- Nói xấu? Ha ha, có phải nói xấu hay không? Ta lại có chứng cứ!
Diêm Xuyên bỗng nhiên cười nói.
- Chứng cứ?
Dương Chí Cửu lộ vẻ kinh ngạc.
Chứng cứ? Không phải đã làm rất kín kẽ rồi sao? Sao có thể có chứng cứ được?
- Chứng cớ gì?
Cổ Nguyệt Thánh Tử lạnh lùng nói.
Lúc trước bị Diêm Xuyên sỉ nhục một trận, Cổ Nguyệt Thánh Tử còn cố kiên trì. Nhưng hiện tại hắn đã xuất hiện một tia dao động.
- Dương Chí Cửu, ta hỏi ngươi. Lúc đó phụ thân ngươi xông vào Bắc Mặc Điện, ngoại trừ Mặc Vũ Hề ra, tất cả những người khác đều ngã trong vũng máu. Bọn họ chết lúc nào? Là trong nháy mắt khi phụ thân ngươi xông vào đại điện sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Hừ, Diêm Xuyên ngươi muốn giá họa cho ta sao? Đừng hòng. Lúc đó không chỉ có một mình phụ thân ta, còn có rất nhiều Chân Quân khác cũng tiến vào. Người trong Bắc Mặc Điện đều đã chết một canh giờ. Lúc đó trong Bắc Mặc Điện chỉ có Mặc Vũ Hề, không có người nào khác!
Dương Chí Cửu quát lên.
- Một canh giờ? Ngươi xác định?
Diêm Xuyên cười nói.
- Ít nhất một canh giờ, mọi người đều biết!
Dương Chí Cửu lạnh lùng nói.
- Đây chính là chứng cứ. Cổ Nguyệt Thánh Tử, bảy đệ muội của ngươi, trong đó lão nhị và lão lục là thánh tử, thánh nữ đúng không?
Diêm Xuyên cười nói.
Sắc mặt Cổ Nguyệt Thánh Tử trầm xuống. Nhất thời hắn đã nghĩ tới! Dương Chí Cửu phản ứng chậm hơn, nhưng suy nghĩ một chút, hắn nhất thời há mồm miệng, lộ vẻ kinh ngạc.
Kẽ hở, kẽ hở đã xuất hiện!
- Thánh tử, thánh nữ đều có Công Đức Pháp Tướng. Tại thời điểm bọn họ bỏ mình, Pháp tướng của bọn họ phía trên biển mây công đức sẽ sụp đổ. Pháp tướng của hai người này là đi theo phía sau pháp tướng của Mão Nhật Đạo Quân. Mão Nhật Đạo Quân hẳn phải cảm giác được trước tiên. Tông chủ của năm tông môn lệ thuộc đều cách quá xa. Cảm nhận của bọn họ đối với biển mây công đức trong tông không sâu. Nhưng Mão Nhật Đạo Quân đang ở ngay nơi này. Tại sao hắn lại chờ muộn một canh giờ mới đi tới Bắc Mặc Điện? Tại sao?
Diêm Xuyên nhất thời quát lạnh nói.
Tại sao?
Tất cả mọi người đều ngẩn ra. Đúng vậy, nơi này có chênh lệch về thời gian! Dương Chí Cửu bị Diêm Xuyên quát một tiếng liền lui xuống một bước.
Cổ Nguyệt Thánh Tử có chút nhướng mày.
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân có chút thay đổi. Hắn muốn mở miệng, nhưng giờ phút này hắn lại không mở miệng được.
- Cho nên, vừa nãy ta mới hỏi, lúc đó có phải ngươi ở sát bên cạnh Mão Nhật Đạo Quân hay không? Thế nhân đều biết, người con Mão Nhật Đạo Quân yêu thương nhất chính là ngươi, Dương Chí Cửu! Lúc đó, ngươi khẳng định cầu xin Mão Nhật Đạo Quân đừng nói ra ngoài. Mão Nhật Đạo Quân thấy mấy người con trai, con gái đã chết, vì muốn bảo hộ cho ngươi, lúc này mới kéo dài một canh giờ sau mới tới!
Diêm Xuyên quát lên.
Mão Nhật Đạo Quân cau mày. Năm Tông chủ lệ thuộc tông môn cũng nhíu mày. Bởi vì đây hoàn toàn là do Diêm Xuyên nói mò. Lúc đó Mão Nhật Đạo Quân và năm tông chủ ở chung một chỗ. Tại sao có thể là Dương Chí Cửu?
Mọi người không tin lời Diêm Xuyên nói. Nhưng Kinh Chiếu không cho mở miệng, bọn họ cũng chỉ có thể kiên nhẫn nhìn.
- Ngươi nói bậy, ngươi nói bậy, ngươi nói dối! Ta không có ở bên cạnh phụ thân ta. Lúc đó ta không có ở bên cạnh!
Dương Chí Cửu tiêu quát lên.
- Có hay không bản thân ngươi rõ nhất. Ngươi không cần phải nói với ta. Ngươi nói với Cổ Nguyệt Thánh Tử, xem hắn có tin hay không!
Diêm Xuyên cười nói.
