Tất cả mệnh cách lực của Minh Hà lão tổ đều tràn vào trong cơ thể cương thi Diêm Xuyên. Cả người hắn từ từ mờ dần, từ từ hóa thành một đám sương mù, tiêu tan ở bên trong vô cực.
Ầm ầm ầm!
Lực lượng cuồn cuộn khuấy động bên trong cơ thể cương thi Diêm Xuyên.
Cương thi Diêm Xuyên dần dần nhắm mắt lại, hút vào tất cả món quà đến từ Minh Hà lão tổ, tất cả ý chí của Minh Hà lão tổ, tất cả mệnh cách lực của Minh Hà lão tổ. Tất cả hiện tại đã trở thành đồ tẩm bổ cho thân thể của cương thi Diêm Xuyên.
Ở trong vô cực, cương thi Diêm Xuyên vẫn ngồi thêm mười tám ngày nữa.
Đột nhiên, thân thể cương thi Diêm Xuyên phát ra một tiếng nổ vang.
Ầm!
Một quang vụ mười tám màu từ thân thể cương thi Diêm Xuyên lan truyền ra bên ngoài.
- Thập bát trọng thiên?
Hai mắt cương thi Diêm Xuyên mở ra. Trong mắt hắn bắn ra hai luồng ánh sáng mười tám màu. Ánh mắt mạnh mẽ, khí thế hung ác bắn ra bốn phía.
Trong giây lát khi thế giới mới của Minh Hà lão tổ bị Mệnh Số đập nát, vô số vận thế nhất thời nhanh chóng chảy xuôi, tràn vào thế giới thứ nhất!
Ầm ầm ầm!
Vận thế tiến vào đại địa, nhanh chóng che kín hai giới âm dương. Những long mạch đại địa trước kia bị đánh tan lại nhanh chóng tụ tập.
Đồng thời, những vận thế này dường như vẫn lưu giữ ký ức của ngày xưa, từ đâu tới, lại chạy về chỗ đó.
Một đám cường giả tuyệt thế cảm thấy Mệnh Số tiến vào bên trong thiên địa. Bọn họ nhanh chóng tiến vào thiên địa, nhìn về phía bầu trời Đại Tần Thành.
- Quỷ Cốc Tử?
Liên Thần kinh ngạc nói.
- Đại pháp đổi mạng. Quỷ Cốc Tử dùng mạng của mình thay đổi mạng với Diêm Xuyên? Hắn chết thay cho Diêm Xuyên sao?
Phần Mộ Tiên Vương kinh ngạc nói.
- Mệnh cách của bọn họ tương đồng!
- Ý thức của Mệnh Số mới chỉ thức tỉnh một phần. Mệnh số quyết định mệnh cách, mặc kệ những điều khác. Làm sao hai người này có mệnh cách giống nhau như đúc, lại có thể giấu được Mệnh Số?
- Người cùng mệnh cách, chỉ có một người có thể sống sót. A, ta vốn tưởng rằng Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử nhất định phải có một trận chiến. Không thể tưởng tượng được Quỷ Cốc Tử lại có hành động đại nghĩa như vậy!
... ... ...
... ...
...
Mọi người cảm thán một hồi.
Ầm! Ầm!
Hai Quỷ Cốc Tử ầm ầm nổ tung. Tại cửa Trung Ương Điện, tâm tình nhân thân Diêm Xuyên đang rất bi thương.
Một đám tuyệt thế kiêu hùng lại yên lặng một hồi.
- Lần này, Quỷ Cốc Tử thay Diêm Xuyên, vậy lần sau sẽ phải làm thế nào đây?
Đông Phương Bất Bại khe khẽ thở dài.
Mệnh Số đã rút đi, Đông Phương Bất Bại khẽ thốt ra một tiếng tiếc nuối, tiếp đó dẫn theo Liên Thần đạp không rời đi.
Phần Mộ Tiên Vương quan sát cảnh tượng phía dưới một chút, cuối cùng cũng đạp không rời đi.
Cuộc chiến này, mình chưa thành công, Minh Hà lão tổ cũng thất bại. Muôn dân lại mất đi một cơ hội nữa.
Tâm tình của Phần Mộ Tiên Vương cũng không thực sự tốt lắm. Trong chớp mắt hắn đã đến biên giới của Tây Ngoại Châu. Tại nơi nào, đệ tử Phần Mộ thị và quần hùng của thế giới Đại Thiện vẫn đang chờ đợi.
- Gia chủ!
Một đám đệ tử Phần Mộ thị kêu lên.
