Tiên Quốc Đại Đế

Chương 142: Q.11 - Chương 142: Sào bị đánh bại!




So với cuộc đối chiến giữa Sào và Hồng Quân ngày xưa còn long trọng hơn nhiều. Sào muốn sử dụng toàn lực.

- Thiên Đế, Doãn đại nhân đưa tin tức tới. Khổng Hoàng Thiên điều động Đấu chi thiên mạch! Hắn đang đứng đối diện với mắt của Thiên Số!

Một người thị vệ lập tức báo cáo.

- Khổng Hoàng Thiên, Sào? Bắt đầu rồi sao?

Diêm Xuyên nhíu mày chờ đợi.

...

Tại cõi âm, Thái Âm Tinh, Miêu Miêu và Điệp Hậu nhìn thấy vô số Thiên Sổ Đại Võng xuất hiện, hai người càng lúc càng trở nên khẩn trương.

Đồng thời, ở sâu trong Thái Âm Tinh, Cương thi Diêm Xuyên đang hút vào vô số Thái Âm U Tuyền.

Nhưng lúc này, tim con cóc khổng lồ trước mặt hắn lại đập nhanh lên.

Trên hạt châu trong miệng con cóc khổng lồ, có vô số bức tranh các vì sao. Lúc này, bức tranh những ngôi sao kia cũng bỗng nhiên sáng lên. Mỗi bức tranh các vì sao đều biến thành màu vàng kim.

Thần sắc Cương thi Diêm Xuyên ngưng trọng nhìn. Nhưng hắn vẫn không hề có ý định quấy rầy con cóc kia.

Thiên Võng vừa ra, cuộc chiến giữa Khổng Hoàng Thiên và Thiên số bắt đầu!

Tại cửa Sở Giang Điện, Minh Hà lão tổ đứng phía sau Băng Thần.

Băng Thần không có cách nào nhìn thấu hai giới, nhưng Minh Hà lão tổ lại có thể xuyên qua hai giới âm dương, trực tiếp thấy được cuộc chiến tuyệt thế tại cửa Hoàng Thiên Điện.

Hai mắt Minh Hà lão tổ thoáng nheo lại.

- Sào?

Minh Hà lão tổ cau mày nói.

- Chủ thượng, Sào này là người của kỷ thứ hai sao?

Băng Thần hiếu kỳ nói.

Minh Hà lão tổ gật đầu nói:

- Sào là người canh giữ mộ kỷ thứ hai!

- Ồ? Người canh giữ mộ là thế nào?

- Chờ một chút đi. Sau khi trận chiến này qua đi, ngươi sẽ biết ngay thôi!

Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.

- Vâng!

...

Tại cõi âm, Thái Âm Tinh, Điệp Hậu và Miêu Miêu vẫn đứng yên tại chỗ như lúc trước. Lúc này trong mắt hai nàng đều lộ rõ vẻ lo lắng mãnh liệt của mình. Cả hai đều nhìn vô số Thiên Sổ Đại Võng. Bọn họ biết lúc này phụ thân minh đang quyết chiến cùng Khổng Hoàng Thiên.

Dương gian, Hàm Dương Thành, tại cửa Triều Thiên Điện.

Diêm Xuyên dẫn theo quần thần mắt nhìn chăm chú về phía nam, chờ đợi kết quả cuối cùng của trận chiến đấu này.

Diêm Xuyên có thần thông vũ trụ trong lòng bàn tay, nhưng chung quy tu vi của hắn quá yếu, mới đạt tới tu vi thập trọng thiên, căn bản không thể nhúng tay vào. Bởi vậy hắn cũng không tiến vào Nam Ngoại Châu.

Diêm Xuyên kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi kết quả cuối cùng của cuộc chiến tuyệt thế này.

Nam Ngoại Châu, Khổng Hoàng Thiên cầm kiếm, ngẩng đầu nhìn lên trời. Trong mắt hắn loé ra một ý chí chiến đấu mãnh liệt.

Xung quanh, mười lăm thánh nhân vây quanh hắn. Mỗi người đều phát ra chiến ý trùng thiên. Nhưng mười lăm thánh nhân cũng không phải có cùng một tâm tính. Ít nhất trong đó có hai người Khổng Tước Tử, Khổng Ma Vương, chiến ý đối phó với đám thánh nhân.

Mắt của Thiên Số nhìn chăm chú vào Khổng Hoàng Thiên.

- A!

Khổng Hoàng Thiên rống to một tiếng. Hư không xung quanh đột nhiên xuất hiện vô số Khổng Tước linh. Trong nháy mắt Khổng Tước linh che kín hư không.

Rắc rắc rắc rắc!

Từng mảng hư không lớn bị phá nát. Vô số Khổng Tước linh cũng nhanh chóng xoay tròn vờn quanh Khổng Hoàng Thiên.

- Sào, kiếm này là Thiên Tâm, ta hỏi Thiên Tâm, Thiên Tâm thấy ta! Mở!

Khổng Hoàng Thiên đâm một kiếm về phía mắt của Thiên Số.

- Diệt!

Dưới mắt của Thiên Số đột nhiên xuất hiện hàng ngàn hàng tỉ tử lôi bắn nhanh về phía Khổng Hoàng Thiên.

Ầm!

Hai đại cường giả tuyệt thế chính thức bắt đầu đại chiến.

