Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1: Q.11 - Chương 1: Mười lăm thánh nhân




Cõi âm, Đại Tần Thành!

Cương thi Diêm Xuyên mắt nhìn phía nam. Phía sau hắn là một thân ảnh mặc áo bào đen đang quỳ một gối xuống.

- Lập tức thông báo Độc Cô Vô Địch, Độc Cô Phá Thiên đã chết. Bảo hắn lập tức thu phục Độc Cô thế gia!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Diêm Xuyên vốn không dự định tham dự chuyện của Độc Cô thế gia, nhưng một chuyện của Khổng gia đã khiến Diêm Xuyên hiểu rõ, thiên hạ biến đổi. Hắn không thể không tăng nhanh tiến độ.

- Vâng!

- Trẫm sẽ phái người đi vào trợ giúp. Nhớ kỹ, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại!

Lần tiên, Diêm Xuyên hạ mệnh lệnh quyết tuyệt như thế.

- Vâng!

Người mặc áo bào đen đáp lời.

- Đi xuống đi!

Vèo!

Trong nháy mắt người mặc áo bào đen biến mất không thấy bóng dáng.

Thiên địa bù đắp, cõi âm cũng có mặt trời nhưng so với dương gian tất nhiên không bằng. Dương gian có mặt trăng lúc tròn lúc khuyết. Tại cõi âm, mặt trời có lúc tròn lúc khuyết.

Cương thi Diêm Xuyên ngẩng đầu nhìn mặt trời trên cao, có chút trầm tư.

----------------

Dương gian, Nam Ngoại Châu, Hoàng Tuyền Lộ.!

Nhóm người Diêm Xuyên đang nghỉ ngơi một chút tại một sơn cốc.

Xe rồng kéo bị phá hỏng, nhưng rất nhanh đã được tu bổ lại.

- Bạch Khởi, Mông Điềm, Kim Đại Vũ, Vương Tiễn!

Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.

- Thần có mặt!

Bốn người tiến lên.

- Bốn người các khanh, dẫn theo sáu người của Độc Cô thế gia, lập tức đi tới Độc Cô thế gia. Trẫm sẽ thông báo Độc Cô Vô Địch, để hắn nhanh chóng thu phục Độc Cô gia tộc!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- Vâng!

Bốn người lên tiếng trả lời.

- Không, Diêm Xuyên, ngươi muốn chia sẻ Độc Cô thế gia ta?

Một đệ tử Độc Cô thế gia trọng thương nhất thời cả kinh kêu lên.

- Gian tặc!

Các đệ tử Độc Cô thế gia giận dữ nói.

Diêm Xuyên lạnh lùng liếc mắt nhìn sáu người một cái.

Doãn Hận Thiên lại tiến lên phía trước nói:

- Các vị, Độc Cô Phá Thiên đã chết, Độc Cô thế gia còn có gì để dựa dẫm nữa?

Mọi người mặt lạnh nhìn về phía Doãn Hận Thiên.

- Các ngươi cũng nhìn thấy, thánh nhân xuất thế. Một thánh nhân cũng có thể diệt toàn tộc của ngươi. Tiếp theo, thiên hạ này còn xuất hiện những tuyệt thế hung nhân giống như Khổng Hoàng Thiên. Một trận thiên hạ đại loạn sắp nổi lên. Các ngươi không đến mức nhìn không thấu chứ?

Doãn Hận Thiên trầm giọng nói.

- Vậy thì thế nào? Độc Cô thế gia ta không bị bất kỳ người nào khống chế!

- Ha ha ha, các vị vẫn còn giấc mộng làm cường tộc sao? Những lời Khổng Hoàng Thiên nói lúc trước, các ngươi còn không rõ sao? Hắn muốn nhất thống dương gian Nam Ngoại Châu. Độc Cô thế gia ngươi vẫn còn muốn tìm bọn họ liều mạng hay sao? Cuối cùng đối mặt với tai ương diệt tộc, các ngươi còn không phải ngoan ngoãn đầu hàng sao?

Doãn Hận Thiên cười nói.

- Ta, chúng ta có thể di chuyển đến châu khác!

Một người quật cường nói.

- Châu khác? Khổng Hoàng Thiên còn không có năng lực một lần nuốt vào toàn thiên hạ. Ngươi cho rằng thời thiên hạ loạn lạc, châu khác chưa có cường nhân quật khởi sao?

Doãn Hận Thiên tiếp tục nói.

- Chúng ta... !

- Tại Đại Trăn, có một nửa đệ tử Độc Cô thế gia. Ít nhất sẽ không làm nô làm phó cho các ngươi. Tại Đại Trăn, có Độc Cô Vô Địch là người lãnh đạo của các ngươi, cũng coi như bảo tồn Độc Cô thế gia!

Doãn Hận Thiên khuyên nhủ.

- Độc Cô Vô Địch, hắn không phải là người của Độc Cô thế gia ta! Hắn không phải!

- Không phải sao? Nếu vậy cũng không phải việc khó. Độc Cô Vô Địch chịu lời nhờ của Độc Cô Bổ Thiên, lãnh đạo Độc Cô thế gia. Hắn chính là gia chủ. Nếu là các ngươi cân nhắc tới huyết mạch? Vậy thời đại này do chính các ngươi tự mình nỗ lực!

