Sắc mặt Vân Tâm cũng có chút khó coi.
Chỉ có Triệu A Phòng, giờ phút này sắc mặt nàng phức tạp, thậm chí một phần sợ sệt.
- Ngươi không cần làm như vậy, không cần thiết phải kiên trì!
Giọng nói Triệu A Phòng có chút run rẩy.
Lý Tư đứng bên cạnh, cảm thấy bất ngờ nhìn Triệu A Phòng. Tại sao tâm tình của Triệu A Phòng lại kích động như vậy.
Diêm Xuyên lại quật cường lắc đầu nói:
- Có thứ, ta có thể từ bỏ, giống như với kế hoạch tạo thần này. Nhưng có thứ, ta nhất định phải kiên trì. Bởi vì ta hiểu rõ, nếu như ngày hôm nay ta từ bỏ, ngày mai ta sẽ phải hối hận đến cuối đời! Nàng đã nói, nàng sẽ nhanh chóng trở về Tiên giới. Ta nguyện ý lấy việc từ bỏ Thiên Cơ Tông để trả giá, chứng mình với nàng tấm lòng của ta!
Nói xong, Diêm Xuyên lấy ra thế giới cành, nhìn về phía Triệu A Phòng.
Triệu A Phòng nhất thời cứng đờ bất động.
- Đến đây đi. Ta sẽ không trách nàng. Hãy một lần tìm chứng cứ! Như vậy trong lòng của nàng và ta sẽ không hối tiếc nữa!
Diêm Xuyên lại kêu lên.
Mọi người đều cảm thấy mờ mịt nhìn Thiên Nữ, không biết Diêm Xuyên đang nói gì.
Người khác không biết, nhưng trong lòng Triệu A Phòng lại cực kỳ rõ ràng.
Từ lần đầu tiên khi Diêm Xuyên đưa ra, trong lòng Triệu A Phòng vẫn luông trốn tránh. Trong lúc do niềm tin cùng tình cảm mâu thuẫn, khiến Triệu A Phòng không muốn nghiệm chứng sự thật này.
Diêm Xuyên nói đúng. Triệu A Phòng cảm thấy có chút quen thuộc, Triệu A Phòng làm sao không phải? Dường như từ sâu trong cảm xúc của mình Triệu A Phòng cảm nhận được điều đó, nhưng nàng không dám chạm vào!
Nhưng cho tới bây giờ, Diêm Xuyên đã đẩy Triệu A Phòng vào góc chết.
Cho dù không muốn Thiên Cơ Tông phụ trợ, cũng phải xác nhận sự thực này.
- Đến đây đi!
Diêm Xuyên lại kiên định nói.
Vô số tu giả xung quanh đều cảm thấy mờ mịt không hiểu. Cho dù là đối thủ của Diêm Xuyên, giờ phút này Quyết cũng không ngừng hiếu kì. Diêm Xuyên lấy thế giới cành ra tính làm gì vậy?
- Ngươi, đâu cần phải làm như vậy chứ?
Triệu A Phòng tỏ ra khó xử, cũng cảm thấy đáng tiếc cho Diêm Xuyên. Bởi vì Triệu A Phòng biết Diêm Xuyên đến từ Tiên giới. Một khi sử dụng thế giới cành, sẽ để lại dấu tích phía mặt, Vân Tâm tất nhiên sẽ thủ tiêu tư cách của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên lại khẽ mỉm cười:
- Bốn biển không bằng lóng tay của nàng!
Thân hình Triệu A Phòng khẽ run lên. Dường như nàng cảm nhận được một khối băng cứng trong lòng mình bỗng nhiên nứt ra một đường nhỏ vậy.
Không do dự, Triệu A Phòng đạp không bay về phía Diêm Xuyên. Trong chớp mắt nàng đã đến trước mặt Diêm Xuyên.
Vô số tu giả xung quanh:...!
Lý Tư cũng há hốc mồm ngạc nhiên. Ngày ấy bệ hạ nói Triệu A Phòng là thê tử của mình. Lẽ nào đó lại là sự thật?
Giờ phút này Vân Tâm và mọi người trong Thiên Cơ Tông đều trở nên yên lặng. Dường như bọn họ đã ý thức được điều gì. Sắc mặt mọi người đều trở nên phức tạp.
- Tính đi!
Diêm Xuyên đưa thế giới cành ra.
Triệu A Phòng cắn cắn môi, trầm mặc một hồi lâu mới nói:
- Được rồi!
Trên khuôn mặt Diêm Xuyên hiện lên một nụ cười. Trong ánh mắt hắn càng lúc càng nhu tình.
Diêm Xuyên cầm lấy một đầu thế giới cành, Triệu A Phòng duỗi tay phải nhỏ nhắn của nàng ra, cũng nắm lấy một đầu nói:
- Ta chỉ tính toán nhân duyên. Trong kiếp trước, nếu như ngươi và ta có một đời là vợ chồng, sẽ xuất hiện một vòng sáng màu đỏ!
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Phu thê?
Quyết đứng bên cạnh liền giật mình. Hắn nhất thời đã hiểu rõ ý tứ của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên đến từ Tiên giới? Vậy Diêm Xuyên đã không có tư cách?
