Tiên Quốc Đại Đế

Chương 132: Q.10 - Chương 132: Khổng Hạt Tử




Trương Nghi nhíu mày nói:

- Thánh vương, Quỷ Kiến Sầu đã từ bỏ Ngược Quỷ cương vực, đi cương vực khác, không lâu sau Ngược Quỷ cương vực sẽ là lãnh thổ của Đại Trăn thánh đình. Chỉ có Khô Hải giáo chủ vẫn không biết thời thé, không muốn di dời, cũng không thần phục Đại Trăn thánh đình.

Tam Âm giáo chủ vội tiến lên nói:

- Tam Âm nguyện lĩnh binh kiến công lập nghiệp cho Đại Trăn thánh đình!

- Chuẩn!

... ... ... ...

Theo tin tức Diêm Xuyên cương thi nuốt mười hai thánh nhân lan truyền, công cuộc mở mang bờ cõi tăng nhanh vô số lần. Tam Âm cương vực, ngược Quỷ cương vực đều quy nhập Đại Trăn thánh đình. Khô Hải cương vực cũng tăng nhanh tốc độ khai phá.

Khô Hải giáo chủ miễn cưỡng chống đỡ mấy tháng thì không chịu nổi nữa, mang theo một số người hầu hốt hoảng bỏ trốn.

Tới đây thì lãnh thổ Âm phủ của Đại Trăn thánh đình chính thức khuếch trương thành năm cương vực.

Vạn Quỷ cương vực, Tôn Thiên cương vực, Khô Hải cương vực, Tam Âm cương vực, Ngược Quỷ cương vực



Dương gian, Hàm Dương, thượng thư phòng.

Diêm Xuyên ngồi đằng sau cái bàn, trước mặt hắn đứng một nam nhân tóc dài, trán nam nhân có một vệt đỏ, sau lưng cõng một thanh trường kiếm, khí độ cực kỳ hoa quý!

Tay nam nhân cầm một tấm thiệp, nhíu mày nhìn.

Nam nhân mỉm cười nói:

- Thánh vương, đây là thư chiến của Độc Cô Bổ Thiên, hắn cho rằng vi thần vẫn là Độc Cô Bổ Thiên.

Diêm Xuyên lạnh lùng cười:

- Độc Cô Bổ Thiên đã trở thành quá khứ, hiện tại Độc Cô thế gia của Đại Trăn thánh đình do Độc Cô Vô Địch ngươi chấp chưởng. Ngươi đã xem thư chiến rồi, thấy sao?

Nam nhân chính là các chủ của Bổ Thiên Các, điệt tử của Diêm Xuyên, Diêm Vô Địch, cũng có tên là Độc Cô Vô Địch.

Độc Cô Vô Địch trầm ngâm nói:

- Trong thư chiến Độc Cô Phá Thiên viết rất cuồng vọng, hạ thư chiến, nói là các phương thiên hạ có thể thành chiến trường. Chỉ cần thần truyền tin cho Độc Cô Phá Thiên thì hắn có thể ở bất cứ nơi nào chiến bại ta, thống nhất Độc Cô thế gia.

Diêm Xuyên cười hỏi:

- A! rồi ngươi thấy sao?

Độc Cô Vô Địch trầm giọng nói:

- Thánh vương mang thần Mộng Nhập Thiên Cơ năm ngàn năm, thần đã có đủ nội tình, huống chi trong thanh Bổ Thiên kiếm của thần có tất cả nội tình từ lão gia chủ Độc Cô Bổ Thiên. Thần có nắm chắc có thể thắng Độc Cô Phá Thiên!

- Như thế nào?

Độc Cô Vô Địch trầm giọng nói:

- Năm đó Độc Cô Phá Thiên đối chiến với Hóa Tôn Thiên thánh nhân mà không thể thắng, thần tự tin thực lực không kém hơn thánh nhân hiện tại, có thể chiến một trận. Nhưng địa điểm thì ...

Diêm Xuyên cười nói:

- Địa điểm? Nếu vậy thì trẫm đi cùng ngươi một chuyến, trực tiếp đi Độc Cô thế gia chẳng phải là càng tốt?

Độc Cô Vô Địch lên tiếng:

- Tuân lệnh!

Diêm Xuyên hít sâu, nói:

- Huống chi trẫm hy vọng mượn điều này kiểm chứng một việc.

- A?

Diêm Xuyên nghiêm túc nói:

- Độc Cô Bổ Thiên Độc Cô Phá Thiên. Kêu 'Bổ thiên' thì trẫm còn hiểu được, nhưng tại sao năm đó hắn thay tên thành 'Phá thiên'? Không phải trẫm lấy làm lạ gì, nhưng tên thật là rất quái. Có nhiều người thay tên đa số là để tỏ rõ ý chí của mình. Không lẽ chí phương của hắn là phá thiên? Phá hư thiên địa? Độc Cô gia tộc có cửu kiếm mạch. Tức là nói có cửu mạch, các mạch khác đều ủng hộ 'Phá thiên', cuối cùng từ bỏ mạch gia chủ 'Bổ thiên'.

Độc Cô Vô Địch nghiêm túc nói:

- Lão gia chủ lấy bổ thiên tỏ ý chí, tên gọi Độc Cô Bổ Thiên. Độc Cô Phá Thiên đúng là quái, thánh vương nghi ngờ Độc Cô Phá Thiên biết cái gì sao?