- Đi thôi, trở lại đi!
Phần Mộ Tiên Vương thản nhiên nói.
- Vâng!
Mọi người theo Phần Mộ Tiên Vương bay về phía thế giới Đại Thiện.
Chung Sơn đứng ở trong tinh không. Bên cạnh hắn là Kiếm Ngạo. Hai người nhìn cửa Trung Ương Điện phía xa.
- Quỷ Cốc có hành động đại nghĩa như vậy, Diêm Xuyên mới tránh thoát được kiếp nạn lần này. Nhưng đáng tiếc, tế đàn Đại Đế này cũng không phải là vật tốt lành gì!
Kiếm Ngạo trầm giọng nói.
Tế đàn Đại Đế?
Cũng bởi vì tế đàn Đại Đế, Mệnh Số mới lựa chọn Diêm Xuyên đầu tiên. Thứ này thật sự không phải vật tốt.
- Không chỉ có như vậy, còn có thân thể của cương thi Diêm Xuyên. Có lẽ cho dù không có tế đàn Đại Đế, Mệnh Số vẫn có thể tìm tới hắn!
Chung Sơn lắc đầu một cái nói.
Hai người quan sát một lúc, cuối cùng đạp không bay trở về thế giới Đại Thiên.
Tuy rằng Võ Chiếu không tham dự chiến tranh, nhưng vẫn chú ý tới hướng đi của quần hùng khắp nơi trong thiên hạ. Võ Chiếu đứng ở trong chỗ tối, quan sát tất cả mọi chuyện diễn ra. Lúc này tâm tình Võ Chiếu càng lúc càng trầm trọng.
Võ Chiếu phát hiện, khoảng cách giữa mình và quần hùng trong thiên hạ đang càng ngày càng xa.
Bây giờ Võ Chiếu đã đạt tới thập lục trọng thiên. Nếu là ngày xưa có thể nói thực lực như vậy là vô cùng mạnh mẽ. Nhưng đối mặt với quần hùng trong thiên hạ bây giờ, dường như lại có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào.
Tại cửa Thái Cực Điện, Võ Chiếu khe khẽ thở dài.
Lúc này, đột nhiên đại địa trong thiên hạ đều rung động mạnh.
Ngang!
Ngang!
Ngang!
... ... ...
Vô số tiếng rồng gầm từ sâu trong lòng đất vang lên. Vận thế lại trút đầy vào trong những long mạch đại địa. Tiếp theo, vận thế tràn ra bay vút lên không trung, trở về khắp nơi trong thiên hạ.
Đại Tần Thành, Hàm Dương Thành, vận thế cuồn cuộn trở về, lại xông lên bầu trời biển mây, tiến vào trong khu vực biển mây khí vận.
Ngang!
Ngang!
Hai kim long vận thế lãi xuất hiện.
Giống như kim long khí vận của ngày xưa, chúng lại tiếp nhận Thiên giới Đại Trăn.
...
Sau mười mấy ngày, trong vô cực.
Ầm!
Một đám sương mù với ánh sáng mười tám màu từ thân thể của cương thi Diêm Xuyên lan tỏa ra bên ngoài.
- Thập bát trọng thiên sao?
Hai mắt của cương thi Diêm Xuyên mở ra. Trong mắt hắn bắn ra hai dải ánh sáng mười tám màu rực rỡ. Ánh mắt hắn đầy mạnh mẽ, khí thế hung ác bắn ra bốn phía.
Cương thi Diêm Xuyên nhìn vào hai bàn tay của mình.
- Minh Hà lão tổ biếu tặng sao? Tất cả mệnh cách lực của Minh Hà, còn có cả lực lượng tràn đầy của một thế giới mới đã bị nghiền nát, để ta đột phá?
Cương thi Diêm Xuyên lộ vẻ kinh ngạc nói.
Thân thể tướng thần, tu luyện rất gian nan. Ngày xưa, Tướng Thần cố gắng vô số lần, cũng chỉ đạt tới tu vi thập thất trọng thiên.
Không thể tưởng tượng được Minh Hà lão tổ còn cường đại hơn cả Tướng Thần ngày xưa nhiều như vậy.
Trong mắt cương thi Diêm Xuyên chợt hiện lên một sự kiên định:
- Minh Hà lão tổ, tạ ơn món quà tặng của ngươi. Món quà tặng này đối với ta cực kỳ quan trọng, khiến ta bớt đi rất nhiều cửa ải. Tuy rằng ta không rõ lời nói cuối cùng của ngươi là có ý gì. Tướng Thần nói Mệnh Số trở nên mạnh mẽ. Ngươi nói ngươi xem thường Mệnh Số. Nhưng ta sẽ cố gắng hết khả năng của mình, không khiến những người đã gửi gắm hy vọng lên người ta phải thất vọng!