Diêm Xuyên không còn tư cách, vậy chỉ còn sót lại Quyết. Nhưng vào thời khắc đại thắng, Quyết lại không cảm thấy hài lòng. Trái lại hắn cảm thấy dường như mình vô cùng tiếc nuối vậy.
Trong miệng Triệu A Phòng đọc lên từng tiếng thần chú phức tạp, đồng thời, lòng bàn tay phát ra một đạo bạch quang.
Vù vù ầm ầm!
Trên thế giới cành, vô số phù văn dường như bắt đầu nhảy lên, giống như vờn quanh thế giới cành.
Diêm Xuyên nhìn chằm chằm vào thế giới cành. Hắn đang đợi vòng sáng màu đỏ.
Một màu đỏ vòng sáng, chính là một đời phu thê?
Trong sự chờ mong, trong lòng hắn cũng càng lúc càng lo lắng.
Sau một nén nhang.
Vù!
Trên thế giới cành chậm rãi ngưng tụ ra một vòng sáng màu đỏ. Vòng sáng càng ngày càng rõ ràng.
- Chân Nhu, nàng đúng là Chân Nhu, nàng đúng là Chân Nhu!
Diêm Xuyên hưng phấn kêu lên. Vừa kêu to, nước mắt của Diêm Xuyên cũng trào ra.
Chân Nhu sống, Chân Nhu sống lại?
Trái tim Diêm Xuyên đang run rẩy.
Kiếp trước, điều khiến hắn tiếc nuối lớn nhất, không phải một quốc gia bị diệt, mà Chân Nhu ngã xuống, mình lại không thể ra sức. Thậm chí, lúc đó hắn còn cảm giác được Chân Nhu đã hồn phi phách tán.
Nhưng, hiện tại hắn lại phát hiện, Chân Nhu còn sống. Chân Nhu còn sống! Diêm Xuyên cực kỳ vui mừng.
Các đại cường giả xung quanh lại có vẻ mặt không giống như.
Yêu Thiên Thương lộ ra một tia hưng phấn. Quyết lộ ra sự tiếc nuối.
- Sao có thể, sao có thể như vậy được!
Mạnh Lăng Thiên ở phía xa cực kỳ lo lắng kêu lân.
Lý Tư trầm mặc nhìn cảnh tượng trước mắt.
Vân Tâm lại khe khẽ thở dài.
Giờ phút này, trên mặt Triệu A Phòng đã ửng hồng. Mình đúng là Chân Nhu? Mình đúng là Chân Nhu trong những câu chuyện Diêm Xuyên đã kể trong mấy tháng qua sao?
Mình là Chân Nhu?
Nhất thời trong lòng Triệu A Phòng cực kỳ hoảng loạn. Người trước mắt đúng là trượng phu của mình sao?
Chân Nhu nhất thời không biết phải làm sao. Khối băng cứng trong lòng nàng lại xuất hiện rất nhiều vết rạn.
Nhưng dường như sự tình không đơn giản như vậy.
Ngay lúc Diêm Xuyên đang cực kỳ vui mừng, ánh mắt nhu tình nhìn về phía Triệu A Phòng, trên thế giới cành lại có biến hóa.
Vù!
Bỗng nhiên, trên thế giới cành lại xuất hiện một vòng sáng màu đỏ nữa.
Lại một vòng sáng nữa?
Cả Diêm Xuyên, Triệu A Phòng đều ngạc nhiên nhìn vòng sáng kia.
Vô số tu giả xung quanh cũng cực kỳ hiếu kỳ.
- Phu thê hai đời?
Từ phía xa Vân Tâm kinh ngạc nói.
Vân Tâm hiểu rõ hàm nghĩa của vòng sáng này. Nhưng kiếp trước có hai đời làm phu thê, mức độ xác suất này thực sự rất nhỏ.
Vù!
Lại một vòng sáng nữa xuất hiện.
- Phu thê ba đời?
Một tu giả Thiên Cơ Tông cả kinh kêu lên.
Vù!
- Phu thê bốn đời?
Vù!
...
Vù!
- Phu thê tám mươi đời?
Vân Tâm sợ hãi kêu lên một câu này
Tám mươi đời? Rõ ràng suốt tám mươi đời đều là phu thê? Có thể như vậy sao? Không thể nào như vậy được! Không thể có loại xác suất như vậy được.
Vân Tâm sợ hãi vọt tới.
Giờ phút này Triệu A Phòng cũng bị ghi chép trên thế giới cành làm bối rối.
Chân Nhu, đã khiến Triệu A Phòng nhất thời khó có thể tự xử. Nhưng trước mắt tại sao lại bỗng nhiên biến thành phu thê tám mươi đời?
- Tám mươi đời? Ta chuyển sinh tám mươi lần rồi sao? Hơn nữa nàng và ta đều là phu thê?
Diêm Xuyên kinh ngạc nói.
Triệu A Phòng dường như quên mất hoang mang, nhìn những vòng sáng này, đầy kinh hãi.
- Sai rồi sao? Khẳng định nghĩ sai rồi!
Triệu A Phòng lắc đầu một cái cự tuyệt.
- Không. Sẽ không sai. Nàng là soán mạng sư. Ta thả hết kháng cự để nàng tính toán. Vậy chúng ta đã chuyển thế tám mươi lần! Tám mươi đời làm phu thê!