Tiên Quốc Đại Đế

Chương 37: Q.10 - Chương 37: Minh Vương.




Diêm Xuyên hét to một tiếng:

- Thanh thiên đạo! Huyết Hải thao thao!

Tóc dài của Diêm Xuyên biến đỏ rực, kéo tới eo. Huyết Hải vô tận xông hướng Băng Ma thánh vương.

Ầm ầm ầm!

Huyết Hải đánh vào người của Băng Ma thánh vương, gã cười nhạt.

Trong khoảnh khắc Băng Ma thánh vương phát hiện bốn phương tám hướng bỗng có gần ngàn Diêm Xuyên trồi lên, là một ngàn Huyết Thần Tử.

- Bạo!

Ầm ầm ầm!

Một ngàn Huyết Thần Tử cùng tự bạo, trong khoảnh khắc Huyết Hải nổ tung, chỗ bạo tạc làm hư không vặn vẹo kịch liệt, thậm chí xuất hiện nhiều vết rạn.

Bùm bùm bùm!

Băng Ma thánh vương bị tạc văng ra.

Bạch Khởi rống to:

- Khai!

Ầm ầm ầm!

Một đao ngập trời, liên hoa bảy sắc to lớn bị chém thành hai nửa.

Bạch Khởi trốn ra.

Bạch Khởi cứu Bạch Khởi xong lập tức xông hướng Diêm Động Ân.

Diêm Xuyên cách thật xa đã vỗ một chưởng vào khói đen quanh thân Diêm Động Ân.

Ầm ầm ầm!

Khói đen cuồn cuộn tán ra, nhưng liên hoa đen ở ngực Diêm Động Ân bỗng chui vào thân thể gã.

Diêm Động Ân thống khổ hét to một tiếng:

- A!

Diêm Xuyên biến sắc mặt vọt tới:

- Động Ân!

Ngay khi Diêm Xuyên sắp tới trước mặt Diêm Động Ân thì gã bỗng vung một đấm đánh hướng hắn.

Ầm ầm ầm!

Cương quyền to lớn đánh tới, Diêm Xuyên hơi khựng lại, Diêm Động Ân đạp bước bay lên trời, tránh đi hắn.

Diêm Động Ân bắn lên bầu trời, đến trước mặt Băng Ma thánh vương.

Diêm Xuyên sắc mặt âm trầm nói:

- Động Ân?

Trong băng tinh liên hoa vang giọng của Liên Thần :

- Ha ha ha ha ha ha!

Giọng Liên Thần vang lên:

- Diêm Xuyên, ngươi có biết không? Vốn mọi thứ có thể kết thúc, là ta cố ý kéo tới hiện tại, ta cố ý chờ ngươi. Ta muốn ngươi lựa chọn cứu Bạch Khởi hay cứu Diêm Động Ân. Đáng tiếc ngươi đã chọn Bạch Khởi, là tự ngươi lựa chọn, không thể trách được ai!

Diêm Xuyên nhìn chằm chằm Diêm Động Ân ở trên trời.

Giờ phút này, trên mặt Diêm Động Ân có khói đen lượn lờ, hình như gã không muốn quay về bên cạnh Diêm Xuyên.

Diêm Động Ân co giật, lực lượng đang mãnh liệt tăng vọt.

Diêm Xuyên tức giận quát:

- Liên Thần, ngươi đã làm gì nhi tử của ta!

Giọng Liên Thần vang lên:

- Làm gì thì ngươi sẽ biết ngay đây!

Chỉ thấy trên bầu trời, khói đen quanh thân Diêm Động Ân biến mất, mặt gã biến trắng bệch, vẻ thống khổ không còn, thay thế là sự bình tĩnh.

Giờ phút này, Diêm Động Ân nhìn Diêm Xuyên đã không còn là sùng kính phụ thân mà biến lạnh băng.

Bỗng nhiên Diêm Động Ân vẻ mặt ucng kính nhìn băng tinh liên hoa:

- Thuộc hạ bái kiến Liên Thần!

Xì xào!

Bốn phía các tướng sĩ kinh ngạc nhìn lên trời.

Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên vẻ mặt kinh ngạc.

- Cái gì?

Bái Liên Thần? Còn nói là Thuộc hạ? Diêm Động Ân tự xưng thuộc hạ với Liên Thần?

Con ngươi Diêm Xuyên co rút.

Giọng Liên Thần lại vang lên:

- Ha ha ha ha ha ha! Diêm Xuyên, đã đoán được chưa?

Diêm Xuyên lầm bầm:

- Khống Thần? Đứng hàng thứ ba thần thông ở đại thế giới?

Ánh mắt Diêm Xuyên lóe tia căm hận.

Mắt Diêm Xuyên lạnh lùng hỏi:

- Là Khống Thần? Liên Thần, ngươi muốn khống chế con của ta?

Giọng Liên Thần vang lên:

- Ha ha ha ha ha ha! Đúng vậy, ta để lại giới này một đóa hắc liên duy nhất một đóa phong ấn một phần thần thông 'Khống Thần', bây giờ dùng lên người Diêm Động Ân. Khống Thần không phải hình thành con rối, hắn vẫn là hắn, chỉ là hắn không còn tình cảm, chỉ có lý trí, hoàn toàn là lý trí, còn có trung thành với ta.

Diêm Động Ân nhìn Diêm Xuyên, khóe môi cong lên nụ cười lạnh, nhìn hướng băng tinh liên hoa, nói:

- Liên Thần, thuộc hạ cảm thấy cái tên Diêm Động Ân thật khó nghe, thuộc hạ muốn đổi tên.

