Tiên Quốc Đại Đế

Chương 44: Q.7 - Chương 44: Mưu kế




Ads - Giết yêu thú không tính cái gì. Bắt đầu từ ngày mai, sư phụ dẫn con đi nhìn thấy máu!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- A? Nhìn thấy máu. Hiện tại không phải đang nhìn thấy máu sao?

- Ta nói chính là máu người!

Diêm Xuyên khẽ mỉm cười.

- Máu người?

- Giết người!

Trong mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại nói.

Trên mặt Diêm Động Ân đột nhiên nghiêm nghị.

———–

Phong ấn giới.

Trải qua hơn mười năm chuẩn bị, Công Dương Thao Lược gần như đã nắm giữ được tất cả tin tức trong thiên hạ.

- Đại nhân, bây giờ chúng ta đi đâu trước?

Một vị tiên nhân hỏi.

- Đại nhân muốn tiêu diệt Đại Trăn sao? Chỉ cần khống chế Đại Trăn, chúng ta liền đoạt được hơn nửa thiên hạ!

Lại một vị tiên nhân hỏi.

Công Dương Thao Lược suy nghĩ một chút, lắc đầu.

- Đi Thiên triều Đại Phật trước. Đại Trăn? Hiện tại vẫn không phải lúc!

Công Dương Thao Lược cực kỳ cẩn thận nói.

Tuy rằng Công Dương Thao Lược tự cho mình là thiên hạ vô địch trong giới này, nhưng bởi vì có vết xe đổ lần trước, hắn vẫn vô cùng cẩn thận.

- Vâng!

Đám tiên nhân đáp.

Công Dương Thao Lược đạp không dẫn theo đám tiên vọt về phía đông. Mục tiêu của hắn chính là Thiên triều Đại Phật.



Thiên triều Đại Phật, Vạn Phật Thành!

Giờ phút này, bên trong Vạn Phật Thành hoàn toàn tĩnh lặng. Trên không trung, Kim Long Khí Vận mười tám trảo, rít gào trùng thiên.

Phía dưới lại là một trăm bóng người.

Người dẫn đầu toàn thân mặc áo bào trắng, vẻ mặt ngạo nghễ. Người này chính là đại tiên Đại Tề, Công Dương Thao Lược!

Công Dương Thao Lược dẫn theo đám tiên nhân xuất hiện tại Thiên triều Đại Phật!

- Khổng Ma Kha, ngươi còn không đi ra!

Công Dương Thao Lược hừ lạnh một tiếng.

Một quốc gia tất nhiên sẽ có chủ nhân một quốc gia không tầm thường.

Cũng giống như vậy. Mỗi thánh thượng đều có thể điều động tư thế một triều, tụ tập lực lượng của bách tính thiên hạ một triều, để bản thân mình sử dụng. Lực lượng vô cùng khủng khiếp.

Công Dương Thao Lược không lỗ mãng lao xuống.

Phía dưới, trong triều của Vạn Phật điện.

Giờ phút này bên trong Vạn Phật điện đã có quan viên đứng đầy.

Trên người Khổng Ma Kha mặc long bào, ngồi trên long ỷ, hai mắt híp lại.

- Đại tiên?

Khổng Ma Kha trầm giọng nói.

Triệu Tiên Tri khẽ mỉm cười nói:

- Thánh thượng, lấy khả năng của ngài, không hẳn phải sợ hắn!

Trong triều đình, phần lớn mọi người đều được Khổng Ma Kha đẩy tu vi tăng lên. Mọi người đều hiểu rõ sự cường đại của Khổng Ma Kha.

Nếu là thời điểm ngày xưa giết chết Thiên tiên, Khổng Ma Kha mới là thượng Hư Cảnh mười một tầng. Hiện tại, tu vi của Khổng Ma Kha đã viên mãn.

Thậm chí, trước đây không lâu, do một vài trọng thần tự mình hộ pháp, Khổng Ma Kha còn độ Thiên tiên kiếp. Thập cửu thiên kiếp!

Hiện tại Khổng Ma Kha đã là Thiên tiên.

Với thực lực Thiên tiên, còn có lực lượng do Liên Thần ban tặng, Khổng Ma Kha tất nhiên không mấy sợ hãi.

Thậm chí, Khổng Ma Kha còn có thể điều động tư thế thiên hạ Đại Phật, mượn lực lượng của toàn thiên hạ, khiến bản thân mình cường thịnh.

Đối mặt với Công Dương Thao Lược, Khổng Ma Kha không nói mình có thể thắng, nhưng ít nhất có thể duy trì không chết!

Cái này cũng là nguyên nhân khiến Khổng Ma Kha không mấy sợ hãi.

- Thánh thượng, chỉ cần ngài thể hiện ra đầy đủ lực lượng, sẽ có thể ép đám tiên nhân này đi! Chỉ cần ép đi là đủ rồi. Để bọn họ đi gây họa cho Thiên triều Đại Trăn và thánh địa Thần Tông!

Triệu Tiên Tri cười nói.

- Chúng thần tán thành!

Một đám thần tử bị cải tạo nhất thời kêu lên.

Khổng Ma Kha lộ ra một tia thoả mãn.

- Thần phản đối!

Bỗng nhiên có một giọng nói từ đám quan viên thấp kém vang lên.

- Hả?

