì? Các ngươi không thấy Phần Mộ Quỷ Hỏa càng lúc càng già nua sao? Nghe tên đại khái có thể đoán ra được, đó là một bảo vật liên thông với luân hồi. Hoặc là nói, chỉ là lối vào luân hồi do phong thủy sư mở ra. Lối vào luân hồi kia đối với chúng ta bây giờ căn bản không có tác dụng, bởi vì chúng ta không có phong thủy sư cường đại điều động. Cho dù có phong thủy sư, với tình trạng hiện tại của Phần Mộ Quỷ Hỏa, chẳng phải đã chứng tỏ Luân Hồi Trì là tai họa sao?

Yêu Thiên Thương bình tĩnh nói.

- Yêu Hoàng anh minh!

Đám đại yêu nhất thời bội phục nói.

- Nhớ lấy, sau này nếu có cơ hội, đi theo bổn hoàng lấy hồ lô Hồng Mông!

Yêu Thiên Thương gầm thét nói.

- Vâng!

Một đám đại yêu lên tiếng trả lời.

Nhâm Thử, Mộng Hồng Anh lại thối lui sang một bên.

- Tiên nhân? Xong rồi. Đó lại là tiên nhân. Thánh chủ thảm!

Nhâm Thử nhát gan nói.

- Không, gia gia nhất định không có chuyện gì đâu!

Mộng Hồng Anh lo lắng nói.

Vô số phong thủy sư từ khắp nơi hội tụ lại. Mỗi người đều vô cùng hưng phấn nhìn cảnh tượng như vậy. Tông chủ lại có thể triệu hoán được cả tiên nhân sao? Tông chủ quá cường đại.

Phía xa, Mộng Tam Sinh bị ngọn núi lớn đè trên mặt đất, vô cùng gian nan.

- Quấy nhiếu ta chuyển thế. Đáng chết! Trên đỉnh núi lớn, tiên nhân lại giẫm mạnh một cái!

Ầm!

Ngọn núi lớn lại đè nặng xuống thêm một phần. Thời khắc mọi người nhìn thấy Mộng Tam Sinh sẽ bị đè ép, chợt bên dưới ngọn núi truyền đến tiếng gầm lớn của Mộng Tam Sinh.

Trong lúc nhất thời, bên dưới ngọn núi đột nhiên phát ra tử quang chói sáng.

Ầm!

Trong nháy mắt vô số tử quang đã nhuộm toàn thiên địa thành màu tím.

Vô số tu giả khắp nơi đều kinh ngạc.

Chỉ thấy, ngọn núi lớn kia lại chậm rãi bay lên phía trên. Ngọn núi lớn đã bị Mộng Tam Sinh nâng lên cao từng chút một.

Tất cả tu giả xung quanh đều kinh hãi nhìn cảnh tượng này. Sao có thể như vậy được?

Một đòn của tiên nhân? Tuy rằng cách đến rất xa, nhưng mọi người đều có cảm giác uy thế không thể ngăn chặn. Mộng Tam Sinh ngăn cản được sao?

Tử quang bao phủ Mộng Tam Sinh. Mơ hồ có thể thấy được bên trong tử quang, Mộng Tam Sinh tản mát ra một lực lượng lớn lao. Ánh sáng màu tím lướt xuống. Mái tóc dài của Mộng Tam Sinh bay trong gió.

Hồ lô Hồng Mông thoáng ly thể. Lúc này phía sau lưng Mộng Tam Sinh nhanh chóng nhô lên.

Phía sau lưng Mộng Tam Sinh nhô lên, ầm ầm bạo phát. Trong chớp mắt, hóa thành một đôi cánh lớn. Tử quang vừa phát tán vô tận, lập tức bị hút trở về vọt vào đôi cánh khổng lồ này.

Vù!

Tử quang biến mất. Rốt cuộc mọi người đã thấy rõ, đó là một đôi cánh màu tím, Đặc biệt chói mắt.

Không gian xung quanh Mộng Tam Sinh trở nên mơ hồ. Hiển nhiên là do lực lượng rung động không khí xung quanh.

Một đôi màu tím cánh vừa giang ra, áp lực đè xuống Mộng Tam Sinh bị phá hủy.

Mộng Tam Sinh nâng ngọn núi lớn, khuôn mặt lộ vẻ dữ tợn.

- Luân Hồi Trì? Ta chắc chắn phải có được nó. Ha ha ha!

Mộng Tam Sinh chợt cười lớn.

Hắn nắm ngọn núi lớn trong tay ném tới.

Ầm!

Ngọn núi lớn hùng vĩ ầm ầm vỡ nát. Chỉ một thoáng Mộng Tam Sinh đã đến trước mặt Quỷ Tiên.

- Muốn chết!

Quỷ Tiên phẫn nộ quát.

- Kẻ muốn chết chính là ngươi!

Mộng Tam Sinh cười gằn.

Một người, một tiên, ầm ầm đối chưởng.

Ầm!

Quỷ Tiên phát ra lam quang. Mộng Tam Sinh phát ra tử quang. Hai bên ầm ầm đối chưởng phát ra ánh sáng chói mắt. Thiên địa bị hai sắc thái này làm biến sắc. Hào quang chói mắt khiến các tu giả nhất thời không nhìn thấy rõ tình hình bên trong.