Liên Thần bất ngờ hỏi:

- A? Ngươi muốn đổi tên thành gì?

Diêm Động Ân nghiêm túc nói:

- Ta có huyết mạch của Minh Phượng, càng có thần thông Huyết Hải, ta muốn đổi tên thành Minh Vương!

Liên Thần vừa lòng nói:

- Minh Vương? Ha ha ha ha ha! Tốt, vậy ngươi tên là Minh Vương.

Liên Thần lại hỏi:

- Minh Vương, trong hắc liên có một chút lực lượng ta phong ấn, hiện tại ngươi cảm thấy như thế nào?

Két két két két két két két két két

Minh Vương mới sửa tên xong người mấp máy, xương cốt vang tiếng giòn.

Minh Vương lắc lư đầu, nhìn lên trời, khí thế khổng lồ bắn lên.

Ầm ầm ầm!

Đột nhiên, vô số kiếp vân kéo tới.

Doãn Hận Thiên nheo mắt nói:

- Tổ Tiên kiếp? Thái tử sắp độ Tổ Tiên kiếp? Không đúng, không phải thái tử nên giết một Tổ Tiên sao?

Diêm Xuyên sắc mặt khó xem nói:

- Là lực lượng củaLiên Thần. Liên Thần đã Thoát, Dục Huyết Trớ Chú không có tác dụng với hắn!

Minh Vương ngẩng đầu nhìn kiếp vân trên trời, khóe môi cong lên cười lạnh, vung tay đánh hướng trời.

Chưởng ấn đen to lớn đánh elne trời.

Ầm ầm ầm!

Kiếp vân nổ tung, chớp mắt vỡ thành bốn, năm mảnh.

Xung quanh Minh Vương toát ra khí thế nhiếp người.

Ầm ầm ầm!

Người Minh Vương run run, khí thế ngày càng mạnh mẽ.

Vù vù vù!

Bỗng nhiên Minh Vương thân hợp thiên đạo, một thiên đạo màu đen.

Minh Vương lắc lư đầu, lạnh lùng cười:

- Khô Hải giáo chủ, Quỷ Kiến Sầu, Tam Âm giáo chủ, ta đã hoàn toàn luyện hóa, lực lượng của ngươi quả nhiên hoàn mỹ, ta đã là Tổ Tiên tứ trọng thiên!

Giọng Liên Thần vang lên:

- Tốt, Minh Vương, thể chất của ngươi tốt hơn ta đã tưởng. Tổ Tiên tứ trọng thiên? Ha ha ha ha ha! Bây giờ ta ra mệnh lệnh thứ nhất cho ngươi.

Minh Vương trầm giọng nói:

- Xin Liên Thần cứ nói.

Liên Thần trầm giọng nói:

- Hãy tru sát Diêm Xuyên cho ta!

Phía không xa, Diêm Xuyên con ngươi co rút, Liên Thần có kế hoạch thật độc ác.

Minh Vương lên tiếng

- Tuân lệnh!

trên bầu trời, Băng Ma thánh vương lộ nụ lạnh lùng cười:

- Phụ tử tương tàn? 99 đúng là thú vị!

Ầm ầm ầm!

Một hướng khác, mấy ngàn Băng Ma khôi lỗi đã bị ba kiếm Thái Đế, Ngọc Đế, Thượng Đế giết sạch.

Vù vù vù!

Ba thanh thần kiếm Thái Đế, Ngọc Đế, Thượng Đế mau chóng biến thành hình người, đi tới trước mặt Diêm Xuyên.

Minh Vương cất bước đi ra, bộ dạng muốn đấu tranh với Diêm Xuyên.

Bạch Khởi vẻ mặt hối hận nói:

- Thánh vương, thần tội đáng muôn chết, hại thái tử gặp kiêps nạn này!

Diêm Xuyên lắc đầu, nói:

- Không liên quan đến ngươi, Liên Thần chờ giây phút này lâu rồi, sớm muộn gì sẽ xảy ra.

Nhưng Bạch Khởi vẫn lộ vẻ tự trách.

Minh Vương cười nói:

- Phụ thân, Liên Thần kêu ta giết ngươi, đi ra chịu chết đi!

Bạch Khởi nhíu mày nói:

- Thánh vương!

Diêm Xuyên lắc đầu, nói:

- Chuyện của trẫm thì đương nhiên trẫm phải tự xử lý. Bạch Khởi, Thái Đế, Ngọc Đế, Thượng Đế, các ngươi phụ trách tru sát Băng Ma thánh vương.

Bạch Khởi, Thái Đế, Ngọc Đế, Thượng Đế đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

- Giết!

Bạch Khởi căm hận vác đao chém giết Băng Ma thánh vương sáu tay.

Giờ phút này, Bạch Khởi rất tự trách việc thái tử gặp nạn, càng hận Băng Ma thánh vương hơn. Bạch Khởi muốn trút giận lên người Băng Ma thánh vương.

Ba Thái Đế, Ngọc Đế, Thượng Đế tuân mệnh xung phong.

Minh Vương bước ra một bước, đi tới cách Diêm Xuyên không xa, cười nhạt.

Minh Vương âm trầm cười nói:

- Phụ thân, mọi thứ của ta đều là ngươi dạy, nhưng ta sớm khác với ngươi, hãy xem cái gì là trò giỏi hơn thầy đi!

Diêm Xuyên nhìn Minh Vương, nhíu mày, cuối cùng gật đầu, nói:

- Cũng tốt, ta muốn xem con ta rốt cuộc học được bao nhiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.