Cổ Nguyệt Thánh Tử khẽ nhíu mày. Nhưng đối với lời nói của Diêm Xuyên hắn vẫn có một chút nghi ngờ. Cổ Nguyệt Thánh Tử càng tin tưởng Mão Nhật Đạo Quân sẽ làm như vậy.
- Cổ Nguyệt Thánh Tử, ta biết ngươi nghi ngờ. Như vậy đối với Dương Chí Cửu có ích lợi gì? Tại sao Dương Chí Cửu muốn làm như vậy? Tại sao ta không nghi ngờ Mão Nhật Đạo Quân. Ta cho ngươi biết, bởi vì Dương Chí Cửu muốn ép Mặc Vũ Hề phải gả cho hắn. Chuyện hắn tìm đến Mặc Vũ Hề để cầu hôn, hẳn ngươi phải biết chứ? Ta nghĩ Dương Chí Cửu khẳng định đã cầu xin Mão Nhật Đạo Quân, nhưng Mão Nhật Đạo Quân căn bản không đáp ứng, cho nên Dương Chí Cửu mới dùng tới nước cờ hiểm như vậy, mới tính hi sinh bảy huynh trưởng để ép Mặc Vũ Hề, đồng thời cũng ép Mão Nhật Đạo Quân phải biết thời biết thế. Bởi vì, nếu như Mão Nhật Đạo Quân đáp ứng, muốn thúc đẩy việc này khẳng định không khó. Dù sao Mặc Vũ Hề chỉ chỉ là thánh nữ mà thôi. Ngươi hẳn phải biết được năng lực của Đạo Quân! Bọn họ hẳn không nói cho ngươi biết chân tướng mọi chuyện đúng không?
Diêm Xuyên cười nhạt nói.
- Ách?
Cổ Nguyệt Thánh Tử đột nhiên hít sâu một hơi.
Chuyện phụ thân muốn cho Dương Chí Cửu cùng Mặc Vũ Hề thành hôn, Cổ Nguyệt Thánh Tử có biết. Nhưng cũng không cần phải gây ra thảm cảnh khốc liệt như vậy chứ? Chỉ cần phụ thân cầu xin Thánh chủ một chút, là có thể nhận được đáp ứng, lập tức có thể được rồi. Nhưng bây giờ thì sao?
Lẽ nào thật sự chính là Dương Chí Cửu đã tự mình làm?
Trong lúc nhất thời, hoài nghi trong lòng Cổ Nguyệt Thánh Tử tăng thêm không ít. Nhưng muốn lật đổ nhận thức ban đầu, hiện tại vẫn còn rất xa.
Diêm Xuyên cũng hiểu rõ điều này. Bởi vậy, Diêm Xuyên vẫn đang không ngừng đan thêm một lời nói dối, một lời nói dối khiến chân tướng nổi lên mặt nước.
- Ngươi nói dối. Diêm Xuyên, là Mặc Vũ Hề giết bọn họ, không có quan hệ gì tới ta, không có quan hệ gì tới ta!
Dương Chí Cửu nôn nóng nói.
- Không có liên quan gì đến ngươi sao? Trong lòng ngươi biết? Bằng không với chứng cứ này, ngươi tính giải thích như thế nào? Ngươi yên tâm, Dương Chí Cửu. Ở đây có bao nhiêu Chân Quân nhìn vào, ta làm sao đổ oan cho ngươi được? Hơn nữa, chứng cứ trong tay ta không chỉ có một chút như vậy. Đợi ta lấy ra từng chứng cứ, ngươi có nguỵ biện nữa cũng vô ích!
Diêm Xuyên quát lên.
- Ngươi nắm, ngươi nắm chứng cứ gì?
Dương Chí Cửu nôn nóng nói.
Giờ phút này, sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân càng thêm âm trầm. Hắn còn có chứng cứ nữa sao? Sao có thể như vậy được? Khi Diêm Xuyên đưa ra chứng cứ như vậy đã khiến Mão Nhật Đạo Quân bất ngờ, làm sao còn có nữa? Đây không phải là hành động vô cùng kín kẽ sao?
Đại điện Vũ thị.
Tất cả cường giả đều nhìn vào giữa điện. Từ phân tích của Diêm Xuyên, bọn họ nhất thời phát hiện, tình tiết vụ án nhìn như có chứng cứ xác thực, lại không đơn giản như vậy.
Năm Tông chủ lệ thuộc lộ ra nụ cười lạnh. Năm người đều không tin Diêm Xuyên. Bởi vì ngày ấy Mão Nhật Đạo Quân đang ở cùng với mình. Diêm Xuyên chỉ đang nói vớ vẩn mà thôi.
Chỉ có Mão Nhật Đạo Quân cảm giác được điểm không đúng. Chuyện của mình, bản thân mình rõ ràng nhất. Nắm đấm của hắn có chút xiết chặt. Hắn chỉ sợ hai người con trai không chịu nổi sức ép của Diêm Xuyên.
Dậu Nguyệt Đạo Quân nghi hoặc nhìn Mão Nhật Đạo Quân.
Thượng Quan Uyển Nhi nhìn về phía Diêm Xuyên, trong mắt hơi sáng ngời.
Thần sắc Kinh Chiếu không đổi, lẳng lặng nhìn bọn họ.