Khổng Ma Kha bất ngờ nhìn tới.

Quần thần cũng nhìn phía giọng nói mới truyền đến kia.

Lại một quan viên bước ra.

- Phùng Thiệu? Phùng đại nhân?

Triệu Tiên Tri nhíu mày nhìn về phía Phùng Thiệu.

Người này có tài năng lớn, từng dùng mưu kế thu phục hai trung vị tông môn. Cho nên hắn mới có thể lấy tốc độ nhanh nhất, tiến vào trong triều đình.

Nhưng người này lại khiến Khổng Ma Kha, Triệu Tiên Tri luôn đề phòng.

Năm đó, phụ thân Diêm Xuyên là Diêm Đào còn trong tông môn, chính là Đại Hà Tông! Phùng Thiệu chính là con trai Tông chủ Đại Hà Tông. Sau khi phụ thân hắn chết đi, hắn liền rời khỏi Đông Thần Châu, một được khó nhọc mới tiến tới vị trí này.

- Phùng Thiệu, vì sao khanh lại phản đối?

Khổng Ma Kha trầm giọng nói.

Phùng Thiệu ra khỏi hàng, cung kính nói:

- Thực lực của thánh thượng thật ra không tiện để lộ!

- Ồ?

- Người đế vương, quân lâm thiên hạ, khiến thiên hạ tôn vinh, khiến thiên hạ kính ngưỡng, một điểm trọng yếu nhất chính là thần tính của đế vương!

Phùng Thiệu mở miệng nói.

- Thần tính?

Khổng Ma Kha cổ quái nhìn Phùng Thiệu.

- Đây là một cách gọi khác của thần mệnh, ý tứ chính là đế vương thần bí, khiến người ta không nhìn thấy lực lượng, mới là lực lượng mạnh nhất!

Phùng Thiệu trịnh trọng nói.

- Khanh muốn trẫm lưu lại làm biện pháp dự phòng?

Khổng Ma Kha cười nói.

- Không phải lưu lại, mà là giấu!

Phùng Thiệu khẳng định nói.

Khổng Ma Kha nhíu nhíu mày, gật đầu nói:

- Khanh nói tiếp!

- Vâng! Thần cảm thấy, giờ phút này Thiên triều Đại Phật ta tuy rằng nhất thống Tây Thần Châu, nhưng còn có một tai hoạ ngầm!

Phùng Thiệu trịnh trọng nói.

- Ồ?

- Mong thánh thượng thứ tội cho thần, thần mới dám nói!

Phùng Thiệu nhất thời bái lạy nói.

- Trẫm thứ tội cho ngươi!

Khổng Ma Kha hiếu kỳ nói.

- Vâng, xin hỏi thánh thượng, thánh thượng Thiên triều Đại Phật và Khổng gia, ai là chủ, ai là thứ?

Phùng Thiệu hỏi.

- Lớn mật!

Triệu Tiên Tri trừng mắt một cái.

Phùng Thiệu nhất thời lại bái lạy, không nói nữa.

Hai mắt Khổng Ma Kha híp lại, hít sâu một cái nói:

- Ngươi nói tiếp đi!

- Vâng! Thần cảm thấy, thánh thượng chính là vạn thế chi quân. Lúc này Khổng gia nên cảm thấy vinh hạnh vì thánh thượng, toàn lực phụ trợ thánh thượng nhất thống thiên hạ, nhòm ngó tới Tiên giới!

Phùng Thiệu trịnh trọng nói.

- Nhưng thần nghiên cứu qua một vài tài liệu trong lịch sử, lại phát hiện, thánh địa Vạn Phật vốn, hoặc là đã từng xuất hiện một quốc gia. Quốc gia đó thật ra vẫn là quân cờ của Khổng gia, là cánh tay của Khổng gia! Thánh thượng, thần ăn lộc vua, lúc này thần nên chia sẻ nỗi lo cho thánh thượng. Thần cảm thấy, Thiên triều Đại Phật không nên làm cánh tay của Khổng gia, mà hẳn Khổng gia làm cánh tay của Thiên triều Đại Phật mới đúng!

Phùng Thiệu nêu ý kiến nói.

Trong triều đình, nhất thời có rất nhiều thần tử gật đầu.

Triệu Tiên Tri lại lộ vẻ lo lắng.

- Nói tiếp!

Trên mặt Khổng Ma Kha không có biểu tình gì nói.

- Thừa hưởng long ân của thánh thượng, ngày xưa thần từng theo thánh thượng đi qua cấm địa của Khổng gia. Thần ở ngoài cốc nghe thấy giọng nói của lão tổ tông Khổng gia. Thần cảm thấy, trong nguy cơ của Thiên triều Đại Phật lần này, nên để lão tổ tông Khổng gia đứng ra giải quyết!

Phùng Thiệu nói.

- Ồ?

Hai mắt Khổng Ma Kha híp lại.

- Lúc trước Triệu đại nhân từng nói, thánh thượng, với khả năng của ngài không hẳn đã phải sợ hắn. Nhưng thần cảm thấy, cũng không phải như vậy. Giờ phút này Thiên triều Đại Phật ngàn cân treo sợi tóc. Nếu như lão tổ tông Khổng gia không ra tay, Thiên triều Đại Phật sẽ bị hủy hoại trong chốc lát!

Phùng Thiệu mở miệng khẳng định nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.