- Gia gia của ta Bách Hoàng, Quỷ Cốc Tử, Khổng Hoàng Thiên, Tướng Thần, Minh Hà, Đại Khí Tôn, Đại Thế Tôn, các ngươi hãy chờ xem. Ta sẽ cố gắng hết sức của mình. Nếu như có một ngày mộng tưởng trở hành hiện thực, ta sẽ dốc toàn lực giúp các ngươi, nhìn ta giỏi tới mức nào, còn có cơ hội đồng thời nâng cốc chúc mừng.
Cương thi Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Cương thi Diêm Xuyên nhắm mắt, tâm thần liền tiến vào mi tâm. Trong mi tâm lúc này đang có một giọt nước nhỏ. Bên trong có hình ảnh hư ảo giống như thế giới mới lúc trước.
- Thế giới chi tâm sao? Tuy rằng ta không biết vật ấy hiện tại có thể làm gì, nhưng ta sẽ cẩn thận cân nhắc!
Cương thi Diêm Xuyên tỏ ra ngưng trọng nói.
Nói xong, cương thi Diêm Xuyên đạp không xông thẳng về phía Đại Tần Thành.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên vừa trở về, một vài thần tử Đại Trăn lập tức xông tới.
- Đại Đế!
Một đám thần tử xông tới kêu lên.
- Đi thôi!
Cương thi Diêm Xuyên nói.
Tiếp theo, cương thi Diêm Xuyên dẫn theo một đám trọng thần, đạp không tiến vào dương gian.
Tại dương gian, nhân thân Diêm Xuyên đã chờ đợi sẵn. Gần như mọi người toàn thân đều mặc y phục để tang màu trắng.
Xe bảy rồng kéo đang lẳng lặng đứng chờ ở cửa Triều Thiên Điện.
Diêm Xuyên, hoàng hậu, thái tử bước lên xe rồng. Một đám thần tử đi theo phía sau.
- Lên đường!
Bạch Khởi kêu lên.
- Ngang! Ngang! ... ...
Bảy con rồng cất cánh tiến về phía bắc.
Tất cả trọng thần Đại Trăn gần như đã dốc toàn lực lực, bay thẳng đến Bắc Ngoại Châu của thế giới Đại Thiên.
Lúc này, Diêm Xuyên đã không lo lắng nơi khác sẽ đánh lén Đại Trăn nữa. Bây giờ thế cuộc trong thiên hạ gần như đã rõ ràng. Tổng cộng chỉ còn lại vài thế lực. Mấy thế lực này, Diêm Xuyên có thể khẳng định bọn họ sẽ không thừa cơ mà vào.
Mấy ngày sau, mọi người tiến vào Bắc Ngoại Châu.
Tại Bắc Ngoại Châu, Trường Sinh Bất Tử Điện.
- Khởi bẩm giới chủ, Diêm Xuyên đã tiến vào Bắc Ngoại Châu!
Một thần tử cung kính nhìn Chung Sơn bẩm báo nói.
- Trẫm đã biết!
Chung Sơn gật đầu một cái.
- Giới chủ, chúng ta có nên phái sứ giả đi tới đó hay không?
Thần tử kia lại hỏi.
- Không cần. Diêm Xuyên dẫn theo quần thần đi tới từ đường của Bách thị, để thắp hương cho mộ Bách Hoàng, hơn nữa còn chôn cất Quỷ Cốc Tử. Chúng ta không nên quấy rầy bọn họ!
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Tại từ đường của Bách thị, chiếc xe gồm bảy rồng kéo nhanh chóng lao tới. Từ phía xa nhìn lại, nơi này có vô số bách thụ mọc cao vút vào trong mây, những dãy núi nối liền với nhau. Nhưng Chung Sơn lại không để cho bất kỳ người nào tiến vào nơi này. Nơi này được xem là cấm địa. Đây chính là nơi mai táng Bách Hoàng.
Từ phía xa, xe rồng đã ngừng lại. Diêm Xuyên nhìn quang cảnh xung quanh. Nhất thời, Diêm Xuyên kinh ngạc tới mức nhập thần, trong mắt thoáng ướt át.
Phía trên xe rồng còn có một cái quan tài. Đó là một chiếc quan tài có đặt y phục của Quỷ Cốc Tử.