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Đúng vậy. Thiên địa này bắt đầu từ đệ nhất kỷ thì có một số người tự nhiên mất tích, có lẽ đã chết, nhưng thật sự chỉ là nội háo sao? Nếu là nội háo thì quần hùng leo lên đỉnh, cường giả càng lúc càng mạnh, nhưng thiên hạ này thì ngày càng yếu, rất lạ lùng. Trẫm đoán rất có thể tựa như Bạo Tạc Thú Vương, Bàn Thạch nhất tộc giấu trong chỗ tối, họ có mục đích chung, bất đắc dĩ luôn không thể hoàn thành, vẫn đang chờ đợi thời cơ.

Độc Cô Vô Địch trầm giọng hỏi:

- Vậy có liên quan gì đến 'Phá thiên'?

Diêm Xuyên nghiêm túc nói:

- Trăm vạn năm trước Liên Thần tấn công phá hỏng thiên địa như vậy, ở Âm phủ thái dương tan vỡ, thương thiên chết, thiên đạo băng. Nhưng các tộc giả cổ xưa như Bàn Thạch nhất tộc không xuất hiện, bọn họ không để ý thiên địa, không để ý thương sinh sao? Nên biết thiên địa tồn tại trong hư vô, nếu thiên địa tan vỡ thì tất cả sinh linh sẽ thành mây khói, hoàn toàn tan tành. Nhưng dù là vậy thì trong nhóm người này vẫn không một ai bước ra ngăn cản Liên Thần. Liên Thần thật sự vô địch? Nên biết rằng khi đó Liên Thần chưa siêu Thoát, chưa trường sinh mất tử. Mấy lão già đi ra chưa chắc không ngăn được Liên Thần, nhưng không có một ai, vì sao?

Độc Cô Vô Địch nghiêm túc nói:

- Bọn họ không để ý thiên địa phá toái?

Diêm Xuyên nghiêm túc nói:

- Đúng vậy. Đây cũng là điểm làm trẫm khó hiểu nhất. Bọn họ cũng là thiên địa dựng dục, vì sao không để ý tới an nguy của thiên địa? Thiên địa dựng dục vạn linh, thiên địa cũng là căn bản cho vạn linh sinh tồn, thế nhưng bọn họ lại không để ý. Có lẽ Độc Cô Phá Thiên biết điều gì.

Độc Cô Vô Địch hít sâu, nói:

- Thánh vương mưu tính sâu xa!

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Không phải trẫm mưu tính sâu xa mà là trẫm đúng là cảm giác không tầm thường, dù sao, năm xưa tại đại thế giới, thời đại Hồng Quân thì một mình Hồng Quân đơn độc chiến với toàn thiên hạ, nhưng tới đây thì Hồng Quân chỉ có thể núp trong chỗ tối, hoặc nên nói là chỉ dám núp đi. Rốt cuộc có thứ gì làm cho người cuồng ngạo như Hồng Quân cũng co rút trong bóng tối?

Độc Cô Vô Địch không hiểu rõ quá khứ của Hồng Quân nhưng cảm giác được Diêm Xuyên trầm trọng.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Ngươi trước tiên chuẩn bị đi, không lâu sau trẫm sẽ theo ngươi mau chóng đi Độc Cô thế gia.

Độc Cô Vô Địch gật đầu, nói:

- Ừm!

Nửa tháng sau, thượng thư phòng.

Doãn Hận Thiên, Vương Tiễn, Mông Điềm, Kim Đại Vũ đã trở về.

Doãn Hận Thiên cười nói:

- Thánh vương, tây Kiếm cương vực, Đông Kiếm cương vực, Bắc Kiếm cương vực, Nam Kiếm cương vực, Thần Kiếm cương vực, năm cương vực đều đã vào quỹ đạo, do Lý tướng xử lý hết thảy, dựa theo từng bước đã hoàn toàn quy nhập vào Đại Trăn thánh đình.

Mông Điềm cười nói:

- Thánh vương, các thành trì đã bị công phá, cho nên chúng ta trở về trước.

Diêm Xuyên vừa lòng gật đầu, nói:

- Tốt, trở về vừa lúc, lần này hãy cùng trẫm đi Nam Ngoại Châu!

Doãn Hận Thiên, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

Không biết Miêu Miêu từ đâu nhảy ra nói:

- Meo! Lại sắp đi ra ngoài? Ta cũng muốn đi!

Diêm Xuyên tò mò hỏi:

- Sao ngươi đến đây?

Miêu Miêu nói:

- Meo, A Phòng tỷ tỷ bảo ta nói ngươi biết là Khổng Hạt Tử lại tới.

Diêm Xuyên hơi biến sắc mặt nói:

- A?

Đám người Diêm Xuyên đi theo Miêu Miêu dẫn dắt bước ra khỏi thượng thư phòng.

Ở một đại điện, Triệu A Phòng tiếp đãi đám người Khổng Hạt Tử.

Khổng Hạt Tử, Khổng Ngạo Thiên, Bàn Sinh, còn có thuộc hạ của Khổng Hạt Tử.

Khổng Hạt Tử mỉm cười nói:

- Diêm đế, lại đến làm phiền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.