Doãn Hận Thiên trầm giọng nói.

- Chúng ta? Làm sao nỗ lực?

- Độc Cô Vô Địch không cùng huyết mạch với các ngươi. Nhưng hậu nhân của hắn lại không hẳn như vậy!

Doãn Hận Thiên đầu độc nói.

Mọi người nhất thời yên lặng một hồi.

Doãn Hận Thiên quay đầu nhìn về phía Diêm Xuyên nói:

- Thánh Vương, thần cùng đi tới Độc Cô thế gia, cũng tiến tiến hành khuyên bảo, phòng ngừa một vài tổn thất không cần thiết!

- Chuẩn!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Mọi người quay về phía Diêm Xuyên thi lễ. Tiếp theo bọn họ dẫn theo sáu đệ tử Độc Cô thế gia, ầm ầm vọt về phía đông.

Bên trên xe rồng kéo chỉ còn lại Diêm Xuyên, Miêu Miêu, Triệu A Phòng.

- Soán mạng thuật của Khổng gia, ta đã xem rồi!

Triệu A Phòng ngưng trọng nói.

- Làm sao?

- Thật sự có chỗ độc đáo, có thể tiến hành bổ sung với soán mạng thuật do Bách Hoàng lưu lại. Ta muốn bế quan một thời gian!

Triệu A Phòng trịnh trọng nói.

- Nàng bế quan đi. Ta và Miêu Miêu sẽ hộ pháp cho nàng!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

- Meo!

Miêu Miêu gật đầu một cái khẳng định.

Triệu A Phòng chậm rãi đi trở về bên trong xe kéo, lập tức bế quan.

Diêm Xuyên, Miêu Miêu cũng đi tới xe rồng kéo.

- Về triều!

Diêm Xuyên nói.

- Ngang!

Ngũ long rít gào, lập tức bay về phía hướng đông bắc.

Xe rồng kéo bay chưa đầy hai ngày.

Ầm!

Trong thiên địa đột nhiên phát ra một tiếng nổ vang. Trong lúc nhất thời mây đen lại ùn ùn kéo tới. Âm thanh vang dội bỗng nhiên xuyên qua thiên địa.

- Dương Cửu Âm Lục, thánh nhân đã định, lập tức lên. Âm dương cách xa nhau. Thánh nhân cõi âm không được vượt qua giới cõi âm. Thánh nhân cõi âm không được vượt giới dương gian! Các tổ chức chịu trách nhiệm bảo hộ muôn dân!

Ầm ầm ầm!

Mây đen tan đi. Bắt đầu từ giờ phút này, Diêm Xuyên hiểu rõ, thiên địa chính thức đi vào quỹ đạo chính.

Bên trên xe rồng kéo, Diêm Xuyên và Miêu Miêu nhìn mây đen tan đi, lông mày thoáng nhíu lại.

- Meo!

Miêu Miêu lắc lắc đầu.

- Thế nào?

Diêm Xuyên cười nói.

- Meo, ta không biết. Ta cảm giác có người theo chúng ta!

Miêu Miêu tỏ ra cổ quái nhìn chung quanh một lần.

- Theo chúng ta?

Chân mày Diêm Xuyên nhíu lại. Hắn cũng nhìn chung quanh một lần.

Nhưng mặc dù lấy thực lực của Diêm Xuyên hôm nay, cũng không thể phát hiện có người nào theo bọn họ.

Trong lòng Diêm Xuyên thoáng âm trầm.

- Khởi hành hết tốc lực!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Ngang!

Ngũ long rít gào, bay nhanh hơn.

----------------------

Cõi âm, triều đô Đại Hình, Minh Thiên Thành.

Bốn đại thánh nhân bao vây tấn công Minh Thiên Thành, trong lúc nhất thời đã kích động vô số cuộc chiến. Có thể từ bài học thất bại của Độc Cô Phá Thiên, giờ phút này bốn đại thánh nhân cũng không thể không để ý tới sống chết. Đồng thời cũng khiến Minh Thiên Hàn dẫn theo Ưởng ngăn cản bốn đại thánh nhân.

Đột nhiên thiên địa phát ra một tiếng động rất lớn. Âm thanh xuyên qua thiên địa.

- Âm dương cách xa nhau?

Một đám thánh nhân nhất thời biến sắc.

Ầm!

Sau một lần va chạm mạnh, trong nháy mắt các thánh nhân tách ra.

Đỉnh đầu hai thánh nhân Ngô Thiên, Tây Môn lập tức có mây đen cuồn cuộn, giống như là cảnh cáo của Thiên số.

- Vì sao thánh nhân không thể đi xuyên qua hai giới âm dương?

Ngô Thiên cực kỳ khó chịu nói.

Ngày xưa, thánh nhân âm dương có thể đi khắp hai giới. Nhưng hôm nay, thánh nhân dương gian lại chỉ có thể chờ ở dương gian sao?

Trong lúc nhất thời, bốn đại thánh nhân thở ra một hơi thật dài. Trong mắt mỗi người không tránh khỏi có một chút cảm giác bất đắc dĩ.

- Minh Thiên Hàn, coi như ngươi gặp may mắn, đừng đến dương gian!

Ngô Thiên bất đắc dĩ kêu lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.