Phía bên ngoài, đám người Doãn Hận Thiên, Kim Đại Vũ đều chăm chú quan sát đại chiến.

Bỗng nhiên, vô số Khổng Tước linh dường như che kín tất cả cương vực Hoàng Thiên vậy, căn bản không có cách nào thấy rõ được.

- Doãn đại nhân, trọng đồng của đại nhân có khả năng nhìn xa. Hiện tại tình hình bên đó như thế nào?

Kim Đại Vũ cau mày nói.

- Không biết, không nhìn thấy rõ. Khổng Tước linh này đã che kín tất cả.

Thái độ Doãn Hận Thiên có phần phức tạp nói.

Ầm!

Đại địa dưới chân mọi người rung chuyển một hồi.

Không chỉ dưới chân mọi người, tất cả đại địa Nam Ngoại Châu đều đang chấn động. Biển lớn xung quanh còn dâng lên những trận sóng gió động trời.

Khổng Hoàng Thiên bắt đầu đối chiến với Sào.

Nhưng Khổng Tước linh lại che kín tất cả bên trong.

Ầm!

Đột nhiên, từ bên trong Khổng Tước linh có một thân ảnh bị ném ra.

- Đó là... Huyết Đao Lão Tổ? Thánh nhân?

Sắc mặt Kim Đại Vũ biến đổi.

Ầm!

Thánh nhân kia rơi xuống bên trên biển rộng, chỉ còn lại một bộ thi thể.

- Chết rồi!

Sắc mặt Doãn Hận Thiên vô cùng khó coi.

- Truyền tin cho Thiên Đế, trận chiến đấu ác liệt bắt đầu, đã có một thánh nhân bị chết!

Kim Đại Vũ lập tức nói.

- Vâng!

Tin tức lập tức được truyền về Hàm Dương.

Diêm Xuyên nghe người báo tin, khẽ nhíu mày.

- Không nhìn thấy rõ Sào chiến đấu với Khổng Hoàng Thiên thế nào sao?

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Vâng, Kim đại nhân gởi thư, nói chính là như vậy!

Một người thị vệ trầm giọng nói.

Nam Ngoại Châu, những tiếng động ầm ầm không ngừng vọng ra, truyền đến cả Hàm Dương. Nghe thấy những tiếng động kịch liệt kia, Diêm Xuyên có thể tưởng tượng đại chiến kịch liệt tới mức nào.

Khổng Hoàng Thiên, Sào, hai người đều đạt tu vi thập ngũ trọng thiên.

Trong đó, Sào còn có Thiên số làm chỗ dựa, thực lực còn có thể đạt tới thập ngũ trọng thiên đỉnh phong.

Khổng Hoàng Thiên có thể thắng Sào sao?

- Thiên Đế, trong tình thế này, Sào chắc chắn phải chết!

Quỷ Cốc Tử khe khẽ thở dài nói.

- Đúng vậy, cho dù hôm nay Sào có thể ngăn được Khổng Hoàng Thiên, nhưng tương lai sẽ vẫn có thập ngũ trọng thiên mới khiêu chiến hắn. Mục đích của hắn, chỉ là muốn tái tạo mười lục trọng thiên, ký thác tất cả hy vọng của mình vào người của đối phương. A, khí độ dám hy sinh chính mình, thật sự không phải người nào cũng có thể làm được!

Diêm Xuyên cảm thán một hồi.

Hoàng hậu Tử Tử ở bên cạnh Diêm Xuyên khẽ cau mày nói:

- Nếu xảy ra chuyện như vậy, Miêu Miêu và Điệp Hậu sẽ thế nào?

- Ôi. Tuy rằng ta không hy vọng Miêu Miêu sẽ thương tâm, nhưng Sào đã lựa chọn con đường này, chính là kết cục đã định!

Diêm Xuyên khe khẽ thở dài.

Mọi người lại yên lặng một hồi.

Bọn họ vẫn nghe thấy trong thiên địa vang lên những tiếng nổ cực lớn.

Khổng Hoàng Thiên đối chiến Sào, cuộc chiến của cường giả tuyệt thế. Toàn thiên hạ đều chờ đợi!

Ầm! Ầm!......

Cuộc đại chiến diễn ra suốt mười ngày.

Bỗng nhiên, vô số Thiên Sổ Đại Võng run lên bần bật.

Vù!

Thiên Sổ Đại Võng phát ra một tiếng rung chói tai.

Thời khắp tiếng động kia phát ra, vô số sinh linh đột nhiên bịt chặt lỗ tai, đau khổ gào lớn một tiếng.

- A!

Tiếng rung chói tai, lỗ tai một vài sinh linh thậm chí đã chảy máu.

Cõi âm, Thái Âm Tinh.

- Meo!

Miêu Miêu cả kinh kêu lên. Điệp Hậu cũng trợn tròn hai mắt.

Cửa Sở Giang Điện, Minh Hà lão tổ khe khẽ thở dài:

- Ôi!

Dương gian, Nam Ngoại Châu, vô số Khổng Tước linh ầm ầm nổ tan.

Đám người Kim Đại Vũ, Doãn Hận Thiên đều trợn tròn hai mắt.

Hai người tưởng tượng được trong mười ngày qua, trận đại chiến kia đã xảy ra kịch liệt tới mức nào. Nhưng khi bọn họ nhìn thấy cảnh sắc trước mắt, bọn họ vẫn cảm thấy chấn động mạnh mẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.