- Một Quỷ Tiên đã mất thân thể cũng muốn tranh đấu với ta sao?

Trong ánh hào quang, Mộng Tam Sinh lớn tiếng quát.

- A!

Bên trong chùm sáng truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Quỷ Tiên.

Ầm!

Khi hào quang ầm ầm tan đi, lộ ra cảnh tượng khiến vô số tu giả chấn động.

Quỷ tiên kia cường đại đến cực điểm, giờ phút này đã bị Mộng Tam Sinh bẻ gãy đi hai tay, đang đau đớn thê thảm cực kỳ suy yếu. Đây không phải là hai tay của thân thể. Đây là thân thể của thần hồn!

Tiên nhân bị phàm nhân bẻ đi hai tay?

Mộng Tam Sinh với đôi cánh như vậy, vẫn còn là phàm nhân sao?

Tiên nhân lại không có năng lực tái chiến như thế.

- Mời bảo bối, thu!

Mộng Tam Sinh lại kêu lên.

Ầm ầm ầm!

Hồ lô Hồng Mông quay về phía Quỷ Tiên, lại điên cuồng hút mạnh.

- A, đồ khốn!

Quỷ Tiên sợ hãi kêu.

Nhưng hai tay đã bị bẻ gãy, trong nháy mắt quỷ tiên bị hút lên.

Quỷ Tiên suy yếu, sợ hãi đến cực điểm trốn chạy.

Nhưng lực hút của hồ lô Hồng Mông quá lớn. Quỷ Tiên giẫy giụa chạy trốn. Nhưng căn bản hắn vẫn chạy không thoát khỏi lực hút của hồ lô Hồng Mông.

Thu! Thu! Thu!

- A!

Rốt cuộc, Quỷ Tiên không kiên trì được nữa. Sau khi kêu thảm một tiếng, cuối cùng hắn đã bị mạnh mẽ nhét vào hồ lô Hồng Mông.

Ầm!

Mộng Tam Sinh liền đậy hồ lô Hồng Mông lại.

Vô số tu giả xung quanh đều lộ vẻ mờ mịt. Giờ phút này, cho dù xung quanh có mấy trăm vạn tu giả, không gian vẫn yên ắng lạ thường.

Tiên nhân? Nhưng đó là tiên nhân!

Bị Mộng Tam Sinh hồ lô Hồng Mông thu?

Phía xa, Yêu Thiên Thương nhìn hồ lô Hồng Mông, càng lúc càng nóng lên. Đây là một sự cuồng nhiệt!

Tiên nhân? Ngay cả tiên nhân cũng có thể thu? Lẽ nào thời điểm đả thương đối thủ, khiến đối thủ không thể phản kháng là có thể tùy ý thu vào sao?

Mộng Tam Sinh cầm lấy hồ lô Hồng Mông, nhẹ nhàng lay động, dường như đang luyện hóa Quỷ Tiên như thế.

Cách đó không xa, Nhâm Thử trợn trừng mắt, nhìn trạng thái của Mộng Tam Sinh lúc này, vẻ mặt mơ hồ không hiểu.

Lưng mọc ra hai cánh? Luyện hóa tiên nhân? Mộng Tam Sinh mạnh đến mức nào?

Ba lần, vẫn là ba lần, Mộng Tam Sinh nhẹ nhàng mở nắp hồ lô ra. Nhất thời một tia tử khí Hồng Mông còn nhiều hơn lúc nãy bay ra, bị Mộng Tam Sinh hút vào trong bụng.

Tiên nhân đã bị luyện hóa?

Khắp nơi, vô số tu giả đều bị kinh sợ.

Mộng Tam Sinh quá kinh khủng!

Phụng Âm Dương thoáng lo lắng, nhưng trong mắt Diêm Xuyên lại loé ra một sáng.

Bởi vì Diêm Xuyên nhìn xa hơn. Mộng Tam Sinh càng mạnh, Phần Mộ Quỷ Hỏa càng phải liều mạng. Vậy tới lúc Phụng Âm Dương cướp đoạt nửa truyền thừa của quỷ cốc sẽ càng chắc chắn hơn.

Phía xa, Mộng Tam Sinh lại đứng ở trên không trung, từ trên cao nhìn xuống. Sau lưng hắn là một đôi cánh lớn màu tím cực lớn, nhìn thực sự yêu diễm.

- Phần Mộ Quỷ Hỏa, giao Luân Hồi Trì cho ta!

Mộng Tam Sinh lạnh lùng nói.

Giờ phút này, Mộng Tam Sinh độc ngạo toàn trường. Dường như không còn tồn tại nào có thể ngăn cản được bước chân của Mộng Tam Sinh.

Trên Luân Hồi Trì, Phần Mộ Quỷ Hỏa nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Mộng Tam Sinh, ngươi nên hiểu rõ, vì luyện ra Luân Hồi Trì, ta đã nghịch lưu tuổi thọ, tuổi thọ của ta cùng Luân Hồi Trì đã nối liền thành một thể. Giao Luân Hồi Trì cho ngươi, chính là giao mạng ta cho ngươi. Ngươi cảm thấy có khả năng sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.